Chương 15.1: Ngày thứ 15 không gϊếŧ heo

Hoắc Tiểu Tiểu vẻ mặt đau khổ, làm sao bây giờ. Chẳng nhẽ cô phải dùng hai chân đi sao? 14000 km hai chân cô vừa nhỏ vừa ngắn đi nửa năm cũng không đến nơi?

Một phân tiền làm khó anh hùng.

Tɧẩʍ ɖυệ cất dao, vừa định duỗi tay xoa nhóc con, bỗng nhiên phát hiện bộ dạng hung ác của con bé, tay cứng nhắc dừng giữa không trung.

Hoắc Tiểu Tiểu quay đầu lại nhìn Tɧẩʍ ɖυệ, ông xấu hổ thu tay nắm tay cho nên miệng ho khan một tiếng " Khụ khụ " ta đang muốn trở về bộ đội có thể tiện thể mang cháu đi báo danh.

Hoắc Tiểu Tiểu mắt sáng lên " cảm ơn chú ,chú là người tốt. "

Tɧẩʍ ɖυệ được phát thẻ người tốt sung sướиɠ sờ mũi, cô bé trước mặt đôi mắt cong cong, giọng nói ngọt ngào, rất ngoan ông vì sao ban nãy lại cảm thấy cô bé hung tàn chứ.

"Đi thôi xe của ta dừng trước cửa. "

Hoắc Tiểu Tiểu nịnh hót nói "Oa, chú ,chú còn có xe nữa! Thật lợi hại. "

"Hài.., gϊếŧ nhiều tinh thú ,quốc gia trợ cấp. "

"Oa quốc gia thật tốt ,cháu cũng nỗ lực gϊếŧ tinh thú...."

Người trong đại sảnh nhìn một lớn một nhỏ rời đi, nhìn nhau đều nhìn thấy sự hoảng hốt trong mắt nhau.

Hôm nay là một ngày tuyệt vời. Hoắc Tiểu Tiểu vừa bước ra khỏi cửa, đại sảnh liền náo động.

Bà nó, thế mà bị ánh mắt con nhóc đó dọa sợ.

Ngươi tính gì, ngươi xem tên Hồ Tam kia bị đứa nhóc đó dí dao vào cổ dọa cho tè ra quần ha ha..

"Đổi lại là ngươi thì không tè ra quần chắc. "

"Được rồi, Thẩm quân trưởng nói đúng một đám người lớn sợ hãi rụt rè để một cô bé lên chiến trường. "

" Đứng nói chuyện không đau eo,nhà ta trên có người già dưới có trẻ nhỏ, ngươi được ngươi đi? "

" Ông đây còn được, đăng ký cho anh đây. "

"Thêm tôi nữa, tôi cũng đăng ký . Vũ lực không bằng nhóc con kìa, gan sao có thể bé hơn cơ chứ. "

........

Hoắc Tiểu Tiểu không biết ,sau khi cô dời đi nhấc lên làn sóng tòng quân.

Lúc này Hoắc Tiểu Tiểu đang ngồi huyền phù xe, sờ đông sờ tây nhìn xung quanh. Đây là lần đầu tiên cô ngồi trên phương diện giao thông của thế giới này nên cô rất tò mò .

Tɧẩʍ ɖυệ đang lái xe vui vẻ nhìn Hoắc Tiểu Tiểu nhích tới nhích lui. Lúc nay mới giống một đứa trẻ, lúc nãy con bé giống đồ tể trên chiến trường ,lãnh khốc không giống tuổi cô bé nên có. Ông đoán đúng rồi ,Hoắc Tiểu Tiểu là đồ tể.

"Nhóc con ,cháu bao nhiêu tuổi?"

"9 tuổi "

Thẩm Duệ ngạc nhiên quay qua "9 tuổi? Nhưng trông cháu chỉ khoảng 5,6 tuổi ."

Lúc vừa nhìn thấy thông tin của mình ở trung tâm việc làm Hoắc Tiểu Tiểu cũng hơi sửng sốt. Quả thực bản thân cô cũng nghĩ thân thể này chỉ khoảng 6 tuổi.

" Cháu cũng không biết. "

Cháu, cháu bị đói thời gian dài ư? Mắt Thẩm Duệ hiện lên sự đau lòng, đứa bé chỉ khoảng tuổi tiểu tử thối nhà ông, thằng nhóc đó cao to khỏe mạnh .

Lại nhìn đứa bé này chân tay gầy guộc, không biết sức mạnh đáng sợ đó đến từ đâu. Thân thể trường kỳ thiếu dinh dưỡng, cường độ thân thể bẩm sinh có khả năng đạt cấp D, không nên.....

"Chắc vậy. "

" Cái gì chắc vậy, nhìn bộ dạng cự tuyệt giáo tiếp của cô nhóc ,Tɧẩʍ ɖυệ cũng không hỏi nhiều. "

Là vậy, kiếp trước và cả kiếp này cô gần như là bị chết đói. Mạt thế vật tư khan hiếm, hầu hết mọi người không đủ ăn, còn tốt tinh hạch của tang thi mang năng lượng, theo thời gian cô không còn ăn đồ ăn bình thường. Hoắc Tiểu Tiểu nghiêng đầu nhìn phía bên ngoài huyền phù xe. Tất cả các phương tiện giao thông bay lơ lửng trên bầu trời thành phố, đi với vận tốc ít nhất 300km/h. Tốc độ của những chiếc xe gần như tương đương, nhưng chúng chạy rất có trật tự giống như được lập trình sẵn đường đi của mình, sẽ không có vì đi quá tốc độ gây tai nạn giao thông.

Trong vài phút đã tới nơi.

Tốc độ huyền phù xe nhanh nhưng muốn bay qua nửa tinh cầu cần đi máy bay.

Đập vào mắt Hoắc Tiểu Tiểu là một chiếc siêu máy bay vì nó to như tòa lâu đài di động.

Hoắc Tiểu Tiểu đến xe cũng không cần xuống, quái vật không lồ đó đã hạ cầu thang rộng khoảng 20m xuống, Thẩm Duệ trực tiếp lái xe lên.

" Cái này cũng quá lớn đi."

Bình tĩnh như Hoắc Tiểu Tiểu cũng không thể không cảm khái sức mạnh khoa học kỹ thuật của quốc gia.

Thẩm Duệ cười nói " Cái này tính gì, phương tiện giao thông của H12 sử dụng đều là máy móc bị đào thải của nhà nước. Nếu cháu có cơ hội tới Thủ đô tinh xem xem, đó mới gọi là hoành tráng. "

" Cháu còn chưa nhìn thấy chiến hạm hàng không lớn giống tinh cầu loại nhỏ đó mới là quái vật chân chính. Nhớ năm đó chúng ta đi theo quân đoàn thứ ba của Hoang Mạc tinh .......

Tɧẩʍ ɖυệ nhớ lại chuyện cũ nói liên tục, hai người Hoắc Tiểu Tiểu đi theo những chiếc huyền phù xe tiến vào trong cabin theo trật tự.

Các cabin giống hình vuông xếp trên quảng trường, sau khi Tɧẩʍ ɖυệ lái xe vào vị trí được chỉ định xoa đầu quả dưa Hoắc Tiểu Tiểu nói "Kiên nhẫn chờ 20 phút nữa đến căn cứ ta dẫn cháu đi ăn cơm. "