Chương 1: Tà Đồng

Ở một nơi chật chội và âm u, có mùi hắc như mùi thuốc, mùi gỗ mốc rất khó phân biệt.

Xuất hiện trên một hành lang nhỏ là hoặc tám cai ngục mặc đồng phục và vũ trang đầy đủ đi ngang qua với vẻ mặt lo lắng. Hai bên hành lang có các phòng giam riêng biệt. Ngăn cách giữa các phòng giam đều được làm bằng kim loại.

Mỗi phòng giam đều tối tăm và kín gió, như thể một con quái thú cực kì hung dữ đáng sợ nào đó đang bị giam giữ.

"Gừ ừ ừ ừ.."

Thỉnh thoảng, có những tiếng gầm phát ra từ những căn phòng đơn lẻ này, âm thanh chói tai, thậm chí xuyên qua bức tường kim loại, đủ khiến người ta loạn nhịp.

"Chết tiệt, gọi, gọi, gọi nữa, lão tữ giật chết các ngươi!".

Một tên cai ngục đi tuần vừa mắng mỏ vừa nhìn mọi phòng giam một cách nghiêm túc.

"Im miệng, im miệng!"

Những cai ngục khác cũng hét lên và la mắng, cầm dùi cui điện cường độ cao, từng người một lao về cánh cổng kim loại.

Vì toàn bộ căn phòng đơn đều được làm từ kim loại nên dòng điện chạy qua khiến căn phòng phát ra hàng loạt tiếng la hét thảm thiết, tiếng rêи ɾỉ không nói nên lời như đang cố chịu đựng đau đớn.

Phần sâu nhất của hành lang

Bên trong một căn phòng giam tối không thấy được ngón tay.

Dương Dịch rên lên một tiếng rồi mở mắt ra, xuất hiện một viên ngọc lục bảo phát ra tia ánh sáng xanh kì lạ chiếu xuyên qua căn phòng tối.

"Đầu đau quá, ta đang ở đâu?"

Đầu óc Dương Dịch choáng váng, giống như say rượu, trí nhớ mờ mịt.

Hắn cố gắng nhớ lại.

Hắn đã uống rất nhiều rượu ở chỗ bạn vào tối hôm qua, hình như bạn của hắn đã giúp hắn gọi taxi. Nhưng từ khi sau khi lên xe, trí nhớ của hắn hoàn toàn biến mất, tựa như bị gãy.

Dương Dịch càng suy nghĩ càng thấy nhức đầu.

Hắn nhìn khung cảnh trước mặt.

Hắn thấy bản thân mình đang ở trong một căn phòng biệt lập, tương tự như một phòng giam, rộng chừng bốn năm mét vuông, tường và mái đều đóng chặt, thậm chí không một cửa sổ, không một ánh đèn.

Nhưng tại sao ở một căn phòng tối đen mà hắn vẫn có thể nhìn rõ mọi thứ trong phòng ? Giống như đeo đêm thị kính mắt giống nhau .

Khi nào mà hắn có nhìn ban đêm năng lực ?

Còn có , này đến tột cùng là nào địa phương ?

Dương Dịch trong lòng kinh hãi, định đứng dậy hét to ,bỗng nhiên phát hiện kỳ quái hơn một màn.

Hắn nhìn xuống bàn tay của mình.

Mỏng, chàm, nhìn không có vẻ như là bàn tay của con người, đầu ngón tay có những móng tay dài và sắc bén, lóe ra sâu kín hào quang.

Hắn nhanh chóng nhìn vào cơ thể của mình.

Những vùng khác thân hình khác vị trí , cùng bàn tay giống nhau , tất cả đều cùng một màu chàm , gầy gầy.

Đây không phải là cơ thể của hắn?

"Xuyên qua? "

Dương Dịch sửng sốt, suy nghĩ trong đầu hắn vừa xuất hiện khiến hắn phải bấm tay vào đùi của mình.

Đau quá!

Không phải là mộng!

Ngay lúc này

Một vài kí ức mơ hồ xuất hiện trong đầu của hắn, giống như hình ảnh trong một chiếc tivi cũ kỹ, tín hiệu kém, hình ảnh không liên tục.

Đây là một nhà tù khổng lồ dưới lòng đất, hàng trăm "tội phạm" được đưa vào nhà tù, bao gồm cả hắn, được tiêm một thứ gọi là "huyết quỷ" vài ngày một lần.

Thời gian đầu, nhưng "tội phạm" vẫn bình thường, nhưng khi liều lượng tiêm tiếp tục tăng lên, ngày càng nhiều các "tội phạm" bắt đầu chết.

Đối với những người chưa chết, cơ thể của họ bắt đầu biến đổi, họ sẽ trở nên mạnh mẽ vô hạn, thân hình mỏng manh , thậm chí làn da của họ sẽ hoàn thành biến đổi thành "quỷ da" màu xanh lục.



Ngay cả một số người mạnh nhất, khuôn mặt của họ cũng có sự thay đổi. Họ hung dữ bất thường, răng nanh lộ ra,thân cao từ ban đầu một thước bảy ,tám có thể biến thành hai thước rất cao .

Đồng thời khi cơ thể họ biến đổi, họ cũng phải chịu đựng những cơn đau khác nhau.

Cứ sau vài ngày, "huyết quỷ" lại được tiêm vào cơ thể họ khiến họ đau đớn tột cùng.

Loại đau đớn đớn đó, vừa nghĩ tới Dương Dịch đã thấy kinh khủng, không khỏi đứng lên.

"Chết tiệt.. Ta thật sự xuyên qua, đây là cái gì thế giới?

Dương Dịch xoa thái dương để giảm cơn đau nhói lên não.

Điều chắc chắn là hắn ta vẫn là con người, không phải là giống loài xa lạ.Nó trở nên thay đổi là do tiêm " huyết quỷ ".

Hắn cố gắng nhớ lại, muốn tìm thêm thông tin về thế giới này, nhưng lại thấy đầu óc rối bời, càng nghĩ càng đau, như có vô số cây kim đang di chuyển trong đầu.

" Mẹ nó ! "

Liệu rằng khi xuyên qua thời điểm đυ.ng vào đầu óc?

Linh hồn xuyên qua không nguyên vẹn?

Thở dài, hắn từ bỏ tìm kiếm trí nhớ của mình, đứng dậy và nhìn xuống cơ thể của mình.

Đây là loại cơ thể nào?

Hắn ta cao gần hai mét, cơ thể gầy và dài, trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc và quần đùi có in số 15. Có thể thấy rõ cánh tay và đùi đều có cơ bắp săn chắc.

Khi vén áo lên có thể nhìn thấy những đường gân trên bụng.

Chỉ là những chiếc xương sườn đều là một màu chàm, giống như được đúc bằng đồng, tràn đầy cảm giác kim loại.

Đột nhiên, Dương Dịch sửng sốt

Bởi vì lúc này, nhãn lực của hắn chậm rãi xuyên thấu qua da thịt của chính mình, nhìn thấy nội tạng và huyết mạch, như thể cơ thể hắn trở nên trong suốt vậy.

" Ngọa tào. Mắt của ta có thể nhìn xuyên thấu sao? "

Hắn giật mình.

Đột nhiên hắn bình tĩnh lại.

Loại năng lực này chỉ có ở chủ nhân cũ hay là những" tù nhân " khác bị tiêm" huyết quỷ "cũng có?

Thật không may, thông tin trong đầu hắn quá hỗn loạn, có nhiều kí ức mơ hồ.

Dương Dịch nhìn xuống trên cổ hắn ta có có một chiếc nhẫn thép kỳ dị, dày khoảng ngón tay, giống như dây xích chó quấn xung quanh cổ hắn ta.

Dương Dịch trong tiềm thức muốn lấy tay nắm lấy, nhưng đột nhiên dừng lại, sắc mặt đại biến.

Hình như vừa rồi có thông tin về chiếc nhẫn thép này trong trí nhớ của hắn.

Vòng thép này là một trong những phương tiện giam giữ" tù nhân ", một khi tù nhân cố gắng trốn thoát khỏi nhà tù hoặc mất kiểm soát, ai đó ngoài sẽ nhấn nút và chiếc nhẫn thép này sẽ phát nổ ngay lập tức.

Dương Dịch sắc mặt ảm đạm bất định, đặt lòng bàn tay xuống.

Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về chiếc cửa thép nặng nề đang đóng chặt phí trước.

Hắn thấy toàn bộ cánh cổng dày đặc đang từ từ trong suốt trong mắt hắn ta, bị tầm nhìn của hắn xuyên thủng ra bên ngoài.

Trong một hành lang tối, có bảy, tám cai ngục đang cầm dùi cui điện với vẻ mặt hằn học.

" Quái vật "bên trong cánh của gào thét, ngay sau đó không tiếp tục gào thét nữa mà co rúm lại, phát ra những tiếng rêи ɾỉ thảm thiết.

Giờ phút này, Dương Dịch thậm chí có thể thấy rõ ràng tình hình cụ thể từng phòng.

Hắn nhìn thấy một nhóm người nằm cuộn tròn hoặc nằm thẳng cẳng, đa số đều đau khổ, do được tiêm máu" ác ma "khác nhau nên những người này đều cao, ngắn, gầy, béo khác nhau.

" Loại khả năng nhìn xuyên thấu này là độc nhất vô nhị? "

Hắn thì thầm.

Nếu nó không phải là duy nhất, vào lúc này, chắc chắn sẽ có một người đang nhìn xung quanh như hắn?

Nhưng có vẻ như hiện tại không ai làm được điều này.



Trong khi hắn còn mơ hồ, đột nhiên, mắt hắn bắt đầu mờ đi.

Từng mảnh hình ảnh mơ hồ lướt nhanh trước mắt hắn, giống như đang cưỡi ngựa xem hoa, cuối cùng hình thành một dòng chữ chỉ mình hắn có thể hiểu được.

" Đây là? "

Dương Dịch trái tim rung động, có chút hưng phấn.

--------------------------------------------------

Tên: Dương Dịch

Tuổi: 20

Kĩ năng: Nghìn mắt tà đồng (Tiến độ 1%)

Tự do thuộc tính điểm: 0

* * *

-------------------------------------------------

Hệ thống!

Hắn thực sự có một hệ thống!

Lòng hắn vui mừng khôn tả, mắt nhìn từ trên xuống dưới, chợt lòng choáng váng.

Kĩ năng: Nghìn mắt tà đồng

Đây có phải là nguồn gốc của khả năng nhìn xuyên thấu?

Làm thế nào để nhận được tự do thuộc tính điểm?

Điểm thuộc tính hẳn có thể nâng cấp nghìn mắt tà đồng đi !

" Đồ heo, nếu không tra tiến ngươi một ngày, cả người lão liền ngứa ngáy "

Một tên cai ngục nghiến răng, hét lớn.

" Đúng vậy, nếu như ngươi lại dám kêu to, cả người đều bị điện giật "

Người cai ngục bên cạnh cũng lên tiếng hằn học.

Cà lạp! Cà lạp..

Đột nhiên, phía sau hành lang vang lên tiếng bước chân.

Một người đàn ông trung niên dáng người dong dỏng, nước da ngăm đen đi tới, vẻ mặt lãnh đạm, vô cảm nhìn về phía nhóm cai ngục

" Cho bọn chúng ra ngoài và đưa đến địa điểm số 1 "

" Là, đại nhân ! "

Một số cai ngục sửng sốt và vội vàng đáp trả.

Người đàn ông trung niên đen sì quay người bỏ đi.

Cai ngục bắt đầu bấm các nút trên tường, mở từng ô một.

" Đi ra, tất cả đi ra! "

Những người cai ngục này hét lớn, dùng dùi cui điện trên tay dí vào bức tường kim loại.

Chẳng mấy chốc, những bóng đen lao ra, làn da màu chàm, thân hình gầy guộc. Nhìn toáng qua, bóng đen tập trung đông đúc, kỳ quái không thể tả, trên quần áo đánh dấu khác nhau. Có vẻ như những con số này tượng trưng cho tên mã của chúng ở đây.

Dương Dịch cũng lảo đảo đi ra khỏi phòng giam, lắc đầu lơ mơ nhìn chúng.

Hắn thấy rằng, trong số nhiều người ở đây, có một vài nhân vật cực kỳ đáng sợ. Cơ thể chúng cao khoảng hai thước ba , bốn tả hữu, hàm răng sắc nhọn mọc ra khỏi miệng, môi dày và da của chúng giống như thanh đồng, như thể chúng bị biến hoàn toàn thành quái vật.

" Mày sẽ không phải đau khổ nữa ".

Tên cai ngục đứng đầu nhếch miệng, hô to: " Tất cả đi đến địa điểm số 1 " .

Một nhóm" tội phạm" lê những bước chân nặng nề và lặng lẽ đi dọc hành lang.