Chương 13: Bí Pháp!

- Khốn kiếp ngươi nói cái gì?

Tống Tĩnh Nhàn tức giận không thể kiềm chế được vỗ bàn một cái, nếu không phải Trần Văn kịp thời ngăn cản, chỉ sợ đã xông lên dạy dỗ Lộ Nhân làm người.

Lộ Nhân ưỡn ngực chẳng hề sợ hãi, khoảng thời gian trước hắn rất nghiêm túc nghiên cứu về luật pháp.

- Đồng chí cảnh sát này, nếu ngươi bởi tư lợi mà vô cớ gây thương tổn tới ta mà nói, ta có lý do hoài nghi ngươi bởi vì ta nói ra sự thật mà thẹn quá hoá giận muốn gϊếŧ người diệt khẩu.

Bị chụp một cái mũ lớn như thế, nếu như thật sự làm căng, e rằng Lộ Nhân có thể khiến bộ quần áo Tống Tĩnh Nhàn đang mặc bị thu hồi.

- Được rồi, được rồi!

Trần Văn vội vàng mở miệng, thấy Tống Tĩnh Nhàn còn muốn mở miệng, không khỏi quát lớn:

- Ngươi đi ra ngoài trước đi!

Tống Tĩnh Nhàn tức giận trợn mắt nhìn Lộ Nhân, im lặng không nói lời nào rời khỏi phòng.

Sau hai giờ, Lộ Nhân nhìn thấy Mạnh Nhàn ăn mặc quần áo ngăn nắp xinh đẹp, hai tay bị còng, mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn bị cảnh sát đưa vào phòng tạm giam.

Ra cục cảnh sát đã là rạng sáng, Lộ Nhân thần thái sáng láng thở ra một ngụm ác khí, trên mặt hắn hiện vẻ ngưng trọng.

Trong nhà La Tử Hiên quan hệ rất rộng, nếu như quyết tâm muốn diệt hắn cũng không khó khăn gì, tuy nói bây giờ là xã hội pháp trị, nhưng nhiều khi quan hệ cùng với tiền tài đạt đến một mức độ nhất định, sẽ có rất nhiều thủ đoạn để đưa hắn vào chỗ chết.

Mạnh Nhàn bây giờ sợ cũng cực kỳ đau đầu, mặc dù thông qua luật sư có thể khiến bà ta vô tội, nhưng hồ sơ bà ta đã lưu ở sở cảnh sát, một khi Lộ Nhân bị hãm hại, nàng chính là đối tượng hiềm nghi lớn nhất.

Đây là chính miệng Trần Văn nói với hắn, đối với việc này Lộ Nhân cũng không hề hoài nghi.

Lộ Nhân sờ sờ côn rút phía sau lưng.

Hắn cần phải tăng cường rèn luyện mới có thể đối phó những nguy hiểm sau này, sau đó là nghĩ cách phản công đối phương.

Nghĩ lại thì võ học hay tán đã vật lôn cái nào càng dễ học hơn một chút?

Lộ Nhân cảm nhận trong đầu âm thanh nhắc nhở hệ thống còn chưa tiên tán hoàn toàn, hắn thấy học loại nào cũng không khác nhau mấy, ngược lại hắn còn có hệ thống, mà từ mặt bảng nhân vật đến xem, hắn còn có thể hình thành một bảng hệ thống kỹ năng.

Ngày thứ hai, Lộ Nhân ngủ đến khi mặt trời lên cao mới thức dậy rửa mặt, tự mình nấu một bát mì săn sau đó trực tiếp đi tới bên cạnh câu lạc bộ cách đấu Lực Đốt, đang muốn đi vào, bỗng một giọng nói tang thương vang lên.

- Tiểu tử, xem sắc mặt của ngươi rất ngưng trọng, có phải là rất muốn rèn luyện võ thuật, nhưng lại ngại học phí quá cao a?

Nghe tiếng Lộ Nhân quay đầu nhìn lại, là lão bản bán quà vặt bên cạnh siêu thị.

Đại thúc trung niên mập mạp, người đầy dầu mỡ, lôi thôi, râu ria xồm xoàm, khoảng chừng bốn năm mươi tuổi tiến vào trong tầm mắt Lộ Nhân.

Thấy sắc mặt đối phương tủm tỉm cười nhìn mình, một ý nghĩ loé lên trong đầu Lộ Nhân:

- Lão bản có biện pháp?



- Có! Tất nhiên là có a! Muốn vào xem hay không?

Lão bản mập mạp nghe xong, nụ cười trên mặt lại càng thêm thân thiện.

Xác định đối phương không có gì nguy hiểm sau, hơi vặn vẹo tay trái, thấy vết thương tối qua không hề ảnh hưởng đến hoạt động cơ thể, mới lên tiếng.

- Để ta xem thử.

Đi theo lão bản mập mạp vào trong quầy bán quà vặt, liền thấy đối phương từ sau quầy lấy ra một bình thuốc mỡ đặt ở trên quầy.

- Cái này chỉ cần xoa lên một lớp mỏng là được, bảo đảm ngươi uy phong lên hết, một ngày không ngã, lần trước có một vị tiểu huynh đệ mang về dùng cả lọ bôi lên, hắc, cũng may tên kia kịp thời đến bệnh viện nếu không thì nguy hiểm.

Trên trán Lộ Nhân che kín đường kẻ đen, rất lâu mới tuôn ra một câu:

- Ta không cần những thứ này, ta đến đây chỉ vì rèn luyện thân thể thôi!

Sắc mặt lão bản lập tức cứng lại, chợt bất thiện nói:

- Tiểu huynh đệ hàng của ta không thể trả lại được!

Mặt Lộ Nhân không chút thay đổi nói:

- Ép mua ép bán?!

Nhìn thấy Lộ Nhân cứng rắn như thế, lão bản mập mạp vội vàng thay đổi gương mặt tươi cười nói:

- Ấy ấy ấy, đừng nóng, đừng nóng ta chỉ trêu đùa cậu chút thôi, đợi một chút, không phải cậu muốn rèn luyện thân thể sao, ở chỗ ta có bí pháp a!

- Bí pháp? Đó là cái gì vậy?!

Lão bản mập mạp thần bí cười:

- Muốn vào trong xem hay không, ta bảo đảm tuyệt đối sẽ không để ngươi thất vọng, bởi vì cường thân kiện thể là bí pháp gia truyền nhà ta.

Lộ Nhân lộ vẻ do dự, hắn vẫn cảm thấy có chút vấn đề, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói:

- Để ta xem thử!

Đi theo lão bản mập mạp vào sâu trong siêu thị, bước qua cửa lớn, hoàn cảnh trong phòng lọt vào mắt Lộ Nhân khiến hắn không khỏi ngỡ ngàng.

Đây là một cái buồng luyện công phong cách rất giống một võ đường cổ xưa, tổng thể không gian rộng gần hai trăm m^2dưới chân là sàn nhà bằng gỗ cực kỳ chắc chắn, phía trước có một tấm hương án, trên tường treo một tấm bảng hiệu ghi một chữ “ Quyền”.

Nói thật, nếu không phải bên dưới có chữ quốc ngữ biểu thị đây là chữ quyền, thật sự Lộ Nhân không thể nhìn ra chữ cuồng thảo như gà bới này là chữ Quyền.

- Nơi này là….



Mặt mũi Lộ Nhân tràn đầy nghi hoặc.

Lão bản mập mạp hình như thấy được sự rung động trên mặt Lộ Nhân, trong lòng tràn đầy cảm giác thoả mãn.

Há mồm thở ra một vòng khói, nghiêm túc nói:

- Ta chính là truyền nhân của lưu phái Hoàng Cực Quyền võ cổ truyền Trung Hoa, Chưởng môn đời thứ mười sáu, Nghiêm Chính Hoa!

Lộ Nhân ngẫm nghĩ một lát nói:

- Thật xin lỗi, ta chưa từng nghe qua, là võ cổ truyền a?

“Tên đều nghe kêu như vậy, chín mươi phần trăm là đại sư giả!”

Nghiêm Chính Hoa nói:

- Ngươi thì biết cái gì, cổ võ quyền pháp chân chính đều hướng tới một chiêu hạ địch, cực kỳ tàn nhẫn, mỗi chiêu đều đánh vào chỗ yếu hại, quyền pháp như vậy sao có thể lưu truyền linh tinh, có thể truyền đến thế hệ ta đây đã là không tồi. Với lại, có thể nói quyền pháp này chính là tinh hoa trong các loại quyền pháp, có thể tăng cường sức khoẻ, cho ngươi vóc dáng mê người, cơ bụng tám múi chỉ là chuyện nhỏ! Mạnh hơn chút nữa có thể bảo vệ tính mạng, lực lớn vô cùng, nhanh như tia chớp, quyền nặng như núi, chân cứng như thép, tu luyện đến tận cùng có thể tung bay ngàn dặm, cưỡi gió mà đi, có thể ở trong đan điền tế luyện một thanh phi kiếm gϊếŧ người ngàn dặm, phá không phi thăng, trường sinh bất lão, nhưng….

Nghe Nghiêm Chính Hoa càng nói càng quá đáng, sắc mặt Lộ Nhân càng ngày càng khó coi.

- Dừng lại, ngươi dừng lại cho ta!

Nhìn xem bụng mỡ to như thùng bia trên người Nghiêm Chính Hoa, dưới cằm mấy tầng thịt mỡ, vẫn dám mở miệng nước bọt văng tung toé, mặt Lộ Nhân nghiêm lại, nói:

- Nghiêm lão bản, bây giờ là thời đại pháp trị, ta thấy không cần thiết phải học cái này, ta chỉ muốn học mấy môn quyền pháp bình thường một tí.

Nói thật môn phái Hoàng Cực Quyền trước giờ hắn hoàn toàn chưa hề nghe qua, nghe giống như tên mấy môn phái hạng ba các tác giả viết lung tung trong tiểu thuyết võ hiệp vậy.

Nhìn thấy Lộ Nhân quay người muốn đi, Nghiêm Chính Hoa vội vàng gọi:

- Từ từ, bình tĩnh chút, ở chỗ ta còn có rất nhiều loại võ công! Hơn nữa giá cả rất rẻ!

Chỉ thấy hắn từ bên cạnh rút ra một thanh dưa hấu đao cùng chổi lông gà, vạch y phục của mình lên để lộ ra bụng mỡ, hai tay vung vẩy liên tục, bỗng dùng thân đao đánh mạnh lên trên người, trên bụng lập tức xuất hiện một dấu đỏ.

Thấy thế Lộ Nhân cảm thấy dưới bụng co rút

“ Chắc là rất đau a”

Một tiếng hét lớn truyền tới:

- Thiết Bố Sam, sau khi luyện thành thân thể cứng như sắt thép, đao thương bất nhập, thuỷ hoả bất xâm, năm ngày có thể luyện thành, thu phí 800!

Thấy Lộ Nhân vẻ mặt khó xử, hai tay Nghiêm Chính Hoa ném đao đi, từ trong túi lấy ra một quả cầu sắt.

Nghiêm Chính Hoa trực tiếp xoay chân một cái, lập tức cong lưng đem cầu sắt ném ra, miệng khẽ quát:

- Huyết Tích Tử, nguồn gốc từ cuối đời Minh, đầu đời Thanh, đây là binh khí ám sát trong đại nội thị vệ, lấy đầu người ngàn dặm dễ như trở bàn tay!