Chương 10. Thú rống

Nhận lấy một viên Thối Thể Đan, Lục Ly vội vàng rời đi, lần này trở về càng sớm hơn, Lục Linh còn chưa đi ra chờ hắn.

Sau khi ăn cơm xong, Lục Ly nói sự tình nhìn thấy chiến xa hoàng kim và phi thuyền cho Lục Linh, làm Lục Linh nhướng mày, kinh nghi thì thào:

- Thượng cổ chiến xa? Thiết giáp phi thuyền? Kia đều là Huyền khí Thiên phẩm, ba Vương tộc ngũ phẩm của Bắc Mạc không có khả năng nắm giữ nhiều như vậy! Chẳng lẽ là bên ngoài tới? Bên Hàn Băng Thâm Uyên kia đến cùng xảy ra chuyện gì?

- Thượng cổ chiến xa, thiết giáp phi thuyền, Vương tộc ngũ phẩm?

Lục Ly hơi nghi hoặc, tò mò hỏi:

- Tỷ tỷ, sao tỷ biết nhiều như vậy?

Lục Linh chỉ cổ tịch trên giá sách, giải thích nói:

- Đều là những cổ tịch này ghi lại, đệ từ nhỏ không thích đọc sách, trách ai được?

- Hắc hắc.

Lục Ly gượng cười, hắn từ nhỏ hiếu động, suốt ngày chạy ở trong núi. Lục Linh vì bị thọt nên cơ bản không ra khỏi cửa, mỗi ngày đọc sách, lại không nghĩ rằng những sách kia ghi chép nhiều tri thức như vậy.

- Tỷ, những sách này ở đâu ra?

Lục Ly lại nghi ngờ hỏi, trong trí nhớ, lúc hắn còn rất nhỏ, những sách này cũng đã có. Sách này ghi chép nhiều huyền cơ như vậy, địa phương bình thường khẳng định là không mua được.

Lục Linh giải thích:

- Phụ thân lưu lại.

- Phụ thân?

Ánh mắt của Lục Ly ảm đạm xuống, theo bản năng sờ răng thú trên cổ. Đối với phụ thân mẫu thân, hắn là cực kỳ lạ lẫm, nghe nói sau khi sinh hắn, cha mẹ liền mất tích, mười lăm năm qua không có chút tin tức. Từ trước tới giờ Lục Linh không nói sự tình cha mẹ, rất nhiều lần Lục Ly nghĩ cha mẹ đã mất.

Trầm mặc thật lâu, Lục Ly vẫn không nhịn được hỏi:

- Tỷ, phụ thân mẫu thân vẫn còn sống chứ?

- Còn!

Lục Linh dừng một chút, sau đó đưa tay vỗ vỗ bả vai của Lục Ly, nói:

- Đệ đệ, chờ đệ thức tỉnh huyết mạch, ta sẽ nói tất cả sự tình cho đệ, hiện tại... không phải lúc.

- Vâng!

Lục Ly nặng nề gật đầu, không hỏi thêm gì nữa, đứng dậy trở về phòng luyện hóa Thối Thể Đan. Hôm nay hắn càng dễ dàng, giống như thân thể đã thích ứng Thối Thể Đan, không có nhiệt độ cao quá kinh khủng, sau khi luyện hóa xong liền ngủ thật say.

Khi hắn ngủ, răng thú lại bắt đầu tỏa sáng, Lục Linh đẩy cửa vào. Nhìn răng thú mấy lần, xác định thân thể của Lục Ly không có dị thường, Lục Linh mới cau mày nói:

- Liên tục luyện hóa Thối Thể Đan, dược lực sẽ giảm đi, nhưng đệ đệ luyện hóa viên thứ hai vẫn có thể gia tăng bốn năm trăm cân khí lực, chẳng lẽ là vì răng thú này? Đây là răng Huyền thú gì?

- Mặc kệ.

Ngồi một hồi, Lục Linh khẽ vuốt cằm nói:

- Lúc Lục Ly sinh ra, phụ thân liền đeo răng thú này lên cổ hắn, nghĩ đến nó hẳn là dị bảo, phụ thân sẽ không hại đệ đệ.

Lục Linh tắt đèn đứng dậy rời đi, gian phòng khôi phục yên tĩnh, chỉ còn có răng thú phát ra bạch quang yếu ớt, ở trong đêm đen nhìn cực kỳ quỷ dị.

...

- Lại tăng lên hơn bốn trăm cân khí lực!

Ngày thứ hai tỉnh lại, Lục Ly lập tức lên núi, sau khi khảo nghiệm thì phấn chấn. Hắn luyện hóa ba viên Thối Thể Đan, đã có hơn bốn nghìn cân khí lực, vạn cân cự lực không phải mộng tưởng nữa rồi.

Tu luyện hơn một canh giờ, Lục Ly vội vàng trở lại bộ lạc, cơm nước xong xuôi lập tức đi kéo quan tài. Đám người Liễu Vũ nhìn thấy Lục Ly đều không kinh ngạc nữa, đây chính là một quái thai, thể chất biếи ŧɦái, nếu cho hắn mấy trăm viên Thối Thể Đan, đoán chừng có thể tu luyện tới mấy vạn cân cự lực...

Đám người Liễu Vũ rất tiếc nuối, nếu Lục Ly có thể tu luyện huyền lực, tuyệt đối sẽ được chiêu vào Liễu gia, trọng điểm bồi dưỡng.

Sau mấy ngày, mỗi ngày Lục Ly đều tới kéo quan tài, nhận được một viên Thối Thể Đan. Để đám người Liễu Vũ hơi thở dài là... tốc độ gia tăng khí lực của Lục Ly bắt đầu yếu bớt, đến viên Thối Thể Đan thứ năm, một viên đại khái chỉ có thể gia tăng hơn ba trăm cân khí lực.

Nếu Lục Ly vẫn tăng như lúc đầu, đám người Liễu Vũ sẽ hoài nghi Lục Ly chính là quái vật háo thành...

Lục Ly lại tức giận không thôi, nếu theo tiến độ ban đầu, chỉ cần mười mấy viên là có thể đạt đến vạn cân cự lực. Bây giờ nhìn tình huống cần ít nhất hai mươi mấy viên, tổ quan của Liễu gia chỉ có bấy nhiêu, vạn nhất kéo xong thì không có Thối Thể Đan nữa.

Đến ngày thứ tám, Lục Ly quả quyết không đi thác nước tôi thể luyện đao, trời còn chưa sáng đã rời giường lao đến Đoạn Nhận Lĩnh. Hiện tại khí lực của hắn đã hơn sáu ngàn cân, hắn chuẩn bị một ngày kéo hai quan tài, lấy hai viên Thối Thể Đan.

Mấy ngày gần đây không có tuyết rơi, tuyết đọng trên đường không còn dày, kéo quan tài dễ dàng hơn rất nhiều. Lục Ly đã sớm muốn kéo hai quan tài, chỉ sợ quan tài thứ hai không đúng thời gian chạy tới, không lĩnh được thù lao. Hôm nay hắn liều mạng, toàn lực chạy nhanh, trước lúc trời tối thành công kéo được hai quan tài.

- Gào...

Mới vừa nhận hai viên Thối Thể Đan, phương bắc đột nhiên truyền đến tiếng rống to. Tiếng rống kia chấn thiên động địa, đâm thủng bầu trời, sợ đến toàn thân mọi người rung động.

- Huyền thú, ít nhất cấp sáu!

Di tiểu thư kinh hô, kinh hãi nhìn về phương bắc, Huyền thú cấp sáu tương đương với Quân Hầu cảnh nhân loại, Huyền thú cường đại như vậy tùy tiện đi ra một con cũng có thể nhẹ nhõm san bằng Vũ Lăng Thành.

May mắn chỗ ở của Huyền thú kia cách rất xa, hẳn là ở trong Hàn Băng Thâm Uyên. Mặc dù như thế, sắc mặt của Di tiểu thư và đám người Liễu Vũ vẫn cực kỳ khó coi.

Mấy ngày trước xuất hiện nhiều thượng cổ chiến xa và thiết giáp phi thuyền như vậy, hiện tại đột nhiên truyền đến tiếng thú gào, nếu nói trong tuyệt địa không có xảy ra việc gì, này ngay cả đồ đần cũng không tin.

- Từ mai, tất cả tăng tốc kéo quan tài, lấy tốc độ nhanh nhất di chuyển tổ quan. Chờ kéo xong toàn bộ tổ quan, mỗi người được ban thưởng năm viên Huyền Linh Đan hoặc Thối Thể Đan.

Di tiểu thư yêu kiều nói, mang theo mấy người vội vàng rời đi, nàng phải lập tức trở về bẩm báo gia tộc, tránh cho ngoài ý muốn phát sinh.