Hai tia huyền kình phóng thích cùng lúc, lực lượng tăng phúc chỉ được một lần, cũng không có hiệu quả hiệu quả. Bởi vì nhiều lần phóng thích huyền kình, Huyền lực Lục Phi Dương tiêu hao rất lớn, hắn không thể không lần nữa bắt tay tu luyện Huyền lực.
Lục Phi Dương lại sa vào khốn cảnh, không có người chỉ đạo, hắn đành phải đọc lại Bôn Lôi Huyền Kỹ. Bản huyền kỹ này hắn đã đọc từ đầu tới đuôi mười mấy lần, ngoại trừ một đoạn văn tự khó hiểu ra, còn lại đều đã cảm ngộ triệt để.
Hắn lần lượt thử nghiệm, chờ đến khi Huyền lực tiêu hao quá nhiều, lại đi tu luyện Huyền lực. Đợi khi tu luyện đủ Huyền lực, lại thử đi ngưng kết huyền kình, cứ thế lặp đi lặp lại.
Thời gian dần dần trôi qua, Đại trưởng lão Liễu gia và tộc trưởng Triệu gia đã về thành năm ngày, phương bắc đột nhiên tuôn ra một tiếng rống to vang trời!
Tiếng rống kia quá lớn, chấn động khắp toàn phương bắc, bầu trời tựa hồ đều rung lên. Tiếng rống này cảm giác đến từ rất xa, nhưng rõ ràng dị thường, toàn bộ con dân Vũ Lăng quận đều có thể nghe được.
Trong tiếng rống mang theo bi thương vô tận, tuyệt vọng vô tận và phẫn nộ vô tận, khiến con dân bình thường nghe được sợ hãi quỳ rạp xuống đất, tưởng rằng thần linh nổi giận.
- Tiếng gì vậy?
Lục Phi Dương lập tức ra cửa, mắt nhìn Lục Linh hỏi dò, kẻ sau trầm tư một lát rồi nói:
- Hẳn là Thú Hoàng gầm rú, tiếng gầm rú sau cùng!
Hí hí...
Tiểu Bạch trong ngóc ngách cũng mở mắt, hú lên quái dị, đột nhiên vọt ra ngoài, trong mắt nhỏ toàn vẻ mê mang và bi thương.
Hưu!
Lục Phi Dương chạy vội mà đi, chặn lại Tiểu Bạch, ôm lấy nó hỏi:
- Tiểu Bạch, ngươi sao thế?
Hí hí
Tiểu Bạch sốt sắng bất an không ngừng vặn vẹo trong ngực Lục Phi Dương, trong mắt toàn vẻ mê mang, còn có bi thương.
Lục Phi Dương dùng tay vuốt ve lông bờm Tiểu Bạch, khiến nó an tĩnh lại. Sau đó nhìn sang Lục Linh, kẻ sau nghĩ nghĩ rồi nói:
- Chẳng lẽ giữa Tiểu Bạch và Thú Hoàng có quan hệ nào đó? Chắc là... không đâu, có lẽ Thú Hoàng chết đi, tất cả Huyền thú đều kích động.
Thú Hoàng cường đại sánh ngang Nhân Hoàng, trong khi Tiểu Bạch chỉ nhỏ chừng nắm tay, hai bên làm sao có thể có quan hệ nào được?
Lục Phi Dương tiếp nhận lời giải thích này, hắn không ngừng vuốt ve Tiểu Bạch, khiến nó đừng bất an như vậy nữa. Một lúc lâu sau, rốt cục Tiểu Bạch an tĩnh lại, nhưng ánh mắt đã mất đi thần thái, bộ dạng như bị bệnh.
Lục Phi Dương đặt nó vào trong góc, cầm qua mấy viên hỏa ngọc thạch, Tiểu Bạch căn bản không nhìn, cuộn thành một đoàn lần nữa ngủ thϊếp đi.
- Thú Hoàng chết rồi!
Lục Phi Dương không quản Tiểu Bạch, quay mặt nhìn về phía Lục Linh nói:
- Tỷ tỷ, ngươi phỏng chừng đại chiến sẽ bạo phát lúc nào? Ngươi có sẵn sách lược ứng đối chưa?
- Trong ba ngày này thôi.
Lục Linh nói rất khẳng định, đồng thời hỏi ngược lại:
- Giờ chiến lực ngươi thế nào? Có nắm chắc nghênh chiến được với võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ?
- Có!
Lục Phi Dương gật đầu nói:
- Ta phóng thích huyết mạch thần kỹ có thể nhẹ nhàng chém gϊếŧ Thần Hải Cảnh sơ kỳ. Nếu chỉ đến một hai tên Thần Hải Cảnh trung kỳ chắc vấn đề không lớn, riêng Thần Hải Cảnh hậu kỳ ta không biết chiến lực mạnh bao nhiêu nên không dám nắm chắc.
- Vậy thì không vấn đề.
Lục Linh khẽ gật đầu nói:
- Liễu gia có hai tên cường giả Hồn Đàm cảnh, võ giả Thần Hải Cảnh ít nhất có bảy mươi người. Dù bốn đại gia tộc liên thủ tiến công, số lượng cường giả siêu quá Liễu gia, nhưng chúng ta không cần phải ứng phó quá nhiều cường giả. Nhắm vào chúng ta hẳn chỉ là mấy tên Thần Hải Cảnh sơ kỳ trung kỳ, chắc không xuất hiện võ giả Thần Hải Cảnh hậu kỳ đâu.
- Vậy ta tranh thủ thời gian tiếp tục cảm ngộ Bôn Lôi Huyền Kỹ, huyền kỹ này quá thâm ảo, có chút mất sức.
Lục Phi Dương quay người muốn về phòng, Lục Linh lại gọi hắn lại, nói:
- Ngươi còn có một ngàn điểm cống hiến, giữ lại cũng là lãng phí, đi hoán đổi Luyện Huyết Đan, tăng cường chút khí lực, đồng thời hoán đổi mấy loại đan dược chữa thương làm dự phòng.
- Được rồi!
Nếu Liễu gia diệt vong, điểm cống hiến cũng thành vô dụng, Lục Phi Dương vội vàng đi ra ngoài, tới Đan Dược đường, trực tiếp muốn hoán đổi Luyện Huyết Đan.
Khiến hắn ngoài ý muốn chính là vốn hắn hoán đổi Luyện Huyết Đan cần ba mươi điểm cống hiến, sau đó Liễu gia nhắm đến hắn, điểm cống hiến gấp đôi, cần phải sáu mươi điểm cống hiến một viên.
Thế mà giờ hắn hoán đổi lại chỉ cần mười lăm điểm cống hiến một viên, không chỉ không gấp đôi, ngược lại còn giảm nửa.
Nghe chấp sự giải thích, Lục Phi Dương rốt cục đã hiểu.
Đại chiến sắp xảy ra, nếu Liễu gia chiến bại toàn bộ đan dược đều sẽ thành chiến quả cho đám gia tộc Triệu gia Lỗ gia... Đã vậy không bằng hoán đổi giá rẻ cho đệ tử gia tộc, trong thời gian ngắn đề thăng chút chiến lực.
Sau khi Đại trưởng lão trở về, lập tức ban bố điều quy định mới này, tất cả Huyền khí đan dược đều giảm phân nửa lượng điểm cống hiến cần hoán đổi, quy định khách khanh cần gấp đôi điểm cống hiến cũng bị hủy bỏ.
Lục Phi Dương còn lại một ngàn một trăm điểm cống hiến, trừ hoán đổi mấy loại đan dược chữa thương, còn lại hắn đều đổi thành Luyện Huyết Đan, tổng cộng được hơn sáu mươi viên Luyện Huyết Đan.
Hắn mang theo hơn sáu mươi viên Luyện Huyết Đan về lại trong nhà, cơm cũng không kịp ăn, lập tức bắt đầu luyện hóa. Lần trước hắn luyện hóa hai mươi viên Luyện Huyết Đan, tăng lên được hơn vạn cân khí lực.
Mới đầu hắn luyện hóa một viên Luyện Huyết Đan có thể gia tăng hai ngàn cân khí lực, tiếp sau luyện hóa nhiều dược lực theo đó giảm bớt, nhưng một viên cũng có thể gia tăng gần ngàn cân.
Lần này luyện hóa hơn sáu mươi viên Luyện Huyết Đan, dược lực khẳng định sẽ tiến một bước suy yếu, nhưng dù suy yếu thế nào, nhiều Luyện Huyết Đan như vậy, nhất định cũng có thể gia tăng được hai ba vạn cân khí lực.
Lực lượng nhục thân Lục Phi Dương sớm đã đạt tới ba vạn cân, cộng thêm Thần Hải Cảnh được lực lượng Huyền lực tăng phúc, ít nhất có thể đạt tới bốn, năm vạn cân!
Nếu lần này lại gia tăng thêm được hai ba vạn cân khí lực, lại phóng thích huyết mạch thần kỹ, cộng thêm Bôn Lôi Huyền Kỹ, Lục Phi Dương không dám tưởng tượng lực lượng mình sẽ lớn đến bao nhiêu…
Mười mấy vạn cân ... hai mươi vạn cân?