Chương 111

Yên Hương nghe tiếng động biết là thái tửbđã trở về liền nhanh chóng đứng dậy hành lễ nhưng lại nghe được một âm thanh ngã xuống rất lớn đến khi nàng chạy đến nhìn thấy Lam Y Nhu đang ngã dưới đất trên miệng đang trào ra máu nàng liền hốt hoảng gọi thái y

Cùng lúc này ở nơi khác Lan Địch A Hoài cũng đá bắt đầu phát tác độc, y nhìn xung quanh tiểu thái giám bên cạnh đang hết sức lo lắng hắn cho là Lan Địch A Hoài bị người khác hạ độc liền nhanh chóng đi gọi thái y nhưng hắn lại không biết Lan Địch A Hoài chính là tự hạ độc bản thân mình lẫn Lam Y Nhu, độc này đương nhiên nếu uống thuốc giải kịp sẽ không chết nhưng chỉ có một viên thuốc giải duy nhất mà thôi, độc càng lâu thì cơ thể sẽ càng ngày càng suy yếu, nếu không kịp giải độc trong vòng năm ngày chỉ có nước chuẩn bị quan tài mà thôi

Lan Địch A Hoài là muốn đánh cược chỉ có một viên thuôc giải duy nhất, y cùng Lam Y Nhu trúng độc vậy Doãn Ngôn sẽ lựa chọn cứu ai, y chính là muốn cược một ván lớn này, nếu như y thua vậy y cũng không còn tiếc nuối gì nữa, bỏ mạng tại nơi đất khách quê người mà thôi nhưng ít ra nơi này cũng là quê hương của Doãn Ngôn

Tin tức thái tử xảy ra chuyện nhanh chóng được lan truyền, thái y được gọi nhanh chóng bắt mạch cho thái tử, sắc mặt thái y lập tức chuyển sang trắng Lam Phong và Y Liên liền lo lắng tự mình đến bên cạnh Lam Y Nhu, hai người ít nhất cũng biết một chút y thuật

Lam Phong và Y Liên nhìn nhau sắc mặt không hề tốt chút nào, Doãn Ngôn ở một bên cũng lo lắng không thôi, lúc này có thái giám đến báo với hắn chỗ Lan Địch A Hoài cũng xảy ra chuyện, Lan Địch A Hoài trúng độc đang được các thái y bắt mạch cứu chữa

“Liên nhi, e rằng lần này chúng ta phải nhờ đến Tống Tịnh”

Lam Phong nói, Y Liên gật đầu ngoài trừ Tống Tịnh ra e là khó có ai biết được Lam Y Nhu thật sự đang trúng loại độc gì, hai người bọn họ cũng không thể nhìn ra được Lam Y Nhu trúng độc gì

“Doãn Ngôn ngươi lập tức mang phong thư này nhanh chóng cho người gửi đi cho ta, càng nhanh càng tốt”

Doãn Ngôn nhanh chóng rời đi cũng sẵn tiện đường hắn đến chỗ Lan Địch A Hoài xem thử xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì

Tống Kỳ Nam nửa đêm giật mình tỉnh giấc, hắn thế nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ gặp ác mộng vậy mà lần này lại gặp ác mộng hơn nữa trong ác mông của hắn Lam Y Nhu cư nhiên chết bỏ lại hắn cùng với hai hài tử

Tống Kỳ Nam sau khi tỉnh lại liền không thể nào ngủ được, nhanh chóng gọi Lục Thừa bảo hắn bẩm báo lại với lão giáo chủ rằng hắn lên đường đến kinh thành trước, Lục Thừa liền lập tức chuẩn bị ngựa để Tống Kỳ Nam lên đường trước

Đến lúc Tống Tịnh thức dậy mới biết bản thân bị hài tử bỏ lại nhưng cũng không trách móc lập tức lên đường đuổi theo Tống Kỳ Nam

Ở hoàng cung lúc này vô tình hổn loạn, tình hình của thái tử không mấy khả quan, sắc mặt y càng ngày càng tái nhợt, hai tiểu hài tử không hiểu chuyện gì cứ nhìn chằm chằm phụ thân của mình



“Đưa hai vị điện hạ đến nơi khác đi”

Y Liên nhìn Yên Hương, Yên Hương lập tức đưa hai tiểu điện hai rời đi

Lam Phong ở bên cạnh đứng ngồi không yên tình hình hoàng nhi của hắn không có tiến triển tốt hơn nữa ngay cả hắn cũng biết Lam Y Nhu sắp không cầm cự nổi

“Lập tức đi tra cho trẫm, xem ai lại dám dưới mắt trẫm hạ độc hoàng nhi của trẫm”

Lam Phong quát lớn khiến các cung nữ thái giám đều sợ hãi, bọn họ không nghỉ một hồi yến tiệc lại xảy ra chuyện lớn như vậy, công chúa Lam Y Ngọc bây giờ đang ở bên ngoài tra xem là ai đã hạ độc thái tử Tây quốc lẫn đệ đệ của mình

Y Liên nhẹ nhàng vuốt lưng của Lam Phong để hắn bình tĩnh trở lại, Lam Phong nhìn sang Y Liên hắn biết Y Liên cũng đang lo lắng cho Lam Y Nhu nhưng trong lúc này nhất định phải hết sức bình tĩnh, bên ngoài tin tức trúng độc vẫn chưa được lan truyền ra tránh khiến lòng người nồi loạn

Lan Địch A Hoài lúc này nằm trên giường, độc trong người y cũng không khá hơn Lam Y Nhu là bao nhiêu chỉ là sức khoẻ y tốt cho nên vẫn còn giữ được chút tỉnh táo nhưng lại không thể cử động thân thể được

“Thái tử, người đừng xảy ra chuyện gì nếu không ta thật sự không dám trở về Tây quốc phục mệnh được”

Tiểu thái giám bên cạnh lo lắng, hắn đi theo điện hạ cũng đã nhiều năm không nghĩ đến lúc này lại chứng kiến những giây phút cuối cùng của thái tử điện hạ

“Ngươi không cần lo lắng, ngươi theo ta đã lâu như vậy rồi đúng không, ta chưa bao giờ gọi tên ngươi một lần đúng không Văn Yên, ngươi theo ta lâu như vậy ta sẽ không bạc đãi ngươi, nếu như ta chết ngươi cầm theo số ngân phiếu mà ta luôn mang theo trong người đi tìm một cuộc sống tốt hơn đi”

Văn Yên lắc đầu, đã theo thái tử bao nhiêu năm nay nhìn thấy người bề ngoài kiêu ngạo tàn độc nhưng lại vô cùng đáng thương, sống trong hoàng cung lên được vị trí thái tử không hề dễ dàng một chút nào bây giờ lại hy sinh bản thân làm ra việc này, thái tử quả thật rất ngốc

“Ta tự biết bản thân lần này trở về cũng sẽ chết mà thôi, ngươi nghĩ xem phi tử của người sinh ra một nam hài, ta đã không còn là lựa chọn duy nhất nữa rồi”



Lan Địch A Hoài mệt mỏi nói, lúc này bên ngoài Doãn Ngôn cũng đến, không đợi thái giám thông báo liền xong vào bên trong, trước mặt hắn là Lan Địch A Hoài đang nằm trên giường sắc mặt tái nhợt không có sức sống, miệng hắn cũng không ngừng phun ra máu độc

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, thái y đâu”

Doãn Ngôn nhìn tiểu thái giám bên cạnh chất vấn hỏi

“Bẩm…bẩm điện hạ không cho thái y vào đây”

Doãn Ngôn nhíu mày, không biết Lan Địch A Hoài rốt cuộc muốn làm gì

Lan Địch A Hoài hướng mắt về phía Văn Yên, Văn Yên hiểu được liền đỡ Lan Địch A Hoài ngồi dậy, Lan Địch A Hoài nhìn nam nhân trước mặt trong lòng thầm cười khổ

“Ta đợi ngài đã lâu”

Lan Địch A Hoài khách khí nói, Doãn Ngôn nghe vậy bất giác trong lòng có dự cảm không lành, nhìn chầm chầm Lan Địch A Hoài

“Ngươi rốt cuộc là cái gì, tại sao lại trúng độc, còn cùng lúc với Y Nhu”

Lan Địch A Hoài liền cười nhẹ

“Không phải trong lòng ngài hiểu rõ sao, trùng hợp hay là cố ý, hay là do ta hạ độc chắc chắn trong lòng ngài đã sớm có suy nghĩ đó rồi”

Doãn Ngôn nhìn Lan Địch A Hoài ánh mắt càng thêm thâm trầm

“Ngươi tại sao lại làm vậy, thuốc giải đâu”