Chương 6: Cuồng Đồ Ngoài Vòng Pháp Luât!

- Theo ta nghĩ ba người bọn họ nhìn thấy ta chạy thoát, cho nên đã bỏ trốn rồi, cũng vì thế các ngươi mới không tìm được họ, ta thấy các ngươi nên phát lệnh truy nã ba người bọn họ, đưa bọn họ về quy án, mà không phải đem tội danh đổ lên đầu tôi.

Trần Văn trầm mặc, lời nói Lộ Nhân làm hắn cảm thấy cực kỳ khó giải quyết, đối phương rất tỉnh táo, tự mình tiến hành thẩm vấn Lộ Nhân, hắn lại không hề bị lừa.

Hắn nói gằn từng chữ:

- Ngươi đã giết người!

Lông mày Lộ Nhân nhăn lại:

- Ngươi làm sao biết được?

Hắn không tin vào những lời nói linh tinh như có thể nhìn thấy các loại sát khí.

Ánh mắt Trần Văn khiến Lộ Nhân có chút ít khó chịu:

- Thời điểm ngươi lao ra đường hầm nằm trên mặt đất, trong mắt ngươi còn chút sát khí!

Lộ Nhân im lặng, không nói lời nào, không biết vì sao, tâm tình hắn cực kỳ tỉnh táo, không hề giống trước kia bình thường có chuyện gì liền bối rối, ngược lại có cảm giác thong dong bình tĩnh không nóng không vội.

Hệ thống mang đến lực lượng?

Cho đến bây giờ hắn còn chưa kịp nhìn kỹ ba điểm thuộc tính hệ thống ban thưởng.

Trên mặt Lộ Nhân ra vẻ kinh dị:

- Không nghĩ đến cảnh sát Trần cũng tin tưởng chuyện có sát khí, ngài xem tiểu thuyết quá nhiều rồi!

Lộ Nhân nhấn mạnh ba chữ cảnh sát Trần, hoàn toàn là trực tiếp nói móc, bây giờ không phải thời điểm nói đến cảm tình, nếu như hơi sơ hở một tí, kết cục của hắn sẽ cực kỳ thảm, rốt cuộc nãy giờ hắn chỉ toàn ăn nói linh tinh!

Trần Văn không hề bởi vì lời nói của hắn mà nóng giận, hắn hỏi:

- Ngươi nói trong đường hầm ba người bọn họ đột nhiên nổi điên công kích ngươi, nguyên nhân là gì?

Nghe Trần Văn truy hỏi, Lộ Nhân nghĩ tới một ít ký ức không tốt, ba người vừa tiến vào thế giới yên tĩnh chết chóc đó liền bị quỷ dị bám vào triệt để thay đổi thành một người khác.

Mà Trần Văn tinh ý nhận thấy được sắc mặt Lộ Nhân hiện lên vẻ tức giận, cứ việc chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng Trần Văn chắc chắc lúc đó phát sinh mâu thuẫn rất lớn.

Lộ Nhân chân thành nói:

- Có thể bọn họ thèm nhỏ dãi cơ thể ta, ba người bọn họ muốn ăn thịt ta đi!

- Lộ Nhân!

Nữ cảnh sát bên cạnh quát lên:

- Xin chú ý lời nói của ngươi, nếu không chúng ta có quyền khởi tố ngươi cản trở người thi hành công vụ!

Lộ Nhân giơ bàn tay lên trước ngực, ra vẻ chính mình cực kỳ sợ hãi:

- Vị nữ cảnh sát này, xin ngươi đừng kích động, chả may ta đột phát bệnh tim, ngươi có thể gặp phiền phức lớn nha!



- Ngươi…

- Tống Tĩnh Nhàn! Không nên đem cảm xúc cá nhân vào công việc!

Trần Văn quát một câu, Tống Tĩnh Nhàn mới không cam lòng im lặng, con mắt trợn lớn nhìn Lộ Nhân, thái độ vừa rồi của Lộ Nhân hoàn toàn qua loa có lệ, nếu đổi một vị trí khác, nàng chắc chắn sẽ để cho Lộ Nhân chịu một chút đau đớn.

Một cuộc thẩm vấn, Lộ Nhân một mực khẳng định mình là người bị hại, nếu như nói mình là hung thủ giết người thì phải đem thi thể tìm ra, quan trọng nhất là trong xe chỉ có vết máu của Lộ Nhân, nhưng lại không hề có dấu vết tranh đấu.

Như thế, Trần Văn cùng Tống Tĩnh Nhàn tạm thời coi như không làm gì được hắn.

- Chúng ta nhất định sẽ thu thập đầy đủ chứng cứ đưa ngươi ra tòa nhận lấy thẩm phán!

Tống Tĩnh Nhàn tức giận buông lời đe dọa trước khi đi.

Nhìn xem bóng lưng hai người và bóng cảnh sát canh giữ trước cửa phòng bệnh, Lộ Nhân thở dài bất đắc dĩ.

Rõ ràng chính mình là người bị hại, thế nào lại biến thành hung thủ giết người.

Đã nói sẽ cùng một chỗ hỗ trợ, giúp đỡ lẫn nhau qua những khó khăn, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. Chớp mắt liền biến thành quái vật hợp thể, sau đó muốn ăn luôn cả hắn.

Thực sự là….

Lộ Nhân thu lại tâm tình, trong lòng thì thầm một câu.

“ Giao diện nhân vật”.

“ Tính danh: Lộ Nhân ( đói khát, vết thương nhẹ, tinh thần suy yếu)

Tinh thần: 5 (độ thuần thục 13/100)

Thể chất: 5 (độ thuần thục 12/100)

Lực lượng: 5 (độ thuần thục 42/100)

Nhanh nhẹn: 5 (độ thuần thục 6/100)

Kỹ năng: Không

Điểm thuộc tính tự do có thể thêm: 3”

Điểm thuộc tính tự do?

Nhìn thấy phía trên thanh thuộc tính nhân vật nhiều ra điểm thuộc tính tự do, hắn có một ít hưng phấn xoa tay, đây có tính là chơi game hay không, còn có mấy nhắc nhở của hệ thống cái gọi là thế giới khí vận hình như là mấu chốt để tăng lên điểm thuộc tính.

Nhìn xem nhắc nhở hoàn thành sự kiện đột xuất yên tĩnh thế giới rừng rậm giết chóc, Lộ Nhân nhanh chóng phản ứng lại, sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng.

Căn cứ tin tức hệ thống nhắc nhở, chính mình hình như bị cuốn vào thời không của phó bản nào đó, với lại căn cứ vào hoàn cảnh sinh tồn trong mấy ngày đó mà nói tất cả rừng rậm dường như im lặng, như không có bất kỳ sinh vật nào tồn tại vậy ở đó vậy.

Không biết dưới vách núi, thế giới có người tồn tại hay không.

Còn nữa cái gọi là cảm giác siêu duy là có ý gì.



Suy nghĩ linh tinh một lúc, không tìm thấy manh mối nào, Lộ Nhân không khỏi thở dài một cái.

“ Đinh! Bởi vì ngươi thời gian dài không ngừng hô hấp, hình như đối với việc hô hấp có chỗ lĩnh ngộ!”

Hô hấp cũng có thể lĩnh ngộ?!

Nhìn xem trong đầu hệ thống nhắc nhở, trên mặt Lộ Nhân hiện rõ vẻ quái dị, chỉ là cảm thấy lần hô hấp thứ hai so với trước đó thông thuận không ít, vốn trong ngực còn thấy ngột ngạt cũng bị hóa giải hơn nửa.

Điều này khiến tinh thần hắn chấn động, tâm trạng đang buồn bực cũng đỡ đi nhiều.

“Cũng không tồi lắm" Lộ Nhân vuốt cằm nghĩ

Nhìn còn thừa lại ba điểm thuộc tính "Nên thêm vào đâu đây?"

Từ số liệu biểu thị trên mặt bảng mà nói, tinh thần một người quyết định đến năng lực học tập, khả năng lĩnh ngộ, cùng tính kháng, tính dẻo của tinh thần, có lẽ còn có thể tăng thêm đối với một ít lực lượng thần bí, thể chất quyết định tới sinh mệnh lực, sức khôi phục cùng năng lực kháng đòn, lực lượng trực tiếp tăng lên khả năng sát thương cùng bạo phát, nhanh nhẹn gia tăng tốc độ ra đòn, tốc độ chạy, tính linh hoạt…

Lộ Nhân ngẫm nghĩ, cuối cùng quyết định đem ba điểm thuộc tính thêm vào trên thuộc tính tinh thần.

Trong nháy mắt, Lộ Nhân cảm thấy trong đầu có từng luồng khí lạnh lan tràn ra toàn bộ đại não, dường như ngâm trong một loại chất lỏng nào đó.

Tư duy hắn trong nháy mắt linh hoạt không ít, trước đó một số vấn đề nghĩ không thông giờ khắc này bỗng trở lên đơn giản nhiều.

Rất tốt!!

Lộ Nhân không do dự nữa, đem hai điểm tự do còn lại toàn bộ thêm vào tinh thần.

“ Tính danh: Lộ Nhân ( đói khát, vết thương nhẹ, tinh thần suy yếu)

Tinh thần: 8 (độ thuần thục 13/1810)

Thể chất: 5( độ thuần thục 12/100)

Lực lượng: 5 ( độ thuần thục 42/100)

Nhanh nhẹn: 5 (độ thuần thục 6/100)

Kỹ năng: Không

Điểm thuộc tính tự do: Không”

Lộ Nhân nhắm mắt, cảm thụ trong đầu cực kỳ thanh tỉnh, trước đó dường như vẫn luôn phủ một tầng vải mỏng, bây giờ dưới đoàn khí lạnh từ từ thấm vào hình như đã đem tầng vải xé rách, rất nhiều suy nghĩ không ngừng lóe lên, đầu óc cũng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.

Hoàn mỹ!

Trông hắn bây giờ càng thêm sức sống, nhìn nhìn chính mình toàn thân băng bó vết thương, cẩn thận từng li từng tí xuống giường bệnh giải quyết vệ sinh cá nhân, sau đó từng bước một đi đến bên cạnh cửa sổ, nhìn không khí tươi sáng bên ngoài.

Thời tiết Thục Đô ít khi được như thế này, thông thường khí trời phần lớn là âm lãnh ướt át.

Lộ Nhân vừa mới tỉnh lại không lâu, tiếp đó liền bị Trần Văn, Tống TĨnh Nhàn thẩm vấn, không chỉ như thế, vừa nghĩ đến việc sau này gia đình mấy người Vương Cương, La Tử Hiên đến làm phiền hắn, trán hắn liền nhăn lại.

Sự tình bực mình quá nhiều, nên làm thế nào để giải quyết chuyện này?