Chương 110

“ Phụ vương của huynh trở về chưa”

Lam Y Nhu hỏi, nếu như hoàng thúc trở về e là chuyện giữa Doãn Ngôn và Lan Địch A Hoài sẽ sớm phải có câu trả lời

“Phụ vương của ta đang trên đường trở lại, nhưng chắc chắn người sẽ không đồng ý, người đối với hắn không có thiện cảm”

Lam Y Nhu gật đầu, y hiểu được quả thật tính tình của Lan Địch A Hoài có chút không tốt nhưng cũng không phải hoàn toàn xấu chỉ là y cảm thấy Lan Địch A Hoài cứ cho y cảm giác đáng thương vậy

“Lần trước Lan Địch A Hoài đã cứu ta, lúc Địch quốc muốn tấn công ta, hắn cũng không hoàn toàn xấu”

Doãn Ngôn nghe vậy liền bất ngờ, hắn không nghĩ mọi chuyện lại như vậy, không lẽ hắn hiểu lầm Lan Địch A Hoài hay sao, nhưng Lan Địch A Hoài vốn dĩ là một kẻ xấu

“Đệ đừng để hắn lừa, trước đây ta cũng tin là như vậy như bây giờ thì không”

Doãn Ngôn dứt khoác nói, nghĩ lại trước đây đã hết lòng với Lan Địch A Hoài nhưng lại bị y lừa gạt liền có chút tức giận

Lam Y Nhu nhìn Doãn Ngôn không biết nên nói gì cho phải nhưng nếu được y cũng muốn nói với Doãn Ngôn rằng từ khi Lan Địch A Hoài đến đây Doãn Ngôn liền có rất nhiều thay đổi, trước đây chưa từng nổi giận mất kiểm soát nhưng hiện tại lại thường xuyên nổi giận nhất là khi đối mặt với Lan Địch A Hoài

Yến tiệc chỉ còn một ngày nữa liền đến, Lam Y Nhu lúc nãy cũng không bận rộn nữa, rốt cuỗ y đã có thời gian để ý đến Lam Y Lâm và Lam Y Phàm

Hai đứa trẻ nhìn thấy phụ thân đã chịu để ý đến mình thì liền vui mừng mà cười rộ lên



“Lâm nhi và Phàm nhi, phụ thân xin lỗi vì đã không thể ở bên hai ngươi thường xuyên được”

Lam Y Nhu vυ"t ve hai chiếc má đánh yêu của hai hài tử, hắn chợt nhận thấy vòng hắc ngọc trên tay hai đứa trẻ, đây là món quà mà Tống Kỳ Nam tặng cho hai hài tử, y đương nhiên biết Tống Kỳ Nam không chỉ tặng hai hài tử chiếc vòng ngọc còn tặng vô số thứ cho cả hai, y cũng biết Tống Kỳ Nam dành rất nhiều thời gian mỗi ngày để chăm sóc cho hai hài tử

Hai đứa trẻ đưa mắt nhìn Lam Y Nhu xong lại nhìn xung quanh như đang tìm kiếm gì đó, Lam Y Nhu cũng nhận ra liền nhìn cả hai mà hỏi

“Hai bảo bối của ta đang tìm gì vậy”

Lam Y Lâm và Lam Y Phàm nhìn một hồi lâu không thấy Tống Kỳ Nam, cả hai liền thất vọng trong mắt có chút long lanh muốn khóc, Lam Y Nhu không biết sao hai hài tử lại làm bộ dạng sắp khóc đến nơi liền nhanh chóng ôm lấy cả hai vào lòng

“Hai bảo bối làm sao vậy, có phải phụ thân không có thời gian để tâm đến hai ngươi cho nên hai ngươi uỷ khuất sao”

Lam Y Lâm và Lam Y Phàm đương nhiên không phải vì vậy chỉ là đã nhiều ngày không nhìn thấy Tống Kỳ Nam cả hai liền cảm thấy nhớ vị phụ thân này

Tống Kỳ Nam đối với cả hai yêu thương vô cùng, bây giờ lại không có ở đây không bên cạnh phụ thân cho nên cả hai liền cảm thấy uỷ khuất

Lam Y Nhu suy nghĩ một hồi lâu liền cảm thấy hai hài tử không phải vì y không để tâm chúng mà uỷ khuất mà chính là vì không nhìn thấy Tống Kỳ Nam, nói đến đây Tống Kỳ Nam đã rời đi nhiều ngày, mấy đêm nay y đều không thể ngủ ngon giấc được, Lam Y Nhu chỉ đành cười khổ xem ra hai hài tử không thể thiếu Tống Kỳ Nam quá lâu được, đây có phải là tình phụ tử không thể tách rời hay không

Lam Y Nhu cũng bất giác muốn mau chóng nhìn thấy Tống Kỳ Nam, không biết y sao lại nhìn thấy hai tiểu hài tử liền nhìn thấy được hình bóng của Tống Kỳ Nam, cố gắng xua đi suy nghĩ của bản thân Lam Y Nhu thật sự sắp đau đầu đến chết mất thôi

Bên ngoài sớm đã có vài tin đồn về việc Lam Y Nhu có hài tử nhưng chưa ai có thể chắc chắn được, hơn nữa hoàng đế đang ở đây bọn họ dám nói một lời không phù hợp hay sao, Lam Phong bình thường trầm tĩnh nhưng lại cực kỳ yêu chiều Y Liên cùng hai hoàng nhi của mình, đại thần trong triều đương nhiên vẫn muốn giữ được cái đầu cho nên lời nào nên nói không nên nói đều cẩn thận xem xét, chỉ là họ vẫn đang không thể nào kèm nén được sự tò mò này



Yến tiệc rốt cuộc cũng đến, Lam Y Nhu giao lại hai hài tử của mình để Yên Hương chăm sóc và bảo vệ, đương nhiên Yên Hương sẽ làm hết mình để chăm sóc và bảo vẹ hai vị tiểu điện hạ tốt nhất

Lam Y Nhu bận lên triều phục ngồi bên cạnh Lam Phong và Y Liên, Lam Y Ngọc cũng vậy

Yến tiệc chính thức bắt đầu Lan Địch A Hoài cũng có mặt, đương nhiên náo nhiệt như vậy làm sao Lan Địch A Hoài không xuất hiện chỉ là y càng cách xa Doãn Ngôn ra thì càng tốt

Tiểu thái giám nhìn Lan Địch A Hoài có chuý khó hiểu chuyện của thái tử nhà mình và vị nhϊếp chính vương nào đó

Lan Địch A Hoài âm thầm quan sát Lam Y Nhu, sau đó lại nhìn sang Doãn Ngôn, sắp rồi sắp đến lúc ván cược bắt đầu và có kết thúc rồi, ván cược lớn nhất cả đời của Lan Địch A Hoài

Lam Y Nhu vẫn đang vui vẻ chúc mừng tỷ tỷ của mình là Lam Y Ngọc lập được đại công, bá quan văn võ cũng chúc mình theo

Yến tiệc diễn ra linh đình nhưng đâu ai biết được sau khi yến tiệc kết thúc lại xảy ra một chuyện vô cùng lớn

Tống Kỳ Nam lúc này chỉ còn một ngày đường nữa liền có thể đến kinh thành nhưng trong lòng hắn tràng đầy bất an không biết tại sao hắn lại cảm thấy có chuyện xấu sắp xảy đến, cố xua đi thứ cảm giác này đi, Tống Kỳ Nam mau chóng hối thúc Tống Tịnh lên đường

“Ngươi làm gì gấp vậy, không muốn nghỉ ngơi hay sao, phụ thân nói cho ngươi biết lần này không dễ dàng ngươi vẫn nên giữ lại chút sức lực đi”

Tống Kỳ Nam không đê tâm đến lời của phụ thân mình, hắn là đang nghĩ có nên trở lại kinh thành một mình trước hay không hắn cứ có cảm giác có chuyện không lành mà chuyện này lại có liên quan đến Lam Y Nhu thì phải, hắn mong đây chỉ là suy nghĩ của hắn trong khoảng thời gian có chút áp lực gần đây

Yên tiệc diễn ra cũng đến lúc tàn, Lam Y Nhu nhanh chân trở về để bên cạnh hai tiểu hài tử, nhưng lúc này trong cơ thể y đột nhiên xuất hiện một sự khó chịu, từ từ cảm thấy dâud óc quay cuồng hợ nữa còn có cảm giác máu đang từ trong cổ họng muốn phun ra ngoài, Lam Y Nhu cố gắng kiềm chế sự khó chịu trong người nhanh chóng trở về cung điện, vừa đến được chỗ của hai hài tử Lam Y Nhu liền ngã ra sau đó liền trên miệng y chảy ra không ít máu