Một lúc sau, buổi đấu giá bắt đầu.
Vũ Hoài Anh liền dùng ngón tay chọt chọt lấy mặt của Võ Tiêu Dao, để Võ Tiêu Dao tỉnh lại.
Trên đài đấu giá.
Một nam tử khá anh tuấn bước lên trên đài. Tuy không phải quá đẹp trai nhưng cũng rất dễ nhìn.
Nhìn xung quanh một lần sau đó nói: "Cảm ơn tất cả quý khách đã giành thời gian tham gia buổi đấu giá của Tứ Phương Các ngày hôm nay. Lời nói nhảm ta cũng không nói nhiều, chỉ cần ai ra giá cao hơn, bảo vật về người đó. Sau cùng, chúc các quý khách ở đây may mắn mua được bảo vật ưa thích". Nói xong hắn cuối người hướng về tất cả mọi người chào.
Tất cả mọi người ở đây sau đó điều đồng loạt vỗ tay, chủ yếu là cho nhau một tí mặt mũi.
Tiếp đó buổi đấu giá cũng chính thức bắt đầu.
"Món bảo vật đầu tiên mà Tứ Phương Các chúng ta đấu giá hôm nay đó chính là cực phẩm bảo khí Thanh Trúc Kiếm". Nói xong nam tử kia lấy ra một chiếc hộp dài khoản một mét. Mở hộp ra bên trong chứa một cây trúc, nói đúng hơn là một thanh kiếm có chuôi kiếm cùng vỏ kiếm như một cây trúc.
Võ Tiêu Dao thấy thanh kiếm này cũng có một chút hứng thú. Hắn nhớ đến Tần Hồng Ảnh cũng chính là mẹ của Lưu Hồng Ánh là dùng kiếm. Thanh kiếm này có vẻ ngoài khá đẹp rất thích hợp nữ tử dùng.
Còn vì sao không mua cho Lưu Hồng Ánh mà lại mua cho mẹ của nàng. Rất đơn giản, vì nàng không thích dùng kiếm.
Trên đài nam tử kia cũng bắt đầu báo giá: "Giá đầu tiên của thanh kiếm này là 1000 hạ phẩm linh thạch, mỗi lần ra giá không thấp hơn 100 hạ phẩm linh thạch".
Phí dưới mọi người nghe giá đầu xong củng nhau nhau ra giá.
"1200 hạ phẩm linh thạch".
"1500 hạ phẩm linh thạch".
"2000 hạ phẩm linh thạch".
"2500 hạ phẩm linh thạch".
"3000 hạ phẩm linh thạch".
"3500 hạ phẩm linh thạch".
Lúc này giá thanh kiếm đã lên đến 4000 hạ phẩm linh thạch nhưng đấu giá vẫn không có giấu hiệu dừng lại. Dù sau tu sĩ dùng kiếm số lượng cũng không hề nhỏ.
Lúc này có một thanh âm vang lên khiến mọi người kinh ngạc: "6000 hạ phẩm linh thạch".
Mọi người nhìn sang thì thấy đó là một nam tử trung niên ra giá.
Phần lớn mọi người ở đây điều biết thân phận của người này. Người này chính là môn chủ của Lưỡng Kiếm Môn, tu vi Kim Đan 6 tần, đây là môn phái chuyên tu kiếm đặt biệt là song kiếm.
Hắn vừa báo giá xong tưởng chừng không có người ra giá nữa. Dù sau cái giá này cũng đã vược qua giá trị của một cái cực phẩm pháp bảo.
Nhưng lúc này.
"12000 hạ phẩm linh thạch".
Nghe thấy cái giá này, môn chủ Lưỡng Kiếm Môn vừa mới hớp một ngụm trà trực tiếp phung ra. Nghe có người lại tiếp tục tranh với mình, hắn định xù lông nói cái gì mà đạo hữu, món đồ này cùng ta hữu duyên mong đạo hữu nể mặt các thứ thì thấy.
Nơi phát ra âm thanh chính là nơi của Minh Hà Tông mà người ra giá chính là Võ Tiêu Dao.
Thấy thế hắn liền ngậm miện lại. Đang yên đang lành ai lại đi đắt tội với Minh Hà Tông nha, coi như giữ linh thạch để tranh đoạt món đồ kia vậy.
Mà ba người Gian Minh cũng kinh ngạc khi nghe Võ Tiêu Dao ra giá "Quả thật giống như lời đồn. Dao Dao tiên tử đúng là nhiều tiền đến không có đạo lý". Trong mắt bọn chúng, Võ Tiêu Dao là nữ nhân nên yêu thích thanh kiếm kia cũng rất hợp lý.
Mà mọi người nhìn về hướng Võ Tiêu Dao chỉ có thể cảm tháng: "Không hỗ là Minh Hà Tông nha, một lần ra tay là 12000 linh thạch".
Mọi người ở đây cũng không có người tiếp tục ra giá nữa. Lý do là vì không ai dám tranh với Minh Hà Tông. Hơn nữa đây chỉ là bảo vật đầu tiên, còn phải giữ linh thạch để tranh bảo vật chân chính nha.
Sau khi nam tử đấu giá sư đếm đủ ba tiếng xong nhưng vẫn không có người ra giá tiếp, liền cho người mang thanh kiếm kia xuống đưa cho Võ Tiêu Dao. Võ Tiêu Dao thanh toán xong nhanh chóng thu thanh kiếm vào không gian hệ thống, chờ đợi bảo vật tiếp theo.
"Món bảo vật tiếp theo của Tứ Phương Các chúng ta cũng sẽ là cực phẩm bảo khí, tên là Than Diệp Kiếm, là một bộ với Thanh Trúc kiếm". Nói xong hắn lền ấy ra một chiết hộp tương tự dài một mét. Mở ra, bên trong là một thanh kiếm, từ chuôi kiếm đế vỏ kiếm điều khoát lên một màu xanh, nhình như một chiết lá.
Sau đó nam tử đấu giá sư liền đưa ra giá khởi đầu của thanh kiếm: "Giá khởi đầu cũng là 1000 hạ phẩm linh thạch, mỗi lần ra giá không thấp hơn 100 hạ phẩm linh thạch".
Nghe nói là một là mộ đôi với thanh kiếm trong tay Võ Tiêu Dao, các nam tu trong mắt tràng đầy lửa nóng. Hạ quyết tâm bằng mọi giá cũng phải có được thanh kiếm này.
Dù gì Võ Tiêu Dao hiện tại đang mặc nữ trang, sức sát thương với các nam tu quả thật là quá lớn.
Các nam tu sĩ ở đây có suy nghĩ nếu mua được thanh kiếm này có hay không được mỹ nhân kia chú ý đến. Hoặc là có được thanh kiếm này, tương lai nếu tiếp cận với mỹ nhân kia cũng có lí do, dù sao cả hai thanh kiếm là một đôi nha. Bết đâu hai người dùng kiếm cũng thành một đôi đâu.
Trong lúc các nam tu đang suy tư thì Võ Tiêu Dao lại lên tiếng kêu giá.
"12000 hạ phẩm linh thạch".
Tất cả mọi người ở đây điều trợn to mắt không giám tin.
"Lại lại lại ra giá rồi, giàu không có nhân tính như vậy". Tất cả mọi người chỉ có thể vứt bỏ những suy nghĩ kia đi mà chờ bảo vật tiếp theo.
Võ Tiêu Dao nhìn thấy Thanh Diệp Kiếm là một đôi với Thanh Trúc Kiếm ngay lập tức hắn nghĩ đến Lưu Thành Khôn, Lưu Thành Khôn cũng dùng kiếm vừa hay lại là một bộ. Thế là Võ Tiêu Dao quyết định mua hết cả hai thanh kiếm về tặng cho Lưu Thành Khôn cùng với Tần Hồng Ảnh.
Mà ở một gian khác. Môn chủ Lưỡng Kiếm Môn nhìn thấy đôi song kiếm chỉ có thể thèm nhỏ giải. Hắn là tu song kiếm, nhìn thấy đôi song kiếm vào tay người khác mà lòng hắn đau nha. Chưa kể đó lại là người mình không thể đắt tội.
Nam tử đấu giá sư kia sau khi đưa đi thanh kiếm thứ hai ngay lập tức cầm ra một chiết hộp nói:
"Tiếp theo bảo vật mà Tứ Phương Các chúng ta sẽ đấu giá đó chính là".
"Lôi Mạch Chi Tâm".
"Lôi Mạch Chi Tâm được sinh ra từ trung tâm của lôi mạch hoặc những nơi có sấm sét quanh năm ngưng tụ trăm năm mà thành. Tác dụng của thứ này chính là có thể giúp người có hạ phẩm lôi linh căn tăng lên trung phẩm".
Nghe đến đây Võ Tiêu Dao lại một lần nữa bị thu hút. Hắn vốn là song linh căn phong lôi. Mặc dù phong lôi linh căn rất hiếm cũng rất mạnh nhưng linh căn của hắn cũng chỉ là hạ phẩm. Mà giờ đây có thứ có thể giúp hắn nâng cao thiên phú hơn nữa chỉ cần dùng linh thạch là có thể có được. Lúc này hắn vô cùng kích động.
"Giá khởi đầu của Lôi Mạch Chi Tâm là 3000 hạ phẩm linh thạch, mời quý vị ra giá".
Một vị lão giả lập tức nâng gấp đôi giá: "6000 hạ phẩm linh thạch".
Lão giả này là môn chủ Vân Hoan Phái, tu vi Kim Đan đỉnh phong.
"Linh căn của con ta lần cuối cùng cũng có hi vọng". Hắn nhìn lấy Lôi Mạch Chi Tâm vô cùng kích động
Không còn ai ra giá. Dù sao người có lôi linh căn không nhiều, hơn nữa Lôi Mạch Chi Tâm chỉ có thể tăng lên đến trung phẩm linh căng nên cũng không ai nguyện ý bỏ ra quá nhiều linh thạch để mua.
Nhưng lần này âm thanh quen thuộc lại vang lên "12000 hạ phẩm linh thạch".
Không ai khác chính là Võ Tiêu Dao, tuy là có hệ thống nhưng tốc độ tu luyện của hắn vẫn quá chậm. Có bảo vật có thể tăng lên thiên phú của hắn, bằng mọi giá hắn cũng phải có được.
Môn chủ Vân Hoan Phái khi thấy đó là Võ Tiêu Dao thì chỉ có thể từ bỏ.
Sau khi đưa xuống Lôi Mạch Chi Tâm, nam tử đấu giá sư liền lấy ra một cuộn giấy, mở cuộn giấy ra là một bứt tranh. Bên trong tranh chính là một nam thanh niên vát kiếm trên lưng, dứng trên đỉnh núi nhình về phương xa, cô độc, tịch mịch, hiu quạnh tự như một vị chí cao đứng trên đỉnh phong chờ một đối thủ.
Võ Tiêu Dao vốn không có hứng thú với bức tranh này, nhưng khi nhìn sang Vũ Hoài Anh thấy trong mắt hắn có một chút phản ứng liền hỏi: "Sư huynh, có vấn đề gì sao"?
Vũ Hoài Anh nghe Võ Tiêu Dao hỏi liền quay sang nói: "Ta cũng không rõ, nhìn bức tranh này giống như là để kiếm tu lĩnh hội kiếm ý. Nhưng ta luôn cảm thấy món đồ này không đơn giản như vậy"?
Sau khi Vũ Hoài Anh nói xong, Võ Tiêu Dao liền biết, đây chính là khí vận báo hiệu. Món đồ này hắn phải mua.
Thấy ánh mắt mọi người điều tập trung vào bức tranh, nam đấu giá sư liền giới thiệu: "Như mọi người cũng đã thấy, trong. Bức tranh này, có chứa một tia kiếm ý có thể giúp kiếm tu dễ dàng hơn trong việc lĩnh hội kiếm ý. Giá mở đầu là 6000 hạ phẩm linh thạch".
"6500 hạ phẩm linh thạch".
"7000 hạ phẩm linh thạch".
"8000 hạ phẩm linh thạch".
Lúc này Võ Tiêu Dao cũng bắt đầu kiêu giá.
"2 viên thượng phẩm linh thạch".
Mọi người nghe xong liền lại một lần nữa chấn kinh. Ngay cả ngồi chung với Võ Tiêu Dao bốn người cũng vậy.
Được biết một viên thượng phẩm tương đương với 100 viên trung phẩm linh thạch, 10000 hạ phẩm linh thạch. Ngay cả những môn chủ ở đây cũng không giám dùng đến, nhiều nhất là trung phẩm linh thạch. Cũng không phải là nói họ không có, nhưng đó là bảo vật trân tàng nha.
Gian Minh nhìn Võ Tiêu Dao cảm khái: "Ta nghĩ Dao Dao tiên tử chỉ đơn giản là có tiền thôi, cao lắm là có nhiều tiền, nhưng không ngờ thật quá là vô cùng có nhiều tiền". Ba người Vũ Hoài Anh nghe vậy cũng gật đầu biểu thĩ đồng ý.
Võ Tiêu Dao báo giá 2 viên thượng phẩm linh thạch xong vẫn như cũ là không ai tiếp tục báo giá. Thế là Võ Tiêu Dao lại cầm về bức tranh.
Sau khi bức tranh đến tay, Võ Tiêu Dao lại ném sang Vũ Hoài Anh. Điều này làm cho Vũ Hoài Anh cùng ba người khác cũng giật mình. Mà Vũ Hoài Anh lấy lại tinh thần cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp thu vào nạp giới. Dù sao đây cũng không phải lần đầu.
Mà một bên ba người thấy vậy, đôi mắt hâm mộ đến muốn chảy nước. "Quả đúng như trong lời đồn, chỉ cần Vũ sư huynh nhìn lâu một chút thì Dao Dao tiên tử không một chút do dự liền mua xuống cho huynh ấy".