- Thiên Lôi Tru Ma Trận, ra!
Trong tay Mộ Dung Lục Quang cầm một lệnh bài và nhẹ nhàng phát động.
- Ầm ầm ầm!
Chỉ thấy trên không trung của Thiên Lang Tông chợt phát ra trăm tia sấm sét, sấm sét giống như sông lớn lao nhanh, xông thẳng đến quảng trường trước Đông Lang Điện.
- Gào!
- Không!
Các tà ma tuyệt vọng kêu to một tiếng.
- Ầm ầm ầm!
Sấm sét đánh xuống, đất đá bị nổ, sụp vô số. Những tiếng kêu thảm thiết đáng sợ không ngừng vang lên bên tai.
Nhưng sau vụ nổ qua đi, tất cả mọi người trợn tròn mắt nhìn.
Bởi vì, không có một tà ma nào bị đánh trúng, ngược lại một đám đệ tử Thiên Lang Tông, Kim Ô Tông bị sét đánh gặp tai ương, mỗi người liên tục kêu lên thảm thiết, nôn ra máu đen.
Mộ Dung Lục Quang, Trương Ly Nhi cũng bị sấm sét chiếu cố, có vài tia sấm sét bổ xuống hai người. Hai người dường như có pháp bảo bảo vệ thân thể, tuy chật vật nhưng không đến mức bị thương nặng. Tóc của Trương Ly Nhi bị nổ cho rối bời. Trang phục của Mộ Dung Lục Quang rách nát.
- Sao, làm sao có thể như vậy?
Mộ Dung Lục Quang trợn trừng mắt không hiểu nói.
- Mộ Dung Lục Quang, ngươi đang làm gì vậy? Ngươi bổ ta à? Ngươi không phải muốn bổ tà ma sao? Sao lại bổ đệ tử Kim Ô Tông ta?
Trương Ly Nhi cả giận nói.
Các vị khách cũng mờ mịt. Mộ Dung Lục Quang đang làm gì vậy? Tự mình bổ mình. Hắn muốn dọa chết tà ma sao?
- Ta à? Lệnh phù dùng để khống chế Thiên Lôi Tru Ma Trận của ta có vấn đề sao?
Mộ Dung Lục Quang biến sắc.
- Đương nhiên là có vấn đề rồi! Ha ha ha!
Một tiếng cười to chợt vang lên.
Tất cả mọi người nhìn lại. Hóa ra là Tôn Tùng người chủ trì đám cưới hôm nay!
Đây là tình huống gì vậy?
- Tôn Tùng? Ngươi đổi lệnh phù của ta à? Ngươi muốn làm gì?
Mộ Dung Lục Quang trừng mắt cả giận nói.
Tôn Tùng là thủ hạ Mộ Dung Lục Quang, rất được hắn tín nhiệm. Mộ Dung Lục Quang giao cho Tôn Tùng đi làm rất nhiều chuyện. Tôn Tùng muốn làm gì vậy?
- Tôn Tùng ngày xưa đã chết từ lâu rồi! Tôn Tùng hôm nay không có khả năng làm chó săn của ngươi đâu!
Tôn Tùng lạnh lùng nói.
- Cái gì?
Mộ Dung Lục Quang dường như nhất thời không quen biết Tôn Tùng này.
- Hừ, đám cưới thì đám cưới, còn chuẩn bị nhiều chuyện như vậy! Các ngươi đang đùa gì thế? Còn hại chúng ta lâu như vậy?
Tôn Tùng trừng mắt với đám người Mộ Dung Lục Quang.
- Không đúng, không đúng, ngươi không phải là Tôn Tùng. Ngươi cũng là tà ma à? Ngươi là tà ma nằm vùng ở Thiên Lang Tông sao?
Mộ Dung Lục Quang biến sắc.
- Bây giờ ngươi mới nhìn ra à! Thủ đoạn Thiên Lang Tông cũng thật tốt, không ngờ có thể phân biệt được tà ma ẩn nấp bên trong. Nếu không phải Ma Tôn giúp ta, sao ta có thể nằm vùng ở dưới tầm mắt của các ngươi lâu, tra rõ nội tình của Thiên Lang Tông ngươi như vậy?
Tôn Tùng cười lạnh nói.
- Ngươi… ngươi đã làm gì?
Mộ Dung Lục Quang biến sắc.
- Ta đã làm gì à? Ban đầu, ta tính tiếp tục ẩn nấp, tất cả đều do sự tham lam của ngươi, ta mới phải chờ lệnh của Ma Tôn! Từ khi ngươi nhận được danh sách các tà ma ẩn nấp trong các tiên môn, sự tham lam của ngươi đã muốn chôn vùi Thiên Lang Tông!
Tôn Tùng cười lạnh nói.
- Trước đó ngươi bày mưu tính kế, cũng là vì giây phút này à?
Mộ Dung Lục Quang biến sắc.
- Bày mưu tính kế cũng cần phải có sự tham lam của ngươi phối hợp mới được! Ngươi không tham lam, làm sao có thể nghĩ đến chuyện ăn mảnh? Ngươi không tham lam, sao Ma Tôn phối hợp với ngươi dụ tất cả cường giả Nguyên Anh cảnh của Thiên Lang Tông đi? Ngươi không tham lam, ta làm sao có thể bảo ngươi lừa gạt Định Quang Kính tới đây, khống chế tất cả mọi người? Ha ha ha ha ha!
Tôn Tùng cười to nói.
- Ngươi… ngươi... tất cả đều là cố ý à?
Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang khó coi nói.
- Không sai, ta chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi. Bởi vì sự tham lam của ngươi, Định Quang Kính chiếu xuống khiến tất cả Thiên Lang Tông không có ai có thể nhúc nhích! Tiếp theo, mặc cho ta từng bước sử dụng Thiên Lôi Tru Ma Trận đánh chết!
Trong tay Tôn Tùng cũng lấy ra một tấm lệnh phù.
- Ngươi không gϊếŧ chết được chúng ta đâu. Thiên Lôi Tru Ma Trận cũng không có khả năng nhanh như vậy...!
Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang khó coi nói.
- Không sai, Thiên Lôi Tru Ma Trận đánh chết Kim Đan Cảnh thì cần một khoảng thời gian. Nhưng không sao, chúng ta có nhiều thời gian! Định Quang Kính sẽ khóa chúng ta một ngày. Vậy là đủ rồi, đủ rồi! Ngươi đóng lại sơn môn, người ngoài đều không tiến vào quấy rầy chúng ta! Đồng thời, bên ngoài sơn môn cũng đã bị tà ma do Ma Tôn phái tới bao vây, đề phòng bất kỳ người nào xông lên sơn môn làm phiền! Tiếp theo chính là lúc ta dùng lệnh phù này, lần lượt đánh chết từng người các ngươi. Kim Đan Cảnh à? Ta bổ thêm vài lần cũng không tốn bao lâu, ha ha ha ha ha!
Tôn Tùng cười to nói.
- Ngươi… ngươi… ngươi...!
Mộ Dung Lục Quang cả giận nói.
- Mộ Dung Lục Quang, Thiên Lang Tông ngươi giám sát tà ma của các tiên môn lại không điều tra mình à? Lần này bị ngươi hại thảm rồi!
Trương Ly Nhi trừng mắt tức giận nói.
Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang rất khó coi, sao mình có thể ngờ được tâm phúc của mình cũng bị ma hóa?
- Ha ha ha, bắt đầu từ ai đây? Lại bắt đầu từ đại sư huynh đi, ha ha ha!
Đầu ngón tay Tôn Tùng khống chế lệnh phù.
- Ầm ầm ầm!
Từng sấm sét từ trên cao hạ xuống, lao thẳng về phía Mộ Dung Lục Quang. Mộ Dung Lục Quang lập tức bị sấm sét bao vây.
- Tà ma, Thiên Lang Tông ta sẽ tiêu diệt tất cả các ngươi. Các ngươi cũng đừng mong chạy thoát được tên nào!
Mộ Dung Lục Quang bị sấm sét bao vây, bi thương căm phẫn gào thét.
- Ha ha ha ha, Thiên Lang Tông à? Qua ngày hôm nay, Thiên Lang Tông sẽ bị diệt tông! Chờ ta gϊếŧ sạch tất cả các ngươi, đào sạch Thiên Lang Tông Linh Sơn mang đi, phá vỡ phong ấn Thiên Lang Tông, ta xem Thiên Lang Tông của ngươi còn có căn cơ gì để lập lại? Tất cả Nguyên Anh cảnh của Thiên Lang Tông ngươi ở bên ngoài! Phần lớn Kim Đan Cảnh của Thiên Lang Tông đều bị ngươi sắp xếp ra ngoài.