Chương 63: Sẽ không sống qua ngày hôm sau

Lục Phi Dương xuất quan, cũng không phải hắn đạt đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, nửa tháng này hắn chỉ đả thông hai đường kinh mạch, còn có một đường rưỡi kinh mạch chưa đả thông,

Hắn xuất quan là bởi vì... Tiểu Bạch không có đồ ăn!

Sức ăn của Tiểu Bạch quá lớn, toàn bộ Huyền khí hỏng đã bị ăn sạch, nó phỏng chừng đói bụng đến phát hoảng, lại bắt đầu đánh chú ý tới Thiên Lân Đao. Nếu không phải Lục Linh phát hiện, phỏng chừng Thiên Lân Đao đều bị nó gặm mất rồi...

Nhìn đôi mắt đáng thương kia của Tiểu Bạch, Lục Phi Dương cắn răng đổi ba trăm điểm cống hiến còn lại thành Huyền khí hỏng, lại ôm trở về vài chục thanh.

Vài chục thanh Huyền khí hỏng phỏng chừng đủ Tiểu Bạch ăn bảy tám ngày, Lục Phi Dương suy nghĩ một chút, cuối cùng đi tìm Thành Khuất, dò hỏi:

- Thành trưởng lão, làm sao kiếm được điểm cống hiến?

Binh Khí Đường có rất nhiều Huyền khí hỏng, đủ Tiểu Bạch ăn hơn nửa năm, vấn đề là phải có điểm cống hiến nha, Lục Phi Dương chỉ có thể hỏi Thành Khuất.

- Kiếm điểm cống hiến rất đơn giản!

Thành Khuất giải thích:

- Mỗi gia tộc đều có Nhiệm Vụ Đường, ngươi có thể nhận nhiệm vụ, sau khi hoàn thành gia tộc tự nhiên sẽ cho ngươi điểm cống hiến. Tỷ như ngươi có thể đi thành lâu canh gác, một ngày sẽ có hai điểm cống hiến.

- Hai điểm...

Lục Phi Dương trợn mắt, hắn gác mấy ngày cũng không đủ Tiểu Bạch ăn một bữa. Hắn cảm tạ Thành Khuất, sau đó đi tìm Nhiệm Vụ Đường, mặc dù hiện tại đồ ăn của Tiểu Bạch còn đủ bảy tám ngày, nhưng phải phòng ngừa chu đáo nha, nếu không sớm muộn gì Thiên Lân Đao cũng sẽ bị nó gặm.

Nhiệm Vụ Đường cũng do một lão đầu tóc trắng trấn giữ, chiến lực không mạnh, nhưng bối phận phỏng chừng rất cao. Hắn thấy Lục Phi Dương là khách khanh của Khách đường, trên mặt không có vẻ tươi cười hỏi:

- Ngươi muốn tiếp nhiệm vụ gì?

Lục Phi Dương khách khí chắp tay nói:

- Đại nhân, có nhiệm vụ nào ở trong thành, điểm cống hiến lại cao không?

Lão giả hừ lạnh nói:

- Ngươi cho rằng điểm cống hiến có thể nhặt? Không liều mạng làm sao có thể cho quá nhiều điểm cống hiến? Hiện tại ở trong thành, nhiệm vụ điểm cống hiến cao nhất là giám thị Triệu gia, có được tình báo hữu dụng một trăm điểm cống hiến, nếu như không có tình báo, một ngày hai điểm cống hiến.

- Một ngày hai điểm?

Lục Phi Dương sờ mũi, tình báo hữu dụng làm sao có thể có được? Trừ khi lẻn vào Triệu gia dò xét, chẳng qua một khi lẻn vào Triệu gia, phỏng chừng có thể bị vây gϊếŧ trong nháy mắt.

Hắn còn chưa hết hi vọng hỏi:

- Đại nhân, không có nhiệm vụ khác sao?

- Có!

Lão giả ném hồ sơ nhiệm vụ tới nói:

- Nhiệm vụ ở trong này, chỉ cần có thể hoàn thành, mỗi một cái đều là ngàn điểm cống hiến trở lên, ngươi dám tiếp sao?

Lục Phi Dương nhận lấy đảo qua, sắc mặt khẽ biến, nhiệm vụ trong này quả thực có điểm cống hiến cao, nhưng những nhiệm vụ này là người có thể hoàn thành sao?

- Đào móc ngọc tinh ở biên giới Hàn Băng Thâm Uyên, một vạn điểm cống hiến...

- Phương bắc Hàn Băng Thâm Uyên vạn dặm có Táng Cốt Sơn, thu được độc dịch của Huyền thú tứ phẩm Ngân Tuyến Xà, một vạn điểm cống hiến.

- Tới Thiên Hỏa Sơn thu Thiên Hỏa Liên, một cây ba ngàn điểm cống hiến...

Lục Phi Dương càng xem hắc tuyến trên trán càng nhiều, đây đều là nhiệm vụ quỷ quái gì, biên giới Hàn Băng Thâm Uyên, đừng nói hắn, cho dù là đại trưởng lão của Liễu gia cũng không dám tới gần. Đây chính là phạm vi thế lực của Thú Hoàng.

Huyền thú tứ phẩm Ngân Tuyến Xà kia có thể sánh bằng Mệnh Luân cảnh, đi thu độc dịch của nó, kia khác gì chịu chết?

Thiên Hỏa Sơn là núi lửa, hàng năm phun trào, nham tương đυ.ng vào hẳn phải chết. Hơn nữa thực lực của hắn căn bản không cách nào đi tới.

Lục Phi Dương kiên nhẫn xem tiếp, muốn tìm được nhiệm vụ tương đối an toàn, điểm cống hiến lại đủ nhiều. Chẳng qua lật xem thật lâu, những nhiệm vụ kia lại không phải hắn có thể hoàn thành được, lấy thực lực của hắn đi tiếp, thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Ồ? Nhiệm vụ này có chút không tệ!

Đột nhiên đôi mắt của Lục Phi Dương phát sáng, phát hiện một nhiệm vụ không tệ:

- Đi Hồng Nham Sơn trộm trứng của Hồng Lân Ưng, một trứng năm trăm điểm cống hiến.

Hồng Lân Ưng!

Lục Phi Dương đã từng cùng đám người Liễu Di chiến đấu qua, thực lực của Hồng Lân Ưng này không phải quá mạnh. Chẳng qua bọn chúng là động vật quần cư, đi nơi ở của bọn nó trộm trứng mà nói... Rất dễ bị một đàn Hồng Lân Ưng truy sát.

Hơn nữa Hồng Nham Sơn là nơi Thạch Thử tụ tập, nghe nói Thạch Thử và Hồng Lân Ưng rất thích liên hợp đối địch, đến lúc đó trên trời dưới đất bốn phương tám hướng đều là Huyền thú, rất dễ bị tươi sống cắn chết...

Lục Phi Dương nghe nói qua Hồng Nham Sơn, ở phía bắc Hàn Vân Cốc hai trăm dặm, cách Hàn Băng Thâm Uyên rất xa. Theo lý thuyết phụ cận nên có cường giả các gia tộc trấn thủ, sẽ không có Huyền thú quá cường đại.

Nội tâm Lục Phi Dương rối rắm, đi Hồng Nham Sơn rất nguy hiểm, vạn nhất gặp phải Địch Bá, sẽ bị đuổi gϊếŧ đến chết.

Vấn đề là không tiếp nhiệm vụ, thì không có điểm cống hiến, làm sao nuôi Tiểu Bạch?

Tiểu Bạch rõ ràng là Huyền thú cao cấp, hơn nữa rất thông linh, hiện tại một lòng muốn đi theo mình, sau này sẽ là một đại trợ lực của hắn.

- Như thế nào, sợ?

Lão giả thấy Lục Phi Dương cầm hồ sơ, cười lạnh nói:

- Những người trẻ tuổi các ngươi nha, chỉ thích trèo cao theo đuổi xa, không làm đến nơi đến chốn. Cút đi, đừng chậm trễ thời giờ của ta.

Lục Phi Dương nghe vậy có một nổi giận, hắn cắn răng nói:

- Ta nhận nhiệm vụ này!

Lão giả có chút ngoài ý muốn, con ngươi chớp tắt hỏi:

- Ngươi xác định? Nhiệm vụ đã tiếp nhất định phải hoàn thành, một khi buông bỏ nhiệm vụ, sẽ bị trừ một trăm điểm cống hiến, ngươi nghĩ thông suốt chưa?

- Đã nghĩ thông suốt!

Lục Phi Dương kiên trì nói.

- Tốt!

Lão giả lấy lệnh bài của Lục Phi Dương ghi chép, lại lấy một bản đồ cho Lục Phi Dương nói:

- Đây là bản đồ đi Hồng Nham Sơn, trong một tháng nhất định phải hoàn thành. Đi đi, hi vọng ngươi có thể sống trở lại.

Lục Phi Dương mang theo bản đồ rời đi, trở lại Khách đường, hắn nói việc này cho Lục Linh.