Chương 1: Bắt Đầu Tuôn Ra Độ Thuần Thục Hệ Thống

“Hô…Hô…Hô…”

Thanh âm Lộ Nhân hô hấp gấp gáp ở trong rừng vang lên, hắn đang điên cuồng chạy nhanh.

Trong rừng rậm ánh sáng u ám, cây cối cao lớn thẳng tắp che đi phần lớn ánh nắng, chỉ có thưa thớt một vài tia sáng xuyên qua khe lá chiếu xuống, khiến cho rừng rậm trở lên quỷ dị thần bí.

Trong rừng rậm sương mù lơ lửng, an tĩnh một cách kỳ lạ, chỉ có tiếng hô hấp nặng nề cùng tiếng bước chân trầm trọng của Lộ Nhân.

Trên thân hắn không ngừng xuất hiện những vết thương do cành cây vạch ra, nhưng bên trong hooc-môn tuyến thận trên không ngừng gia tăng khiến hắn không cảm nhận được bất cứ đau đớn gì.

Hắn rất mệt mỏi, toàn thân mệt mỏi, nhưng ý chí cầu sinh mạnh mẽ làm hắn không dám dừng lại bước chân.

Đồ vật xấu xí sau lưng hắn khiến da đầu hắn dựng đứng, hắn năm nay đã hơn hai mươi tuổi đầu nhưng cũng không thể tìm thấy được một từ ngữ nào để hình dung nó.

Đến bây giờ trong lòng Lộ Nhân vẫn còn sợ hãi, lại thêm vừa kinh vừa vội, quay đầu nhìn thoáng qua sau lưng, phía sau động tĩnh phát ra càng lúc càng lớn.

Ngay sau đó liền thấy một đoàn máu thịt tầng tầng vọt tới, ba bộ thân thể quyện vào nhau giống như một khối cầu thịt bị hòa tan vậy, ba viên đại não dung hợp thành một đoàn, con mắt theo máu thịt tan rữa chảy xuôi xuống, tay chân thành trụ chống đỡ, toàn thân chảy ra chất lỏng sền sệt, nhìn thấy làm cho người ta buồn nôn, đang nhanh chóng hướng Lộ Nhân chạy tới, càng ngày càng tiếp cận hắn.

“ Không nên gấp, không nên gấp!”

Lộ Nhân hít thở dồn dập, cưỡng chế khiến mình tỉnh táo, cũng may ngày thường hắn sở thích tương đối quái dị, thích xem một ít tranh minh họa cổ quái, chờ khϊếp hãi qua đi, rốt cuộc lấy lại tinh thần.

Nhìn phía trước thân cây to cỡ hai người ôm, Lộ Nhân chân phải bước nhanh một đoạn, trên mặt đất trượt ra một đoạn dấu chân sau đó mạnh mẽ đâm vào trên cành cây, nhờ vào phản lực lăn sang một bên, sau đó lộn nhào một cái không hề dừng lại tiếp tục cắm đầu chạy về trước.

Quả cầu thịt sau lưng không kịp chuẩn bị trực tiếp xuyên vào trên cành cây, lực va chạm to lớn làm cả thân cây rung động, cành lá rung lên rào rào dữ dội.

Đợi đến khi quả cầu thịt phản ứng lại, chỉ nhìn thấy bóng lưng của Lộ Nhân sắp biến mất bên trong rừng cây, trên quả cầu thịt ba trương miệng nứt há ra, phát ra âm thanh bén nhọn:

- Lộ Nhân, chúng ta không phải bằng hữu tốt hay sao, ngươi tại sao lại muốn vứt bỏ chúng ta, mau trở lại, chúng ta cùng hòa làm một đi!”

Âm thanh xé rách không khí truyền đến làm cho Lộ Nhân mím chặt môi, không dám chần chờ, duy trì tần suất chạy nhanh, trợn căng mắt nhìn hoàn cảnh phía trước, sợ không cẩn thận bị đồ vật gì dưới chân làm trượt ngã.

Quả cầu thịt sau lưng tên Vương Cương, Trương Thanh Nhã cùng La Tử Hiên.

Không sai, đây là tên của ba bộ cơ thể trước khí bị khâu lại thành quái vật, nhưng mà sau khi không cẩn thận rơi xuống địa vực kì quái này, lúc đi đến một nơi giống như là tế đàn cổ xưa, Lộ Nhân mấy lần nhắc nhở họ không muốn nghiên cứu mấy đồ vậy linh tinh đó, bất luận trong tiểu thuyết hay phim ảnh, những dạng người tò mò thường hay chết rất sớm. Nhưng ba người lại không hề tin tưởng, khi ba người bước lên tế đàn, hình như đạt tới điều kiện nào đó, phù văn màu đỏ dưới chân tế đàn đột nhiên sáng lên một cách quỷ dị, ngay sau đó ba người đột nhiên bị chà đạp thành quả cầu thịt, cánh tay cái đùi toàn bộ lồi ra ngoài giống như là điểm chống đỡ đứng lên.

Hình ảnh đó Lộ Nhân biểu thị tuyệt đối là hơn 20 năm qua hắn thấy chấn động nhất, cũng là tràng diện đáng sợ nhất.



Thấy Lộ Nhân vẫn không chịu dừng bước, ba cái miệng trên viên thịt tru lên, điên cuồng lăn qua.

“ Không tốt! Chạy không thoát! Nhất định phải nghĩ biện pháp!”

Rốt cuộc tỉnh táo lại, Lộ Nhân không ngừng suy nghĩ, tốc độ chạy của hắn so với cầu thịt chậm hơn rất nhiều, nếu cứ giống như ruồi nhặng vậy cắm đầu chạy loạn, kết quả cuối cùng phỏng đoán là bị ăn sạch.

Nên làm gì? Trong đầu hắn cứ loạn thành một đống không biết phải làm thế nào cho phải!

Bất chợt, hắn cảm giác trong đầu bỗng lóe lên một đoạn chữ, không kịp cảm nhận tỉ mỉ, quả cầu thịt kia đã điên cuồng lăn tới.

Lộ Nhân không dám suy nghĩ nhiều, điên cuồng chạy gấp rút về trước, đột nhiên hiện lên trước mắt một khoảng đất trống trải. Là tế đàn bọn họ vừa mới tới!

Tế đàn?!

Đúng rồi,

Củi lửa!!

Ngọn nến quanh tế đàn chắc có tác dụng.

“ Ký chủ phản ứng thành công kích hoạt hệ thống, đang trói định bảng….Trói định bảng thành công!”

“Đinh! Ngươi bị Chi Na Dã thâm tình nhìn chăm chú, đối phương nhiệt tình mời ngươi làm hảo hữu!”

“ Vừa rồi ngươi đã liên tục trốn chạy độ thuần thục thể chất +1”

“ Đinh! Ngươi vừa rồi đang chạy đột nhiên chuyển hướng! Độ thuần thục nhanh nhẹn +1”

“ Vừa rồi ngươi bị kinh sợ! Bị động tăng độ thuần thục tinh thần +1!”

“ Vừa rồi ngươi ra sức chạy! Bị động tăng độ thuần thục thể chất +1!”

“ Ngươi vừa bị tổn thương…”

“ Đây là cái gì?”

“ Hệ thống! Độ thuần thục? từ đâu ra?!”

Lộ Nhân không kịp suy nghĩ nữa, sau lưng quái vật gọi Chi Na Dã đã tăng tốc lao đến, thật sự không làm chuyện gì chỉ sợ là không còn kịp nữa!



Mắt nhìn bốn ngọn nến xung quanh tế đàn, ngọn lửa đỏ rực như là huyết dịch tối tăm vô cùng, giống như là huyết tương vậy, không ngừng lay động.

Lộ Nhân nhặt lên cây gỗ trước đó rơi trên mặt đất, sau đó hướng cây nến trước mặt hung hăng quét tới.

Hắn cũng không dám đi vào trong tế đàn, ba người Vương Cương, Trương Thanh Nhã, La Tử Hiên chính là ví dụ điển hình của tìm đường chết, trước đó hắn cũng đứng lặng đó không ngăn cản họ, giống như ma xui quỷ khiến vậy.

Ầm!

Một tiếng giòn vang, trụ nến thanh đồng giống như bị phong hóa đến cực hạn nhanh chóng nứt ra, sụp đổ trên mặt đất.

Lộ Nhân không dám ngừng nghỉ một giây, gậy gỗ trong tay nhắm thẳng vào ngọn nến rơi trên đất.

Ầm!

Lại một tiếng vang trầm đυ.c, ánh nến trên không trung không ngừng xoay tròn, kéo theo hỏa diễm như một cái vòng tròn lửa, tiếp đó bỗng đυ.ng vào trên Chi Na Dã đang xông về phía hắn.

Chất lỏng không ngừng tiết ra quanh người quả cầu thịt chạm vào ngọn lửa, trong nháy mắt chất lỏng nhầy nhụa trực tếp bùng cháy, ngọn lửa phóng lên tận trời, nhiệt lượng cao vô cùng khiến cho Lộ Nhân bỏng cháy đau rát toàn thân.

“ Đinh! Ngươi sử dụng Tế Hỏa đốt Chi Na Dã, Chi Na Dã cảm nhận được thống khổ tột độ, nội tâm hắn tràn đầy bóng hình ngươi, đối với hình ảnh ngươi nhớ kỹ trong lòng, ngươi đã lấy được tình yêu thương vô cùng thâm trầm của Chi Na Dã!”

“ Cmn! Yêu thương cái clgt?”

Không kịp chửi bậy, trong đầu bất chợt xuất hiện lời thuyết minh, cảm giác bị bỏng đến gần như mất nước, Lộ Nhân vội vàng liên tục lùi về sau.

Lùi đến khi chỉ còn cảm giác được một chút hơi nóng, lúc này Lộ Nhân mới âm thầm thở ra.

Bị lửa đốt cháy giờ khắc này Chi Na Dã đứng tại chỗ không ngừng gào thét, điên cuồng lăn lộn, thậm chí có chút mùi vị thịt nướng bay đến.

Tạm thời không còn nguy hiểm, Lộ Nhân giống như có chút thoát lực, chỉ cảm thấy muốn nôn mửa.

“ Đinh! Ngươi dùng ngọn lửa đốt cháy Chi Na Dã, cảm thấy tinh thần được thỏa mãn, độ thuần thục tinh thần +1!”

“ Đinh! Vừa rồi ngươi điên cuồng chạy, độ thuần thục nhanh nhẹn +1”

“ Đinh! Vừa rồi…”

Một chuỗi âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu Lộ Nhân, xác định Chi Na Dã tạm thời không uy hϊếp được hắn, lực chú ý liền chuyển tới âm thanh nhắc nhở trong đầu.