Chương 100

Tin tức trong cung xảy ra chuyện liền nhanh chóng đến tay của Doãn Ngôn, Doãn Ngôn nửa đêm liền chạy vào cung, thấy Lam Y Nhu lúc này đang nằm trên giường sưởi ấm bên cạnh Tống Kỳ Nam không ngừng hỏi han y, Doãn Ngôn liền nhanh chân bước vào

“Y Nhu đã xảy ra chuyện gì vậy, đệ có làm sao không”

Lam Y Nhu lắc đầu, y không sao chỉ là bị lạnh quá cho nên có chút không khoẻ, nghĩ đến đây y liền nhớ đến Lan Địch A Hoài, y xoay sang nhìn Tống Kỳ Nam

“Lan Địch A Hoài sao rồi”

Nghe đến tên của Lan Địch A Hoài, Doãn Ngôn liền không nói một lời mà chạy đến nơi của Lan Địch A Hoài bỏ lại Lam Y Nhu và Tống Kỳ Nam vẫn chưa hiểu chuyện gì

“Yên tâm còn sống chưa chết, sao ngươi lại để tâm hắn, hắn có thể là người gây ra chuyện này thì sao”

“Ta tin chắc hắn không phải người gây ra chuyện này, đám người kia có thể là người Địch quốc trà trộn vào, Địch quốc vẫn chưa từ bỏ giả tâm của mình”

Tống Kỳ Nam có chút bất ngờ, đây là lần đầu tiên Lam Y Nhu đối với Lan Địch A Hoài tin tưởng

Lúc này ở chỗ Lan Địch A Hoài, y đang vô cùng đau đớn chịu đựng thương thế trên người, tiểu thái giám bên cạnh nhìn thái tử cũng xót dùm y, thân thể thái tử bị không ít ám khí làm bị thương, đã vậy còn trúng một chưởng, về đến nơi này còn tỉnh táo đã là may mắn lắm rồi

Lan Địch A Hoài băng bó lại vết thương trên người sau đó mệt mỏi dựa vào thành giường mà nghỉ ngơi

Đúng lúc này cửa phòng bị một tiếng động lớn mở ra, Doãn Ngôn mặc đầy hung tợn bước vào chưa nói năng gì đã một đấm mà đấm thẳng vào người Lan Địch A Hoài

Lan Địch A Hoài nhíu này, vết thương ở bụng y chắc chắn đã gỉ máu rồi rồi đây

“Ta đã cảnh cáo ngươi không được làm gì y tại sao ngươi lại dám làm hại Y Nhu, có phải ngươi cho rằng ta không dám làm gì ngươi”

Lan Địch A Hoài cười khổ, hắn thế nhưng hiểu lầm y, hơn nữa trong phòng quá tối Doãn Ngôn đương nhiên không nhìn ta Lan Địch A Hoài đang nhăn mày lại

“Ngươi vì chuyện này nửa đêm nửa hôm đến làm phiền ta, ta còn tưởng ngươi nhớ nhung ta”

Lan Địch A Hoài cố ý đùa cợt muốn chọc tức Doãn Ngôn để hắn bỏ đi, y không muốn hắn nhìn thấy bộ dạng của mình lúc này một chút nào cả

“Ngươi thật sự muốn sống không bằng chết đúng chứ, được ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết, không phải ngươi muốn trèo lên giường của ta hay sao, được đêm nay ta cho ngươi thưởng thức lại cảm giác đêm đó”



Lan Địch A Hoài lúc này liền sợ đến tái mặt, Doãn Ngôn đang tính làm gì đây, Lan Địch A Hoài muốn phản kháng nhưng y đang bị thương không thể nào phản kháng lại khiến, y phục cư nhiên bị Doãn Ngôn xé rách

Doãn Ngôn không quan tâm Lan Địch A Hoài đang như thế nào liền đè y dưới thân mà cưỡng ép y, Lan Địch A Hoài khóc không ra nước mắt, đau đớn mà chịu đựng, thương tích trên người cứ như vậy mà rỉ máu

Qua vài canh giờ sau, Doãn Ngôn mặc lại y phục của mình rồi rời đi mà không để ý Lan Địch A Hoài hơi thở yếu ớt nằm trên giường, người y đang chảy máu

Lúc này tiểu thái giám quay lại nhìn thấy Thái tử của mình bộ dạng sắp chết liền sợ hãi liền nhanh chóng hét lớn gọi thái y

Lam Y Nhu cả một đêm đều sốt cao không ngừng, cả người y luôn nóng hổi, Tống Kỳ Nam lo lắng cả đêm không dám rời, đến lúc Doãn Ngôn trở lại cũng mặc kệ hắn mà túc trực bên cạnh Lam Y Nhu

Lam Y Nhu cứ như vậy mà ngủ tận hai ngày, hai ngày này ngoại trừ Tống Kỳ Nam luôn một bước không rời còn có Doãn Ngôn thay y xử lí mọi việc, còn Ngôn Tuấn Hàn thì chăm sóc hai tiểu bảo bối

Lúc Lam Y Nhu tỉnh dậy liền nhìn thấy Tống Kỳ Nam, hắn vui mừng thở phào

“Ngươi sao lại ở đây, còn nữa ta đã ngủ bao lâu”

“Ngươi ngủ đã hai ngày hai đêm, không cần li mọi thứ đều ổn thoả, nữ nhân kia ta đã bắt được đang giam lại đợi ngươi xử trí”

Lam Y Nhu nghe vậy gật đầu, đối với việc này cũng không hỏi nhiều

Đúng lúc này Doãn Ngôn chạy vào, khuôn mặt vô cùng vui mừng mà báo tin

“Chúng ta thắng rồi Y Nhu, Thịnh Hà quốc đánh thắng Thuận An quốc rồi”

Lam Y Nhu nghe vậy cũng vui mừng suýt chút nữa y quên mất bản thân đang bệnh mà chạy khỏi giường, cũng may có Tống Kỳ Nam can ngăn kịp thời

Doãn Ngôn đưa có Lam Y Nhu bức thư mà Lam Y Ngọc gửi, trong đó thông báo việc Thịnh Hà quốc thành công đánh lui Thuận An quốc

Lam Y Nhu vui mừng lập tức cho người chuẩn bị mọi thứ đợi Lam Y Ngọc cùng quân lính trở về sẽ mở một yến tiệc thật linh đình, nhưng y không ngờ được yến tiệc này lại xảy ra chuyện

Tống Kỳ Nam nghe chiến trận thắng cũng cảm thấy vui mừng, hơn hết là khi nhìn thấy nụ cười vui vẻ của Lam Y Nhu

“Ngươi vẫn còn yếu không nên cử động nhiều”



Tống Kỳ Nam lên tiếng nhắc nhở liền bị Doãn Ngôn liếc xéo

“Y Nhu rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, có phải liên quan đến Lan Địch A Hoài không”

Lam Y Nhu lắc đầu sau đó thở dài

“Chuyện này ta nghĩ là do Địch Quốc gây ra không liên quan đến Lan Địch A Hoài, hơn nữa Lan Địch A Hoài còn cứu ta một mạng”

Doãn Ngôn nghe vậy hai mài lập tức nhăn lại, xem ra hắn hiểu lầm Lan Địch A Hoài rồi nhưng chuyện này không dễ dàng đến như vậy

“Sao ngươi lại chắc không liên quan đến Lan Địch A Hoài, biết đâu hắn chính lf cấu kết Tây quốc thì sao”

Lam Y Nhu không biết nên nói gì, ác cảm của Lan Địch A Hoài trong lòng Doãn Ngôn vô cùng lớn xem ra nếu giải thích vẫn là không nghe, Lam Y Nhu thở dài một hơi

“Ta có thể chắc hắn không liên quan đến việc này, Doãn Ngôn vẫn là nên xem lại người bên ta và ngươi”

Doãn Ngôn bất ngờ nhưng sau đó gật đầu, lời Lam Y Nhu quả thất đúng không hắn cần phải xem lại người nên cạnh mình, tránh để xảy ra chuyện như lần này một lần nữa

“Đệ cứ nghỉ ngơi, tấu chương đã có ta rồi”

Doãn Ngôn nói xong liếc nhìn Lam Y Nhu và Tống Kỳ Nam sau đó mới thật sự quay lưng mà rời đi

“Ngươi nghỉ ngơi đi ta đi sắt thuốc cho ngươi”

Lam Y Nhu như kéo tay Tống Kỳ Nam lại, hắn bất ngờ nhìn Lam Y Nhu như đang muốn nói hì đó

“Lâm nhi và Phàm nhi vẫn ổn chứ”

Tống Kỳ Nam nghe vậy liền gật đầu

“An tâm có ta ở đây ta không để ai nguy hại đến hài tử của mình, hai bảo bối vẫn ổn, ngươi nghĩ ngơi đi lát ta mang thuốc đến cho ngươi”

Lam Y Nhu gật đầu sau đó nằm xuống giường chợp mắt