Lục Cảnh Hành nhẹ nhàng kéo chăn cho hai đứa, rồi đi ra ngoài tăng ca.
Bận rộn suốt hai giờ, cuối cùng anh cũng kịp hoàn thành xong món đồ chơi này trước thời hạn.
Anh cũng không cần bản thân phải làm quá tốt, nhưng chỉnh thể vẫn phải đảm bảo hình ảnh dễ chịu, thoải mái và gọn gàng một chút.
Nhưng hình ảnh của anh lại được vợ ông chủ tiệm quảng cáo khen không dứt miệng, luôn miệng nói anh thật lợi hại: "Hình vẽ này rất đẹp nha... Có phải cậu đã chi không ít tiền nhờ nhà thiết kế bên ngoài hay không?”
Lục Cảnh Hành không muốn thêm phiền toái sau này, coi như ngầm thừa nhận, nói: "Không tốn bao nhiêu tiền đâu."
Lại còn phải tốn tiền nữa chứ?
Vợ ông chủ tiệm quảng cáo lưu loát xử lý đơn hàng, cũng không tiếp tục đề cập tới mấy chuyện râu ria này nữa: "Buổi sáng ngày mai sẽ có hàng, phía chúng tôi có thể lắp đặt thay cậu!"
Vừa lúc, Lục Cảnh Hành chỉ có một mình, anh cũng không thể giải quyết được nhiều đồ trang trí như vậy.
Sáng sớm hôm sau, hai nhóc con nhà anh đã tỉnh.
Bởi vì tối hôm qua, Lục Cảnh Hành cứng rắn ép hai đứa phải ở lại, không cho chúng nó trở về cùng dì ma ma, cho nên cả hai nhóc con đều tức giận.
Nhưng chờ đến lúc anh đưa cả hai đứa đến tiệm, mặt mày đứa nào đứa nấy lập tức hớn hở vô cùng.
"Mèo! Meo meo ~~ "
Quý Linh dẫn hai đứa đi xem Tam Hoa: "Con mèo nhà là đứa ngoan nhất trong tiệm, hai đứa có muốn vuốt ve nó một chút không?"
Mấy con khác vẫn có một chút bướng bỉnh, chưa chịu nghe lời, lỡ như để hai đứa trẻ bị chúng cào thì không được rồi.
Lục Cảnh Hành chào hỏi Quý Linh một câu, rồi nhanh nhẹn qua tiệm quảng cáo tìm người đến.
Bảng hiệu đã được thay đổi, những mảng tường lên rêu mốc cũng được anh đi tìm thợ tới quét qua một lần, sau đó mới bắt đầu treo biển quảng cáo lên.
Bầu không khí của tiệm lập tức được thể hiện ra cực kỳ rõ ràng, khiến cho thật nhiều người đều ló đầu ra nhìn.
"Oa!" Quý Linh hưng phấn nói: "Cảm giác hoàn toàn khác biệt nha!"
Rõ ràng chỉ thay đổi một tấm biển quảng cáo mà thôi, nhưng không hiểu sao cô lại có cảm giác bầu không khí trong tiệm đều thay đổi cả rồi?
Trở nên vừa ấm áp vừa chói sáng!
Lục Cảnh Hành vừa quay chụp, vừa đánh giá chung quanh, cũng cười cười nói: "Ừm, đúng là khác biệt thật."
Cả cuộc sống của anh nữa, cũng hoàn toàn đổi thay rồi.
Nhưng đột nhiên Quý Linh lại nhíu nhíu mày: "Trong tiệm chúng ta quá ít mèo, những chủng loại mèo khác đều bị bán đi rồi. Hồi tối hôm qua có vị khách cũ gửi tin nhắn cho tôi, nói rằng ngày mốt, người ta sẽ tới xem mèo..."
Nhưng hiện tại, ở trong tiệm của bọn họ, lại chẳng có thứ gì đáng để bán ra cả.
Lục Cảnh Hành nhíu nhíu mày: "Ngày mốt sao? Được, để tôi xem xem."
Hiện giờ anh còn đang cân nhắc một chuyện khác nữa.
Vị bác sỹ thú y từng làm ở đây trước kia, cũng đi rồi, bọn họ còn phải tuyển thêm một người mới được, bằng không lỡ như có động vật nhỏ sinh bệnh, bọn họ lại không khám chữa được cho nó, chẳng phải đã tự tay đập vỡ bảng hiệu của mình rồi?
Lục Cảnh Hành trầm ngâm một lát, chợt thở dài: "Tôi sẽ tìm người hỏi một chút."
Anh không quá quen thuộc với loại mặt hàng này, có khá nhiều thứ cần phải bắt đầu học.
Tròng mắt Quý Linh vừa chuyển, cô chợt cười tủm tỉm tiến đến trước mặt anh: "Tìm ai cũng không được việc như tìm tôi nha?"
Cô xòe bàn tay ra, rồi bắt đầu lẩm nhẩm đếm cho anh nghe: “Thị trường bên thành Đông, tôi có biết ông chủ... Thị trường bên thành Tây..."
Mặt khác, cô cũng quen biết khá nhiều bác sỹ thú y: "Tôi còn quen cả một nhóm bác sĩ thú y nữa cơ!"
Yêu? Lục Cảnh Hành có chút mừng rỡ nhìn cô ấy: "Quá tốt rồi, vừa lúc tôi cũng bớt việc."
Vì thế, Quý Linh được giao nhiệm vụ xử lý thông báo tuyển dụng, cô cũng vui vẻ ôm đồm công việc này vào người.
Rất nhanh, đã tới giữa trưa, dượng đi tới đưa cơm, cũng thuận tiện đưa cả hai đứa nhỏ theo: "Dì của cháu đã suy nghĩ kỹ rồi, nhưng không có việc gì, tối hôm qua, bà ấy ngủ rất ngon, tình huống hôm nay rất tốt."
"Dì có sao không ạ?" Lục Cảnh Hành rất lo lắng, anh lại dặn dò dượng, tuyệt đối đừng để dì gắng gượng làm chuyện gì.
Nếu không được, chẳng phải còn có anh đây sao? Bảo anh chạy qua chạy lại cũng không sao hết.
"Được rồi! Cháu cứ làm việc của cháu đi." Dượng vui tươi hớn hở đáp lại. Anh có phần tâm ý này, đã rất hiếm có rồi, bọn họ cũng không phải hoàn toàn không thể xử lý được, chỉ sợ về sau khi em bé trong bụng Hồ Lập Lan to lên, mọi chuyện khó giải quyết mà thôi.
Bởi vì dì dượng của anh biết trong tiệm còn có Quý Linh, cho nên đã mang theo hai phần cơm tới
Cơm nước xong, Lục Cảnh Hành dành ra một chút thời gian cắt nối biên tập những phần tư liệu sống đã quay xong, rồi nhanh chóng phát lên.
Tên của video này là 【 Sủng Ái Hữu Gia, khởi đầu hoàn toàn mới 】
Khỏi phải nói, content mới này được mọi người nhiệt liệt hoan nghênh.
Tuy không thêm được quá nhiều người hâm mộ, nhưng độ hot khá cao, chỉ chốc lát đã có không ít người bấm like.