Chương 53: Luyện Huyết Đan

- Xích xích!

Tiểu thú nhìn lướt qua lại khinh thường lắc đầu, không có ý muốn ăn. Lục Phi Dương và Lục Linh liếc mắt nhìn nhau, hai người đều có chút kinh ngạc, tiểu thú này không ăn thịt, chẳng lẽ ăn cỏ?

Lục Phi Dương đứng dậy tìm mấy cây củ cải trắng đưa tới, tiểu thú càng thêm khinh thường, xoay người nhảy xuống bàn, tiếp tục chui vào trong góc ngủ.

- Cái gì cũng không ăn?

Lục Phi Dương mở trừng hai mắt, nghi ngờ nhìn về phía Lục Linh, nàng suy nghĩ một chút mới nói:

- Có lẽ tiểu thú này phẩm cấp tương đối cao, cho nên ăn khá đặc thù. Ngày mai tìm những vật khác cho nó thử, bây giờ đêm đã khuya rồi, đệ nghỉ ngơi sớm đi.

- Vâng.

Lục Phi Dương bất đắc dĩ đứng dậy, ôm tiểu thú trở lại gian phòng của mình. Mặc dù tiểu thú này biểu hiện rất nhu thuận, nhưng vạn nhất thú tính phát tác, tổn thương Lục Linh thì làm sao bây giờ?

Thả tiểu thú ở trong phòng, Lục Phi Dương ngồi xếp bằng tu luyện, tới nửa đêm mới đi ngủ.

- Ken két...

Lúc hừng đông, Lục Phi Dương bị âm thanh kỳ dị làm cho thức tỉnh. Hắn ngồi dậy men theo thanh âm tìm kiếm, sau khi nhìn lướt qua, tóc gáy liền dựng đứng, mắt mở thật to, tựa như ban ngày gặp ma.

Hắn thấy tiểu thú đứng ở trên mặt đất, đang gặm ăn Thiên Lân Đao, chỗ gãy của Thiên Lân Đao đã bị nó gặm mấy miếng.

Thiên Lân Đao, đó là Huyền khí Địa giai!

Cho dù đã hỏng, còn gãy một đoạn, nhưng chất liệu cực kỳ đặc thù, Lục Phi Dương chém gϊếŧ nhiều Thiết Thứ Lang như vậy cũng không có chút trầy xước, có thể thấy được Thiên Lân Đao cứng rắn.

Hiện tại tiểu thú màu trắng lại gặm Thiên Lân Đao ăn?

Lục Phi Dương hoảng hốt cho rằng mình đang nằm mơ, hung hăng bấm bắp đùi một cái, xác định không phải đang mơ, hắn vội vàng nhảy dựng lên quát:

- Tiểu Bạch, dừng tay, không... ngừng miệng!

Tiểu Bạch thấy Lục Phi Dương tỉnh lại, lập tức ngoắt ngoắt cái đuôi lấy lòng chạy tới. Lục Phi Dương cầm Thiên Lân Đao lên, thấy chẳng qua là bị gặm một miếng nhỏ, thì thở phào nhẹ nhõm, bây giờ thanh đoạn đao này rất trọng yếu với hắn, có thể gia tăng mấy thành chiến lực.

- Kẹt...

Cửa phòng đẩy ra, Lục Linh sớm đã thức dậy, nàng nghi hoặc nhìn Lục Phi Dương hỏi:

- Mới sáng sớm đệ đã kêu la gì thế?

- Tỷ tỷ, tỷ xem!

Lục Phi Dương giương Thiên Lân Đao lên, chỉ vào Tiểu Bạch nói:

- Tiểu Bạch gặm Thiên Lân Đao mất một góc.

- Ách...

Lục Linh kinh dị, nàng và Lục Phi Dương nhìn Tiểu Bạch, đều cảm giác giống như nhìn một con mãnh thú.

Vật nhỏ này lại có thể gặm Thiên Lân Đao, nếu như cho nó cắn vào cổ một cái, không phải sẽ lập tức mất mạng sao.

- Quả nhiên là Huyền thú cao cấp!

Đôi mắt Lục Linh phát sáng, nói:

- Lục Phi Dương, đệ không phải nói đệ lấy được rất nhiều điểm cống hiến sao? Lát nữa đi tìm Thành Khuất, sau đó tới Binh Khí Đường đổi Huyền khí hỏng. Tiểu Bạch muốn ăn cái gì, thì cho nó ăn cái đó, chỉ cần nó có thể nhanh chóng trưởng thành, cho dù để nó ăn Thiên Lân Đao cũng không sao!

Chỉ là một thanh đoạn đao tính là gì? Chỉ cần Tiểu Bạch có thể trưởng thành, kia sẽ là một trợ lực cực kỳ cường đại.

- Vâng!

Lục Phi Dương tự nhiên biết đạo lý này, hắn cất Thiên Lân Đao, đứng dậy đi rửa mặt, qua loa ăn chút điểm tâm, không đợi hắn tìm Thành Khuất, người sau đã chủ động tìm tới cửa.

- Lục Phi Dương, ngươi hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ đã là khách khanh chính thức của Liễu gia rồi.

Thành Khuất đưa tới một lệnh bài màu trắng, hắn chỉ vào lệnh bài nói:

- Ngươi vận chuyển huyền lực thử xem, trong này có ghi chép điểm cống hiến ngươi lấy được ở Hàn Vân Sơn.

Lục Phi Dương vận chuyển huyền lực, lệnh bài màu trắng quả nhiên sáng lên một chữ ""Khách"", phía sau còn có một loạt con số.

Thành Khuất có chút ước ao giải thích:

- Lục Phi Dương, lần này các ngươi tìm được một cây linh dược ngũ phẩm, ngươi lập công đầu, cho nên nhận được một ngàn một trăm điểm cống hiến. Còn có ngươi chiến đấu dũng mãnh, Di tiểu thư và Hồng lão đã báo lên gia tộc, ban cho ngươi ba trăm điểm cống hiến. Tiểu tử, ngươi rất không tệ, vừa mới gia nhập gia tộc thì được hơn một ngàn điểm cống hiến, người khác cho dù dùng một hai năm cũng không thể tích lũy nhiều như vậy.

Lục Phi Dương âm thầm gật đầu, Liễu Di và Hồng lão không có lừa gạt hắn, đổi Thất Diệp Thiên Vân Thảo thành điểm cống hiến cho hắn, hắn trầm ngâm chốc lát mới hỏi:

- Điểm cống hiến có thể đổi cái gì?

- Cái gì cũng có thể đổi!

Thành Khuất giải thích:

- Chỉ cần điểm cống hiến của ngươi đủ, ngay cả Địch Long bộ lạc cũng có thể mua lại. Ta nhớ một bộ lạc hình như là mười vạn điểm cống hiến? Cũng chính là nói nếu ngươi có mười vạn điểm cống hiến, thì gia tộc có thể giúp ngươi trở thành tộc trưởng của Địch Long bộ lạc.

Sau đó Thành Khuất lại bổ sung:

- Huyền khí, đan dược, huyền kỹ, bí tịch, linh tài, thậm chí vị trí Đường chủ cũng có thể đổi. Tỷ như vị trí này của ta, chỉ cần điểm cống hiến của ngươi đạt tới một vạn, ngươi có thể đổi lấy.

Lục Phi Dương liên tục nói không dám, sau đó Thành Khuất dặn dò hắn trong khoảng thời gian này ở trong Khách đường, đừng nên rời khỏi Liễu gia. Có lẽ Triệu gia và Liễu gia sẽ khai chiến, một vị trưởng lão Nội đường của Liễu gia đã hạ lệnh chuẩn bị chiến đấu, tùy thời khai chiến với Triệu gia.

Lục Phi Dương không có chuyện gì tự nhiên sẽ không ra ngoài, hắn còn ước gì yên lặng ở trong Khách đường tu luyện một đoạn thời gian, hắn có nắm chắc ung dung tu luyện tới Huyền Vũ cảnh đỉnh phong.

Đợi Thành Khuất rời đi, Lục Phi Dương nhìn Lục Linh nói:

- Tỷ tỷ, điểm cống hiến này nên dùng như thế nào? Nếu không đi đổi huyền kỹ? Một thanh Huyền khí chân chính? Lấy Thiên Lân Đao cho Tiểu Bạch ăn?

- Không được!

Lục Linh cực kỳ quả quyết nói:

- Lục Phi Dương, huyền kỹ cấp thấp kỳ thực trừ đẹp mắt ra, thì không có ý nghĩa quá lớn. Còn không bằng đệ đi đổi một ít đan dược cao cấp gia tăng lực lượng, còn Huyền khí ta thấy tạm thời không cần đổi, giúp Tiểu Bạch tìm chút Huyền khí hỏng là được rồi.

- Đan dược cao cấp tăng lực lượng?

Lục Phi Dương không ngốc, một thoáng đã rõ ràng ý tứ của Lục Linh. Ở Hàn Vân Sơn, hắn nhìn thấy rất nhiều võ giả Huyền Vũ cảnh đều có huyền kỹ hoa lệ, nhưng lực công kích lại không cường đại bằng hắn, thậm chí hắn có nắm chắc dễ dàng đánh bại Huyền Vũ cảnh hậu kỳ.