Chương 8: Sơ Giải Công Pháp

“Bẩm túc chủ, do cơ thể của túc chủ bây giờ đã không được coi là phàm nhân nữa, có thể so sánh với Thần nên ngoài căn cốt và huyết mạch ra tuổi thọ của túc chủ được biên độ lớn tăng trưởng.”

“Tại Thần Vực chỉ cần là nắm giữ Thần Cấp hạ phẩm huyết mạch khi sinh ra đều có tuổi thọ năm trăm năm.”

“Thượng phẩm huyết mạch của túc chủ có thể lên tới một vạn năm.”

“Giờ đây túc chủ không cần tu vi cũng có thể sống một vạn năm.”

Nghe hệ thống giảng giải Long Ngạo Thiên khiếp sợ không thôi, hóa ra ở Thần Vực huyết mạch lại quan trọng đến như vậy.

“Xem ra cỗ thân thể này ngoài thân phận là thiếu chủ của Long gia ra thân phận còn lại không đơn giản” nghĩ đến đây hắn ngước đầu lên nhìn phía bầu trời trong xanh, trong ánh mắt là tràn đầy sự kiên định.

”Xét thấy túc chủ tu vi còn thấp nên vũ kỹ Tuyệt Hậu Đao Pháp tuy có hệ thống trợ giúp túc chủ nắm giữ cảnh giới viên mãn không cần học tập nên chỉ có thể xuất hiện hai thức đầu tiên.”

“Mười chiêu còn lại khi tu vi đến hệ thống sẽ tự động giải khóa, mười chiêu sau khi xuất hiện đều cảnh giới viên mãn túc chủ yên tâm.”

Thảo nào ta thắc mắc đã nắm giữ viên mãn mà trong đầu chỉ xuất hiện hai chiêu thức, ra là hệ thống giở trò.

“Ngoài ra do thân thể túc chủ bây giờ đã không kém Thần nhưng uy lực khi túc chủ thi triển thức thứ nhất vũ kỹ Thần Cấp chưa đến một phần vạn, thức thứ hai khi thi triển có thể sẽ có tác dụng phụ đối với cơ thể. Hệ thống đề nghị chỉ nên đến sinh tử tồn vong thời khắc hãng sử dụng.”

Vuốt cằm, Long Ngạo Thiên chỉ biết cảm thán: “Thần Cấp chính là bá đạo, muốn thi triển cũng có thật nhiều hạn chế.”

“Không biết ai là người may mắn được ta sử dụng thức thứ hai?”

Sau hai mươi phút ăn mặc chỉnh tề, nhìn trong gương một vị mày kiếm mắt sáng, mặc hắc y viền đỏ, đầu đội tử kim quan, eo buộc dây ngọc phỉ thúy, hảo một công tử ca mê đảo bao thiếu nữ chỉ với một nụ cười.

Bước ra khỏi phòng vừa đi vừa suy nghĩ.

Người ngoài nhìn thấy sẽ thấy một công tử ca đang vừa đi vừa hơi nhíu mày, có lẽ đang bận suy nghĩ việc gì rất quan trọng.

Nhưng, nếu biết sự thật sẽ ngã ngửa, bởi vì!

Hắn hiện đang có suy nghĩ không đứng đắn.

"Quả không ngoài dự đoán, dù ta có lên thì cũng kích cỡ ban đầu, không sao, ta còn trẻ, có vô hạn khả năng, tương lai còn dài."

Đang đi bỗng có một nha hoàn va phải trong ngực đầy cõi lòng mềm mại.

Dù mới 13 14 tuổi nhưng chiều cao của hắn cũng đã không kém, một mét bảy ba cho nên trước mặt nha hoàn chỉ cao tới ngực mà thôi.

Trước mặt nha hoàn thấy va phải người vội vàng cúi đầu xin lỗi.



"Thiếu chủ, là ta không có mắt va phải thiếu chủ mong ngài tha tội."

Vừa nói nha hoàn vừa lén quan sát trước mắt thiếu niên.

Thấy thiếu niên cười nhẹ không nói, ánh mắt ý vị thâm trường liếc nhìn nơi vừa va phải mình là một đôi gò bồng đào C cup.

Để ý ánh mắt thiếu niên chú mục vị trí, nha hoàn chỉ thấy thẹn thùng khuôn mặt đỏ chót, đầu cúi thấp hơn không dám nhìn thiếu niên.

Long Ngạo Thiên thầm nói thú vị, chỉ nói: “Tiểu tỷ tỷ không cần sợ, lần sau chú ý là được.”

"Đa tạ thiếu chủ."

Nhìn thiếu nữ trước mắt hắn chợt nghĩ: "Lấy nàng ra thử công pháp mới vậy."

Vận công pháp, trong thân thể khắp kinh mạch Long Ngạo Thiên có một luồng khí màu hồng phấn chạy khắp toàn thân rồi tụ tập ở hai mắt.

Hai mắt của hắn biến thành màu hồng nhìn thẳng thiếu nữ trước mắt.

“Nhìn thẳng mắt ta.”

Thiếu nữ nghe lời ngẩng đầu chỉ thấy là một đôi mắt màu hồng, vừa nhìn trong mắt thiếu nữ cũng hiện màu hồng phấn.

Thấy cảnh trước mắt, hắn thử ra lệnh cho nàng.

“Cởi y phục ra.”

Dứt lời chỉ thấy trước mặt thiếu nữ làm theo, nàng đưa tay lên bả vai kéo nhẹ chiếc áo để lộ áo trong màu trắng.

Người cổ đại thường mặc rất là nhiều áo. Không tính đồ lót thì áo trắng phía ngoài mới đến trường sam khoác bên ngoài.

Tiếp đó nàng hai tay nắm hai bên vạt áo mà từ từ mở ra. Nhìn cảnh trước mắt Long Ngạo Thiên hai mắt cũng đi theo vị trí cánh tay của thiếu nữ di chuyển mà chuyển động theo và tập trung ở vị trí ngực của nàng.

Đợi đến lúc thiếu nữ mở ra, sau lớp áo trắng là một chiếc yếm màu đỏ và hai điểm hơi nhô lên.

Thấy cảnh trước mắt đồng tử của hắn phóng đại và hít thở nặng nề.

Vội bảo thiếu nữ dừng lại, vì dù sao bây giờ cũng đang ở ngoài.

Bước đến hai bước dang cánh tay ra ôm trọn thiếu nữ vào lòng.

Vừa vào lòng chỉ thấy mềm mại và một mùi thơm từ vị trí mái tóc truyền đến.

Hắn cúi đầu xuống nâng cằm nàng lên nhìn kỹ, chỉ thấy hai mắt của nàng giờ hiện màu hồng đầy mê ly.



Cúi đầu xuống nhẹ nhàng lại gần khuôn mặt thiếu nữ, khi khuôn mặt cả hai ngày một gần và chỉ nghe trong miệng thiếu nữ phát ra một tiếng kêu tiêu hồn.

“Ưʍ..” cũng là lúc cả hai đôi môi chạm vào nhau.

Đôi môi của thiếu nữ mềm mại, vừa hôn tay của hắn cũng không thành thật, từ từ di chuyển và đặt lên ngực thiếu nữ mà nhẹ nhàng bóp một cái.

Vào tay là một cảm giác trơn trượt do lớp áo yếm mang lại. Vừa bóp vừa ép ngực vào lại gần phía bên cạnh.

Khi hai quả đào tiên áp sát lại vào nhau, chiếc áo yếm cũng bị kẹp chặt vào giữa hiện lên một khe rãnh đầy da^ʍ mỹ.

Khi thả lòng bàn tay ra mới khôi phục lại hình dạng ban đầu, chỉ thấy ngực hơi nảy lên như muốn thoát khỏi trói buộc.

Thấy liền làm, hắn luồn một tay vào nắm trọn một bên ngực và một tay thì vén áo yếm qua một bên.

Lập tức, xuất hiện trước mặt là một bầu ngực tròn, trắng, phía trên tô điểm lấy hạt anh đào màu hồng.

Không thể kìm chế được mà cúi xuống mút nhẹ vào ngực thiếu nữ.

Vào miệng là một mùi thơm ngọt ngào của hương vị tuổi trẻ, chỉ nghe "chụt.. chụt.." do tiếng lúc mút ngực mang lại.

Chiếc lưỡi của Long Ngạo Thiên quấn quanh vị trí núm vú của thiếu nữ mà đảo nhẹ xoay tròn lấy. Cảm nhận được từ lưỡi truyền đến cảm giác mềm mại của hạt anh đào khi chưa cương cứng, liếm được vài cái có thể cảm nhận rõ được hạt anh đào ngày một sưng lên và cứng rắn.

Hắn không kìm được mà cắn nhẹ vào đầu núm vú.

"Ân.. a.." từ đôi môi ướt át của thiếu nữ phát ra tiếng làm Long Ngạo Thiên kích động đến cực điểm.

Mút mạnh thêm vài cái hắn mới không nỡ mà hé miệng, khi miệng hắn rời xa kèm theo là một sợi tơ trong suốt nối từ miệng với một đầu ti đã hơi sưng đỏ ướt át trơn bóng do dính nước bọt.

Phía dưới đũng quần của hắn là một cây dương căn đang cộm lên đầy khó chịu, Long Ngạo Thiên vận công tuần hoàn khắp người một chu thiên mới đưa cơ thể hạ hỏa do lửa tình thiêu đốt.

"Giờ ăn luôn thiếu nữ trước mặt không sáng suốt, ta hiện còn có việc quan trọng" hắn suy nghĩ lợi và hại quyết định buông tha cho nàng.

Buông ra thiếu nữ và ngừng vận chuyển công pháp, trả lại sự tự do cho nàng, hai mắt của thiếu nữ mới từ từ khôi phục lại như ban đầu.

Cảm thấy trước ngực truyền đến cảm giác khác thường, thiếu nữ vội cúi đầu xem xét. Chỉ thấy giờ đây nàng đang ăn mặc hở hang để lộ bầu ngực của mình trong không khí.

Hét lên che ngực, nha hoàn đỏ mặt xấu hổ chạy mất.

Nhìn thiếu nữ đi xa hắn cảm thán: “Công pháp thật mẹ nhà hắn ngoài sức tưởng tượng, như vậy sau này không một người phụ nữ nào có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta.”

“Ha ha ha.”