Bất Diệt Đế Quân

9.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Thiên Cơ Tâm con cưng của trời 3 tuổi biết làm thơ điên đảo thi trường, 10 tuổi tâm cơ thâm trầm đấu trí với bậc đại hiền, 15 tuổi trảm sát toàn bộ Ma Long giáo nhận được siêu cấp chiến kỹ, 18 tuổi lu …
Xem Thêm

Chương 2: Trảm Vô Cực Tiên
Hồng môn tiên vực!

Khí hồng môn cuồng cuộn từ thuở khai thiên lấp đầy cả khu vực này, khí khai thiên khí dưỡng địa hồng môn tiên vực vẫn đang mở rộng. Cỏ cây trù phú núi rừng bạc ngàn kéo dại vô hạn, đôi khi còn nghe tiếng rồng ngâm phượng gáy có thể nói đây chính là thánh vực của tiên.

Ở một địa phương vô danh thuộc Hồng Môn Tiên Vực. Nhìn từ xa xa có thể thấy một đạo đài to lớn khảm đầy lân phiến, cuộn quanh bởi hai con rồng đá khổng lồ hai mắt lóe ra tia sáng rất có thần là vật chết nhưng lại làm cho người khác cảm thấy đây là rồng thật rất khủng bố tâm linh.

Kiếm khí từ nơi đó bắn ra loạn xạ vô tình trúng một con Vĩ Kê là tiên thú hồng môn nổi tiếng với thể chất gần như bất diệt, thân thể nó bị chia làm hai thần hồn câu diệt. Nơi nào kiếm khí đi qua toàn bộ biến thành bình địa, mặc dầu vật chất trong hồng môn vực đều cực kỳ cứng cáp điều đó cho thấy kiếm khí bá đạo đến chừng nào.

Dời ánh mắt lên trên đạo đài, ngay lúc này đây có một nam tử thanh tú đang mặc đạo bào phát ra kim quang bộ dáng xuất trần vô cấu, cầm hắc kiếm chém loạn xạ khiến bụi xung quanh bay mịt mù nhưng áo bào không mảy may dính một hạt bụi rõ là không phải vật phàm còn thanh kiếm nó là một thiết kiếm bình thường tiện tay cũng vớ được.

Nhìn cũng có thể đoán kiếm khí chính là phát ra từ nhát chém của nam tử, phía trước đang đối kháng với hàng trăm tiên nhân khác. Đối thủ rất đa dạng có kẻ đang ngự kiếm mà bay, có người thì sát khí tỏa ra xung quang hóa thành hư ảnh một chân ma nhưng đều có một điểm chung là đều dồn toàn bộ lực lượng tập kích nam tử thanh tú.

"Canh Canh Canh" tiếng kiếm loạn xạ uy thế khủng khϊếp, một mình nam tử đối chiến với một trăm năm mươi tiên nhân, đường kiếm không uy vũ không tráng lệ trông rất là tầm thường nhưng ẩn giấu pháp tắc thiên địa uy lực không yếu chút nào. Sắc mặt y có vẻ tái nhợt cắt không ra chút máu cơ hồ là đã cạn kiệt pháp lưc, tuy hắn rất mạnh nhưng một mình đấu trăm tiên nhân là chuyện không thể được dẫu hiện tại chật vật vẫn ương ngạnh có thể thấy người này rất kiên cường. Hiện tại trong ba mươi sáu kế tẩu vi là thượng bất đắc dĩ không còn cách nào khác liền cắn tay hút một phún máu cưỡng ép sử dụng bí thuật tìm một đường sinh cơ. Ngụm máu được phun ra dẫn dắt tiết tấu của thiên địa lấy huyết tế lôi, thiên kiếp được triệu hồi giáng xuống từng hồi quét sạch kẻ địch giảm mạnh khí thế đây chính là thiên uy, thiên uy tối cường từng tia sét ẩn chứa đại đạo muốn một kích quét sạch đại địa. Sắc mặt kẻ này từ tái nhợt thành trắng dã trông như sắp chết kích vừa rồi đã tiêu hao không ít chân nguyên của cơ thể, không chậm trễ lập tức lấy cơ hội này mà chạy. Sắc mặt trầm trọng lúc nãy đã biến mất thay vào đó là vẻ thư thái tràng đầy hy vọng, người ta nói trời không phụ lòng người rõ nhảm nhí từ hư vô một tiếng nổ dữ dội hiện ra đại áp lực bộc phát chặn cả lôi kiếp một đạo ý chí tỏa ra áp chế cả thiên địa. Từ trong ánh sáng một trung niêndáng vẻ tiên phong đạo cốt hiện ra khí thế vô biên như vũ trụ hồng hoang lởn vởn xung quanh đạo bào lập lòe màu xanh có kỳ lân do tử khí huyễn hóa mà thành, hình ảnh một người uy nghiêm đứng đó như thần nhân đè ép toàn bộ khí thế thiên địa làm rung động tâm can sinh ra cảm giác tôn giáo mãnh liệt, khiến những kẻ còn xót lại trên đạo đài không tự chủ bái lạy, là vô thượng tiên chủ thống lãnh toàn bộ tiên nhân hồng môn không ai rõ cớ sao Tiên Chủ lại hiện thân ở đây. Vẻ mặt không giận mà uy, miệng tuy không mở nhưng âm thanh phát ra chấn nhϊếp linh hồn khiến cho mấy tiên nhân tu vi yếu kém ở dưới trực tiếp phun máu tươi vẻ mặt quằng quại đau đớn giãy dụa, đây chính là tâm linh công kích quá bá đạo!

"Thiên Cơ Tâm thiên kiêu như ngươi hôm nay chỉ còn đường chết, đừng trách ta vì ngươi quá tài giỏi đến mức ông trời cũng không dung công pháp ngươi luyện quá tà môn nếu muốn độ kiếp thì toàn bộ nơi này sẽ bị hủy diệt. Coi như lần này là vì chúng sinh nơi đây, vì một cái công đạo nếu ngươi đầu hàng ta sẽ chỉ phế tu vi cho ngươi một con đường khác để đi, nếu còn phản kháng chân linh của ngươi ta cũng sẽ diệt, mãi mãi không được luân hồi"

Nam tử không trả lời mà chỉ đứng đó nhìn, quần áo giờ đã rách tả thơi bộ dáng tuyệt vọng toàn thâm mất hết khí lực bố dáng có chút bi ai, đã đến bước đường cùng chỉ có thể nín lặng.

Đúng! Nam tử thanh tú chính là tuyệt thế thiên kiêu vạn cổ có một, thiên tâm cơ nhưng không như thế nhân nói y vẫn chưa thành tiên, không phải vì tích lũy cơ sở chưa đủ mà chủ tu công pháp có chút đặc biệt. Con đường Cơ Tâm đi không phải là Tiên đạo mà là Nguyên đạo người đời nông cạn cho rằng Tiên đạo là cực hạn, từ thời thái cổ Đế Tổ đã tìm tòi ra hệ thống tu luyện Nguyên đạo sau khi thành tựu Đạo Phổ thì truyền bá kiến thức cho chúng sanh vạn giới nhưng sau này lại thất truyền có thể là do thực tế lại khắc nghiệt sinh linh có hạn chỉ có thể cải biến Nguyên đạo thành Tiên đạo dễ đi hơn nên Nguyên đạo cũng dần bị lãng quên.

Tiên đạo có thể trường sinh nhưng vô lực so với Nguyên đạo yêu cầu tư chất và tài nguyên lại thấp hơn rất nhiều, có thể tu được đạo này cũng phần nào cho thấy Cơ Tâm tài giỏi cỡ nào. Vấn đề ở đây là Nguyên đạo có một điều kiện chết người là phải phi thăng hai lần, lần thứ nhất là vượt khỏi thế giới chủ lột xác bổn nguyên lần thứ hai cắn nuốt một đại thế giới lột xác lần 2 lấy lực lượng hấp thu được biến chân linh thành đạo cơ sau khi đột phá xưng là Tổ. Điều kiện không phải là đối mà chỉ đơn giản là cần phải làm vậy mới đủ sức mạnh trùng kích cảnh giới, nói thì dễ nhưng làm mới khó đâu phải tự dưng mà không có ai rảnh hơi cải biến cho thành tiên đạo cho dễ đi.

Sở dĩ Tâm Cơ tới nơi này cũng là để đột phá về phần thành công hắn cũng đã nắm chắc 9 phần người ngoài không biết rằng Cơ Tâm không chì có tư chất mà tích lũy bản thân còn có thứ bảo vật đủ nghịch thiên để đảm bảo xác xuất đột phá. Biết rõ công pháp mình tu luyện sẽ gây họa nên hắn đã lập ra một kế hoạch, sau khi độ kiếp thành công có được năng lực vô hạn sẽ thu thập toàn bộ chân linh của chúng sinh Hồng Môn tái tạo lại thân thể tăng cấp tư chất cho nơi đây một hồi tạo hóa tuyệt thế. Vấn đề là có mấy ai ngờ chưa kịp phi thăng lại bị Tiên Chủ thế lực chặn gϊếŧ muốn cướp công pháp cùng bảo vật, còn không biết xấu hổ nói là vì đại nghĩa thật sự rất là buồn nôn.

Sắc mặt Hắn trầm xuống đường sống đã đoạn, Tiên Chủ quá mạnh thân thể thì đã sức cùng lực kiệt không ngạnh kháng nổi. Nội tâm Tâm Cơ chảy máu hắn muốn khóc nỗi thống hận giày xéo tâm can như ngàn con kiến cắn nát linh hồn, đồng thời cũng tự trách mình tại sao lại theo Nguyên Đạo. Nhưng hắn là ai Vô Cực tiên nhân Thiên Cơ Tâm 20 tuổi đã phi thăng có ai khoing buết đến danh? Hắn cắn chặt môi lại cắn cho thịt nát bấy máu chảy ra màu sắc ảm đạm đọng lại dưới đất, hắn nhìn xuống vũng máu mà mình tạo rồi cười như điên, hồng môn khí trong người trở nên hỗn loạn muốn bộc phát ra.

Tiên Chủ bay trên cao nhìn Thiên Tâm Cơ đau khổ đến điên mà trong mắt biểu lộ vẻ đắc ý, đang định ngự không bay xuống thì lập tức biến sắc vận hết toàn bộ linh khí trong người mở ra một hố không gian để chạy trốn nhưng đã quá muộn.

"Khai Thiên, Diệt Thế"

Tâm cơ rống to.

Đây là tự bạo! Cơ thể thanh mãnh phồng ra nứt vỡ như thủy tinh khí hồng môn theo thức Diệt thế ùn ùn bay ra thôn phệ toàn bộ thiên địa xung quanh, lực lượng như thế này cho dù có là Tiên Chủ cũng không thoát. Trong bán kính vạn dặm tru diệt toàn bộ sinh linh, từ nay Tâm Cơ cũng tốt Tiên Chủ cũng được toàn bộ dấu vết chính thức bị xóa sạch khỏi thế gian, sự kiện diễn ra quá nhanh chưa nói lời nào mà đã đồng vu quy tận thân tử đạo tiêu, chỉ còn hư vô chỉ còn luyến tiếc.

Đâu đó trong mảng hồng môn có giọng hát kỳ dị cất lên, giọng hát không rõ nam nữ già trẻ mang trong đó cảm giác tang thương cổ lão đến tột cùng.

"Vạn chúng sinh đi tìm đạo

Vạn dặm khó đi vẫn bước tiếp

Cho tôi hỏi đạo ở nơi đâu?

Tôi đã tìm đến chân trời lẫn góc bể

Đường tôi đi có đầy trắc trở

.........

Vạn kẻ bước giờ chỉ còn một mình tôi

Mùi máu đau thương xộc vào mũi

Vạn thây khô xếp thành đường đi!"

Thêm Bình Luận