Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bất Diệt Long Đế

Chương 9. Thuyền biết bay

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Ngươi luyện hóa Thối Thể Đan như thế nào? Thân thể có dị dạng gì, ngày thứ hai sau khi tỉnh lại tình huống như thế nào?

Liễu Vũ cẩn thận hỏi thăm, Lục Ly giải thích một lần, sau khi đám người Liễu Vũ nghe xong, chân mày cau lại.

Không có dị thường gì a!

Tình huống của Lục Ly sau khi dùng không khác bọn hắn bao nhiêu, khác biệt duy nhất là, bọn hắn dùng viên thứ hai, thân thể đã không có bài xuất tạp chất.

- Thể chất của tiểu tử này thật biếи ŧɦái, đáng tiếc không thể tu luyện huyền lực...

Liễu Vũ cảm khái, trên người Lục Ly phát sinh tình huống, chỉ có thể nói thể chất hắn biếи ŧɦái, có thể hấp thu toàn bộ dược lực của Thối Thể Đan.

Không thể tu luyện huyền lực, thể chất lại biếи ŧɦái cũng vô dụng, đám người Liễu Vũ thở dài rời đi. Lục Ly không hiểu thấu nhìn bọn hắn, sau đó tiếp tục kéo quan tài.

Khí lực đã tăng đến gần bốn ngàn cân, Lục Ly kéo quan tài thoải mái hơn, lần này mới hoàng hôn hắn đã tới Hắc Ưng Lĩnh.

- Di tiểu thư!

Sau khi Lục Ly lêи đỉиɦ núi, Liễu Vũ sớm đã trở lại Hắc Ưng Lĩnh chỉ Lục Ly nói:

- Thể chất của tiểu tử này rất biếи ŧɦái, liên tục sử dụng hai viên Thối Thể Đan, không chỉ không có suy yếu kỳ, còn có thể gia tăng bốn năm trăm cân khí lực. Không bằng... Chiêu hắn vào gia tộc, nhìn xem có thể bồi dưỡng hay không?

- Ách?

Di tiểu thư ngồi ở trên lưng một con Ngân Lang, người mặc áo lông chồn màu tím, tư thế hiên ngang, khuôn mặt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn thoáng qua Lục Ly, trầm mặc một lát mới hờ hững nói:

- Không được, Liễu gia chúng ta chỉ mời chào võ giả. Không thể tu luyện huyền lực, thể chất lại tốt gấp mười lần cũng vô dụng.

- A...

Liễu Vũ hơi có chút thất vọng, hắn có chút hảo cảm với Lục Ly. Tiểu tử này tính cách cứng cỏi, không sợ gian khổ, quật cường như trâu, nhìn thấy Lục Ly, Liễu Vũ mơ hồ nhìn thấy mình lúc tuổi còn trẻ.

Sau khi Lục Ly sắp xếp cổ quan cẩn thận, lẳng lặng chờ đợi ở một bên, hôm nay người kéo quan tài tựa hồ ít đi một chút. Xem ra có mấy lão giả sợ khí vận thọ nguyên bị đoạt, không dám tiếp tục kéo.

Lục Ly lại không sợ.

Trước khi kéo quan tài Lục Linh đã nói qua, quỷ thần đơn thuần chỉ là hoang đường, không cần quá tin. Cường giả được vô số người thờ phụng cúng bái, sẽ bị thần hóa. Quỷ càng là người bịa đặt ra, người đã chết hết thảy đi vào hoàng thổ, như vậy còn có quỷ quái gì đáng nói?

Nàng nói nếu như mỗi ngày tế bái quỷ thần liền hữu dụng, thì tất cả mọi người không cần lao động, trên trời sẽ tự rơi xuống đồ ăn. Nếu như quỷ thần thật có thể che chở thế nhân mà nói, con dân Bắc Mạc cũng sẽ không có tai nạn.

Lục Ly rất tán thành.

...

Hôm nay thời tiết kah1 tốt, mặt trời lặn chiếu rọi ra từng mảnh hào quang, chiếu rọi toàn bộ đại địa sáng đỏ, địa thế của Hắc Ưng Lĩnh rất cao, ở trên cao nhìn xuống phong cảnh sẽ rất đẹp.

- Được rồi!

Chờ mấy nén hương, Liễu Vũ khẽ nói, để Lục Ly tỉnh hồn lại. Liễu Vũ nhảy xuống Ngân Lang, chuẩn bị trả thù lao hôm nay, Lục Ly và đám lão giả ánh mắt lửa nóng, vất vả kéo quan tài chính là vì giờ khắc này.

- Vù vù...

Đột nhiên, phương nam truyền đến tiếng xé gió chói tai, mọi người giật mình nhìn lại, sau khi nhìn rõ, mọi người không khỏi rung động, mặt mũi tràn đầy kinh sợ.

Nương theo tiếng rít càng lúc càng lớn, ở bầu trời phương nam, một điểm vàng nhanh chóng biến lớn, là một cỗ chiến xa hoàng kim to lớn.

- Vì sao chiến xa có thể bay trên bầu trời?

Lục Ly kinh ngạc thì thào, Liễu Vũ ở bên cạnh vội vàng khiển trách:

- Im lặng! Đây là thượng cổ chiến xa, là Huyền khí Thiên phẩm, phía trên ngồi là cường giả của gia tộc siêu cấp.

Lục Ly vội vàng ngậm miệng, mở to hai mắt nhìn chằm chằm chiếc chiến xa hoàng kim kia. Ở trong nháy mắt thoáng qua, Lục Ly thấy được trong chiến xa đứng bảy tám cường giả mặc chiến giáp hoàng kim.

Mặc dù những cường giả kia thu liễm khí tức, nhưng khí huyết trên người vẫn cực kỳ khủng bố, ép tới Lục Ly và đám người không kịp thở.

- Đây mới thật là cường giả.

Chờ chiến xa hoàng kim biến mất, Lục Ly lòng vẫn còn sợ hãi, loại cảm giác kia quá kinh khủng, tựa như thấy được mấy con Huyền thú mạnh mẽ.

- Nếu ta cường đại như vậy thì tốt rồi, tỷ tỷ sẽ không bị người của bộ lạc khi dễ.

Lục Ly âm thầm siết chặt nắm đấm, sau đó ánh mắt nóng rực thì thào:

- Chờ ta thức tỉnh huyết mạch, thì có thể tu luyện huyền lực, ta nhất định sẽ trở thành cường giả!

Cường giả, sừng sững ở trên vạn người, quan sát chúng sinh, bọn hắn đưa tay có thể san bằng dãy núi, phán quyết sinh tử.

Ở Bắc Mạc, người người đều muốn trở thành cường giả, đều muốn sừng sững ở trên chúng sinh. Gặp qua mấy cường giả trên chiến xa, giờ khắc này trái tim muốn trở thành cường giả của Lục Ly càng thêm mãnh liệt.

- Hưu...

Lục Ly còn chưa từ trong rung động khôi phục lại, nơi xa lần nữa truyền đến hai tiếng xé gió, rất nhanh hai chiếc thuyền thép màu bạc trắng gào thét lao đến.

Hai chiếc thuyền này còn lớn hơn chiến xa hoàng kim, dài chừng ba mươi mét, rộng mười mét, toàn thân như thủy ngân, giống như một cự thú dữ tợn, muốn che đậy bầu trời.

- Chiến xa biết bay coi như xong, thuyền cũng bay được?

Không chỉ Lục Ly, những lão giả kéo quan tài kia cũng khϊếp sợ không thôi, bọn hắn có vài người sống hơn giáp, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bảo vật thần kỳ như thế.

- Đây cũng là Huyền khí cường đại, các ngươi câm miệng cho ta, chọc giận những đại nhân vật kia, chúng ta đều phải chết!

Hộ vệ Liễu gia không ngừng dặn dò, mọi người ngừng thở, không dám phát ra bất kỳ thanh âm nào. Không bao lâu, lại có mấy chiếc chiến xa hoàng kim và thuyền thép gào thét đi tới, đều không hề dừng lại bay về phương bắc.

- Phương bắc là Hàn Băng Thâm Uyên, nhiều cường giả gia tộc đến như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?

Di tiểu thư và Liễu Vũ liếc nhau, sắc mặt hai người đều trở nên nặng nề.

Vũ Lăng Quận ở Bắc Mạc, ngay vòng ngoài của tuyệt địa Hàn Băng Thâm Uyên, vạn nhất bên kia xảy ra chuyện, Vũ Lăng Quận cũng sẽ gặp tai họa.
« Chương TrướcChương Tiếp »