Bản thân bà ấy thân thể không được tốt, trước kia còn có thể giúp đỡ bọn họ một chút, nhưng về sau này sợ rằng cả cháu mình cũng không đủ sức để chăm sóc.
Lại nói, lúc trước kia bảo nhà bọn họ ra sức một chút thì cũng thôi đi, tốt xấu gì mỗi tháng Lục Cảnh Hành đều gửi tiền về trợ cấp cho gia đình, coi như có thêm chút tiền sinh hoạt.
Nhưng tới bây giờ, bọn họ còn phải bỏ tiền ngược lại, bà ấy thực sự có chút đứng ngồi không yên.
“Mẹ!” Dượng cau mày, kéo kéo bà ấy: “Mẹ nói những lời này để làm gì?”
Ông nói xong, lại nhìn về phía Lục Cảnh Hành, chân thành nói: “Cháu đừng lo lắng, số tiền này chúng ta sẽ bỏ ra, cửa hàng của cháu vừa mới mở, chỗ nào cũng phải chi tiền. Cứ yên tâm, chúng ta vẫn còn tiền.”
Lục Cảnh Hành khẽ xoa mặt, rồi cười nói: “Thật ra hôm nay cháu tới, vốn là muốn báo tin vui thôi... Dì Lan, dượng, số tiền này thật sự không thể để hai người chi ra được, cháu sẽ chi. Cháu có tiền, hai năm nay cháu đã tiết kiệm được chút tiền.”
Lục Cảnh Hành vừa dứt lời đã thấy dì Lan cau mày, anh vội vàng lấy điện thoại ra trước khi bà ấy mở miệng phản đối: “Thật mà dì, video của cháu hot rồi, vừa vặn lúc này đã kiếm được một khoản tiền. Hai người xem! Ha ha, có phải nó phát huy tác dụng rất đúng lúc không nào?”
"Ồ?" Ba người có chút ngỡ ngàng, bọn họ liếc nhìn nhau, rồi nhanh chóng bước tới quan sát.
Không cần phải nói, video này được quay rất tốt, muốn tình tiết có tình tiết, hình ảnh cũng rất chất lượng, quan trọng là không bị rung lắc xíu nào, không gây choáng váng đầu óc cho người xem.
Dì Lan rất đa cảm, vừa nhìn thấy Hoan Hoan bị thương nặng như vậy, lại thêm đoạn nhạc thật sự rất bi thương mà Lục Cảnh Hành lựa chọn, vang lên vô cùng đúng lúc, khiến cho hốc mắt của dì ấy đều đỏ cả lên.
Sau khi xem xong, dì Lan lại thở dài một hơi, nói: "May mà có cháu, nếu không Hoan Hoan có thể đã..."
Lúc này, Lục Cảnh Hành đã lấy ra bằng chứng đích thực, nhằm chứng minh cho mọi người thấy anh thật sự buôn bán lời thêm một vạn đồng rồi, dượng cũng sẽ không phản đối thêm nữa.
Trên mặt bà lão ngồi bên cạnh cũng mang theo ý cười, có điều nụ cười này hơi mất tự nhiên một chút, chắc hẳn bà đang rất ngượng ngùng. Bà vội vàng đưa miếng trái cây trên bàn cho em trai Lục Cảnh Hành ăn nhằm che giấu tâm trạng phức tạp trong lòng mình.
Thấy thành tựu của cháu trai mình, tuy dì Lan vẫn có chút sầu lo, nhưng vẻ mặt đã thả lỏng hơn không ít.
Lại nói, đúng là mấy năm nay, cuộc sống của bọn họ cũng không khá giả gì, bà ấy phải chăm nom hai đứa cháu nhỏ rất vất vả, bây giờ còn có em bé, sức khỏe lại không tốt chỉ có thể tạm thời ngừng lương giữ chức, tình hình kinh tế đã khẩn trương, lại càng khẩn trương.
Mẹ chồng của dì Lan cũng không phải người xấu, bà ấy chỉ lo lắng cho bọn họ mà thôi.
Cũng may mắn, tới hiện giờ, Lục Cảnh Hành đã tự mình chống đỡ được cửa hàng, tự mình kiếm được tiền nuôi dưỡng em trai, em gái, hiển nhiên là không thể tốt hơn rồi.
Sau khi Lục Cảnh Hành rời khỏi nhà bọn họ, anh nhanh chóng đưa Lục Thần Lục Hi về nhà, chăm chút cho hai đứa ngủ xong, mới đi lên ban công, châm một điếu thuốc.
Đúng là trong tay anh có chút tiền, nhưng suy đi tính lại, khoản tiền này vẫn không đủ.
Kỳ thực, trước khi chuyện này xảy ra, anh đã nghĩ rằng trong tay mình có khoản tiền này, ít nhất cũng có thể chống đỡ được một, hai năm không cần lo lắng gì nhiều, chờ đến khi việc làm ăn của tiệm thú cưng ổn định hơn, cuộc sống của bọn họ cũng chậm rãi đi vào quỹ đạo.
Nhưng tới hiện tại, chưa gì ví tiền của anh đã bị đào rỗng, nếu sau này làm ăn không có khởi sắc, anh biết phải làm sao bây giờ?
Tình hình trước mắt, nếu anh muốn kiếm được tiền, khẳng định là phải dựa vào tài khoản kia. Muốn tài khoản của mình nổi tiếng hơn, đương nhiên trên phương diện video phải tiếp tục đổi mới, quay nhiều tư liệu sống hơn một chút.
Có điều… nếu bọn họ chỉ ở lại trong tiệm chờ khách ghé qua, tư liệu sống ấy sẽ không chân thực cho lắm.
Đâu phải ngày nào cũng có thể gặp được loại tình huống khẩn cấp như Hoan Hoan?
Nếu hướng mục tiêu vào những con thú cưng nuôi trong nhà, thì bình thường chủ đưa chúng nó đến tiệm thú cưng, gần như chỉ để tắm rửa cắt lông đơn giản thôi…
Làm loại video này, hiệu quả sẽ không tốt cho lắm.
Tư liệu sống...
Lục Cảnh Hành vắt óc suy nghĩ, bỗng nhiên anh lại nhớ tới những bình luận hôm nay.
Hai mắt anh sáng lên, trong lòng chợt lóe lên một tia linh cảm.
Đúng vậy, thú cưng nuôi trong nhà không dễ bị thương, nhưng mèo hoang lại khác.
Hiện giờ, trong tay anh đều có sẵn thiết bị, công cụ rồi, muốn chữa trị một vài ca bệnh nào đó, cũng không khó khăn.
Nếu anh triển khai loại dự án mới này, chẳng phải vừa làm video có thể kiếm tiền, vừa làm việc thiện, cứu trợ chó mèo, lại có thể thuận tiện tuyên truyền cho cửa hàng nhà mình ư?
Thế này không phải là rất tốt hay sao? Một mũi tên trúng ba con chim luôn.