Phải biết rằng trong chiến tranh hậu cần rất quan trọng đối với hậu cần đây là khảo nghiệm vô cùng khắc nghiệt. Ở cổ đại trong chiến tranh lính hậu cần đem đầu đi làm nhiệm vụ. Nếu bởi vật tư đi không đúng nơi ảnh hưởng tới sĩ khí, trưởng quân sẽ đem đầu người phụ trách hậu cần tế trời. Mà ở thời đại khoa học phát triển như thời đại tinh tế ,đánh chính thông tin cùng bảo vệ hậu cần.
Một chiếc xe tăng quỹ đạo khóa năng lượng hạt nhân, ít nhất cần 1 tấn hạt nhân loại nhẹ sau mỗi ba giờ. Tháp pháo tích điện bằng quang tử cần bổ sung năng lượng sau mỗi lần làm lạnh càng không cần nói đến những loại vũ khí nóng khác bổ sung năng lượng.
Hơn nửa có 10 doanh phòng vệ quân ra tiền tuyến, muốn đảm bảo mỗi người trong 10 doanh này mang theo đạn dược, thuốc cấp cứu và thiết bị khác đó là nhiệm vụ đầy khó khăn và thử thách.
Vì vậy mỗi khi có nhiệm vụ quân sự, nơi đâu tiên bận rộn là hậu cần. Ở khu vực hậu cần bận khí thế ngất trời này chỉ có bếp núc doanh lúc này giống như được giải phóng.
Ngày thường vì đảm bảo hương vì cho bình lính đều là người nấu . Mà một khi ở trạng thái chiến đấu, gần như công việc được giao cho rô bốt và các hệ thống thông minh.
Hoắc Tiểu Tiểu đứng trên ghế nghiêm túc nghe trưởng quan của bếp núc doanh phát nhiệm vụ.
Doanh trưởng bếp núc doanh nhịn cười nhìn cô gái nhỏ đứng trên ghế mới có thể tới bảng điều khiển, nói:" Em chỉ cần ấn cái nút xanh là được rồi. "
"Được ạ. " Hoắc Tiểu Tiểu nặng nề gật đầu, lo lắng nhìn cái nút màu xanh trên bảng điều khiển " Đây là nút phóng tên lửa sao? Hay bật hàng rào bảo vệ?
Đứng bên cạnh tay áo vén lên lộ cơ bắp rắn chắc trong tay cầm một chiếc xẻng nhà bếp nhịn không được " ha Ha Ha Đứa trẻ này, cháu còn biết hệ thống phòng ngự. "
Doanh trưởng cùng nghiêm trang không được ,cười nói " Đây là nút thông báo bữa ăn, ấn theo thời gian sáng trưa chiều ấn một lần là được rồi. "
Hoắc Tiểu Tiểu.........
"Trong tay cháu nắm nút ấn quyền quyết định khi nào cho lính ăn cơm. Đồng chí Hoắc Tiểu Tiểu, cháu có thể gánh trách nhiệm này không?"
Hoắc Tiểu Tiểu ngoài cười trong không cười nói " Được. "
Đúng là nhiệm vụ thật gian khổ
Bàn tay nhỏ của Hoắc Tiểu Tiểu ấn xuống, tiếng báo cơm chiều vang lên khắp căn cứ. Trừ lính trực ban ở bên ngoài, tất cả người trong căn cứ khổng lồ này buông việc trong tay đi về phía nhà ăn.
Người sắt cơm là thép, dù là cường giả cấp SS ba bữa không ăn cơm cũng sẽ đói.
"Phó quân trưởng cơm chiều đưa tới văn phòng ngài sao?"
Quách Toàn xua tay " Không cần, bắt đầu từ hôm nay chúng ta tiến vào trạng thái chiến đấu cấp một, đi nhà ăn xem binh lính thế nào?"
" Được rồi. "
"Khi nào năng lượng mới được vẫn chuyển vào vị trí? "Quách Toàn xoa đưa tay lên xoa xoa khóe mắt, nheo mắt vì xử lý quá nhiều văn kiện khiến mắt hơi nhức mỏi.
" Đoàn trưởng đoàn vận chuyển báo ,năng lượng mới sớm nhất buổi chiều ngày mai mới có thể tới.
"
Quách Toàn đang đi phía trước đột ngột dừng lại " Năng lượng của hệ thống phòng ngự còn bao nhiêu?"
Thân binh báo cáo con số chính xác " Điểm một còn 55%,duy trì được 6 giờ. "
"Sáu giờ....."
Bình thường trạng thái chuẩn bị chiến đấu, sáu giờ đủ dùng nhưng trong lòng Quách Toàn luôn cảm thấy rất loạn.
Sau khi nhận được điện thoại của quân trưởng, bất an trong lòng ông chưa bao giờ lắng xuống.
" Thông báo cho đoàn vận chuyển mau chóng mang năng lượng về đây. "
" Vâng. "
.............
Đêm tối dần, trên không trung của phòng vệ quân bị một tầng mây đen che lại. Bầu trời đen đến ánh sao cũng bị mờ.
Có loại sâu không biết tên kêu "chi chi "
Nơi đóng quân của quân biên phòng ban đêm luôn yên tĩnh ,cách xa khu dân cư, thành phố cách đây gần nhất 10000 km .
Tinh thú muốn tấn công vào thành phố cướp tài nguyên chỉ có thể chính diện dùng toàn lực phá đổ toàn bộ tường hộ thành bằng trung cấp kim loại của tinh cầu H12 .
Toàn bộ căn cứ chỉ có đèn đường hơi có chút ánh sáng.
Trong màn đêm yên tĩnh này một đội khổng lồ từ hư không xuất hiện trên bầu trời H12 tinh ,giống như một đội quân u linh xuất hiện trong đêm đen. Đội quân u linh này không tiếng động tiến vào tầng khí quyển, ba đại phòng tuyến phảng phất như không nhạy, đội quân đi qua không phát ra cảnh báo.
Đến khi người ẩn thân xuyên qua hệ thống phòng ngự màu đỏ tinh tế, hệ thống bị cưỡng chế mở truyền tống miễn cưỡng phát huy tác dụng của nó.
Đội ngũ khổng lồ này không như ý nguyện trực tiếp vào tinh cầu, mà trực tiếp bị một lực lượng to lớn truyền tống bên ngoài tường hộ tinh thành . Nhờ bóng đêm ẩn lấp .
"Tôn giả, tinh thú đã thông qua toàn bộ phòng tuyến, truyền tống đến các đại tinh cầu. "
"Dụng cụ chỉ sử dụng một lần sao.?"
Đúng ạ, sau khi trải qua cường hóa chỉ có thể sử dụng một lần, sau khi sử dụng sẽ hỏng. Hơn nữa hệ thống bóp méo quá cường đại chúng ta cần nhiều dụng cụ.
" Được, chỉ cần người còn sống thì thiên phú vẫn còn, thế nào dùng đều được. "
Người đàn ông lặng lẽ đứng trong trung tâm điều khiển của một tinh hạm nhỏ, giọng nói càng ngày càng lạnh nhạt " Ký ức đã lấy ra chưa?"
" Đã lấy thành công, chỉ là....." thuộc hạ ở phía sau dùng giọng không xác định nói " Chỉ là ,người sự lý hắn là một đứa trẻ trông chưa đến 6 tuổi. "
" Ngươi nói một đứa trẻ phá được thiên phú của hắn? "
"Vâng, căn cứ theo ký ức của hắn ,thiên phú bóp méo nhận thức của hắn trước đứa trẻ đó chỉ dùng được một phần. "
" Thật buồn cười, Phỉ Thiên Sách dựa vào thiên phú này của mình mà có thể nhảy đi nhảy lại trước cường giả cấp S của Liên Bang trong thời gian dài mà không bị bắt thế mà bị một đứa trẻ giải quyết " Nam nhân nheo mắt "Đi ,đi mang người về cho ta."
Thuộc hạ cúi người nói"Tôn giả, thiếu chủ đã phái người đi "tiếp " rồi ạ ".
Người đàn ông quay đầu cười như không cười nhìn thuộc hạ cung kính trước mặt " Chỉ cần ngươi còn ở bên cạch ta một ngày ,ngươi chỉ là một con sâu ta muốn bóp chết lúc nào cũng là việc dễ như trở bàn tay. "
" Nói cho con tinh thú cấp SS kia, chúng ta làm tốt việc chúng ta nên làm, hi vọng nó cho chúng ta phần bài giải hài lòng
"Vâng. "
.........