Chương 8-1

"Bang--"Một cái đầu khổng lồ rơi từ vai người khổng lồ xuống đất, vô số đá vụn bắn tung tóe tạo ra đám bụi lớn.

Trong bầu khí đầy khói bụi này Tạ Tây Từ nhìn thấy Hoắc Tiểu Tiểu từ trên không đáp xuống đầu cơ giáp.

Cô bé cầm đao nhướn mày lộ đôi mắt hạnh nhân to tròn. Giọng nói mang ý cười lọt vào tai cậu " Bây giờ cậu còn cảm thấy tôi nói khoác không?"

Ngay lúc Hoắc Tiểu Tiểu nói xong, cơ giáp không đầu phía sau vì mất liên lạc với trung tâm điều khiển như nhà sập xuống Ầm một tiếng đập vào bức tường

"Rầm--"

Bức tường nguyên vẹn cuối cùng của trạm rác cũng sụp đổ. Trong tích tắc sỏi đá bắn tung tóe, bụi mù,mặt đất bị sức mạnh làm cho rung chuyển. Cơ giáp không đầu nằm nặng lẽ trong đống đổ nát, vỏ ngoài mất đi ánh sáng bám đầy bụi cùng nhiều vết nứt.

TruyenHDTạ Tây Từ nhìn xác cơ giáp đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng.cơ giáp của tinh tặc đều được trang bị hệ thống tự hủy một khi chúng chết hệ thống sẽ tự động kích hoạt chương trình tự hủy cùng địch đồng quy vô tận.

Chính vì sự tàn nhẫn đó đám tinh tặc này trở thành khối u ác tính của các quốc gia theo một nghĩa nào đó chúng còn khó giải quyết hơn tinh thú. Nhưng nhiều năm trước đám côn đồ này còn chia năm sẻ bảy cơ giáp của chúng còn chưa trang bị hệ thống tự hủy.

Mọi người đều biết hệ thống tự hủy này bị cả Đế quốc lẫn Liên Bang cấm. Hơn nữa ở Đế quốc đồng thời cấm thường dân trang bị hệ thống tương tự một khi phát hiện sẽ tước thân phận công dân của họ. Ngày cả quân đội nếu muốn trang bị cần thông qua hội nghị sau đó phải được đế vương phê chuẩn mới được trang bị,ở Liên Bang quản lý càng nghiêm ngặt hơn. Vì thế hai quốc gia chỉ có hai khu vực đặc thù được trang bộ hệ thống này là quân khu thứ tư của Liên Bang và Bạo Tuyết quân khu của Đế quốc. Cho nên vì sao chỉ là phó quân trưởng mà lại khiến cả Liên Bang và Đế quốc phát lệnh truy nã cao nhất. Lý do cuối cùng đó là Phỉ Thiên Sách đã lấy đi hệ thống tự hủy.

Một Phỉ Thiên Sách không đáng sợ, điều đáng sợ là hắn mạng một vụ khí quan trọng đưa tới tay một đám liều mạng không muốn sống.

.........

Tuy rằng hệ thống trung tâm điều khiển ở đầu cơ giáp vì một đao của Hoắc Tiểu Tiểu chém đứt khỏi thân cơ giáp,khả năng cao là cơ giáp không nổ nhưng ai biết được Phỉ Thiên Sách có để lại hậu chiêu không?

Vì vậy nghĩ cũng không thèm nghĩ Tạ Tây Từ chạy. Chỉ là cậu không nghĩ đến kêu chủ nợ keo kiệt của mình cùng chạy.

Thật ra không cần cậu gọi, cậu mới bước được nửa bước thì bị một tiếng "đang--" một thanh đao dí vào mũi,đập vào mặt Tạ Tây Từ sau đó nâng lên hạ xuống chỉ vào cổ cậu. Thân đao lập lòe hoa văn màu đỏ, trời tối nó giống như lưỡi hái tử thần mà lưỡi hái vừa tiễn đưa một thủ lĩnh tinh tặc ra đi. Thanh đao này còn nguy hiểm hơn so với vụ nổ nhiều.

"Rầm--"

Tạ Tây Từ âm thầm nuốt nước bọt, cả người như trúng ma thuật không nhúc nhích được.

"Này, có chuyện thì hảo hao nói. " Tạ Tây Từ cười lấy lòng "đao này nặng như vậy cô cầm thực vất vả phải không? Ha Ha để tôi cầm giúp. Tạ Tây Từ giơ tay lên chạm vào thân đao, cảm xúc lạnh lẽo làm cậu rùng mình. Hoắc Tiểu Tiểu mặt không biểu tình nhìn Tạ Tây Từ đem đao từ từ đẩy ra khỏi cổ cậu " tôi không có chạy đâu?"

" Tôi không trốn, tôi chỉ là--"

Hoắc Tiểu Tiểu không chờ cậu nói xong cổ tay phát lực đao " phụp--" một tiếng đem đao xuyên qua đầu cơ giáp dưới chân.

"Định qua cầu rút ván hả " sống không nhận nợ hử?

Ở mạt thế Hoắc Tiểu Tiểu thấy nhiều người như vậy rồi. Nàng đã cứu nhiều đứa trẻ "Hy vọng " trong miệng Hoắc ba luôn gặp được người sau khi cứu nó,nó quay lại căn ngược mình như chuyện người nông dân và con rắn. Chỉ là cô và người nông dân kia không giống nhau, nông dân sẽ bị rắn cắn còn cô thì không cô có đao.

Tạ Tây Từ yên lặng dịch chân,cố gắng cách xa đại đao một chút " Cô nghe tôi nói cơ giáp này có thể tự hủy.... Tôi vừa mới chuẩn bị kêu cô cùng chạy, cô đã đưa đao tới."

Đôi mắt xanh thẳm của Tạ Tây Từ hướng về bên phải, giọng có chút trống rỗng.

Kẻ lừa đảo lại bắt đầu.

Kỹ thuật nói dối của đứa trẻ này chẳng ra làm sao. Cái gì là kêu cô cùng chạy nói còn đỏ mặt, đúng là đứa trẻ được sinh ra trong gia đình gia đình giàu có ở thời thái bình. Nếu lời này là cô nói sẽ không như vậy.