Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bắt Đầu Từ Đệ Tử Ma Giáo

Chương 7: Tiên tử chính xác cách dùng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghe Cửu U tiên tử một tay chóng nạnh, một tay chỉ ra ngoài khai báo tên của mình, Trường Sinh lấy làm kỳ quái.

Không phải tiên nhân tên người nào cũng là bá đạo hay sao, Hồng Thiên Nữ Đế, Cửu U Huyền Nữ, Hắc Dạ Nữ Đế, từng cái tên đều là bá khí, Cửu Tiểu U, cái tên cũng quá qua loa đi nha.

Nhưng Trường Sinh cũng không tiện bình phẩm, dù sao tên họ là do cha mẹ đặt nha.

"Hừ, nhóc con, bản tiên tử phải ngủ một thời gian đừng làm phiền".

Thấy Cửu Tiểu U tại trong tinh thần của mình ngáy o o, Trường Sinh thầm thở dài, nghiệp chướng nha.

Người ta có lão gia gia, có tiên nhân phụ thể, một đường gϊếŧ thẳng lên trời, thống trị vạn giới, còn Trường Sinh hắn, phải còn nuôi lại vị tiên tử này. Đầu năm nay sau mà quá khó sống.

***

Lúc này, tại một góc của yêu vực, có bốn bóng người khoác lên lớp da yêu tộc đang tụ hợp lại một chỗ, không khí ở xung quanh đây như bị bốn người họ ô nhiễm, thánh nhân đi vào cũng có thể sa đọa.

Chính là ba thầy trò Cửu U Ma Tôn, Tào Đạ, Hàn Sương Kỳ, cùng vị luyện hư kỳ hộ đạo Diệp Vô Ưu. Bốn người lúc này đang cải trang thành Cẩu tộc.

"Sư tôn, tại sao chúng ta phải cải trang làm chó nha." Tào Đạ khẽ mở miệng hỏi.

Mấy tháng trước Tào Đạ cùng Hàn Sương Kỳ gặp được sư tôn thì mừng muốn chảy nước mắt, mấy tháng nay tuy có Diệp Vô Ưu hộ đạo, nhưng sư huynh muội hai người bọn họ là chém gϊếŧ lớn lên nha.

Cuối cùng hai người thành công bước vào kim đan, Tào Đạ nhanh hơn Hàn Sương Kỳ một bước.

Thấy ánh mắt ba người nhìn mình chằm chằm, cải trang thành husky Cửu U Ma Tôn nói ra:

"Ở yêu vực không thể biến thành rồng, phượng, như vậy sẽ quá chói mắt, cũng không thể biến thành loại ti tiện như côn trùng, bò sát được.

Mà Cẩu tộc thời kỳ nguyên thủy có truyền thuyết cắn nuốt tinh thần nhật nguyệt, cho nên địa vị không quá cao, nhưng lại có uy tín không nhỏ".

Thấy nhà mình sư tôn giải thích, ba người cũng không còn thắc mắc, cái đuôi ngoảy ngoảy.

Nguyên lai yêu vực sắp mở ra bí cảnh, sẽ đạt được lợi ích cực lớn, cho nên mấy người bọn họ muốn kiếm chút thịt chút cháu, biến thành yêu tộc trà trộn vào.

****

"Thoải mái, cuối cùng cũng đột phá Nguyên Anh", Trương Trường Sinh vươn vai mình ra, ngồi dậy bước ra ngoài.

Cửu U bí cảnh bây giờ đối với cậu đã không còn tác dụng, sở dĩ có thể đột phá là do Cửu U chi khí di động Cửu U tiên tử.

Trường Sinh chỉ tốn một phần nhỏ vạn ma chi khí đã đủ bao nuôi Cửu U tiên tử, sau đó cậu nhờ tiên tử phát ra Cửu U chi khí, đối với tiên tử, đó cũng chỉ là phần nhỏ, nhưng Trường Sinh thì là việc ít lợi to, đôi bên cùng có lợi.

Trường Sinh đến bây giờ mới tạm biết cách sử dụng tiên tử đúng cách. Có Cửu U chi khí che đậy, sau này cậu đi ra ngoài cũng không sợ tu sĩ chính đạo nhận ra mình.

Giờ phút này Trường Sinh nhìn tiên tử như nhìn kho báu, mới hai mươi tuổi, nhưng Trường Sinh cảm giác mình đã có thể nghỉ hưu được rồi nha.

Ý nghĩ này xuất hiện trong một sát na liền bị Trường Sinh bóp chết. Thân nam nhi chí tại bốn phương, thế giới bên ngoài còn nhiều điều để cậu khám phá, sao có thể nằm ngửa như vậy được.

Sau khi đột phá Nguyên Anh, Trường Sinh cảm thấy trong người có chút biến hóa vi diệu. Nguyên Anh của Trường Sinh như một đứa trẻ sơ sinh được tạo thành từ vạn ma chi khí, bên ngoài còn có một lớp mỏng Cửu U chi khí bao bọc.

Trường Sinh lúc này nhìn qua Cửu U tiên tử, thấy ánh mắt tham lam của nàng, cậu hơi cảnh giác.

Thấy ánh mắt của Trường Sinh nhìn mình, tiên tử lúc này ho khan một tiếng:

"Cái gì, bây giờ ngươi cùng bản tiên tử đã là một, còn phải phân chia hay sao."

Thấy tiên tử nói như thế, Trường Sinh nói lại:

"Cái gì là một nha, tiên tử là nữ, ta là con trai, sau này ta sẽ đắp lại một bộ thân thế khác cho tiên từ."

"Hừ."

Thấy Cửu U tiên tử chóng nạnh, chu cái mỏ ra, Trường Sinh cũng thấy làm quái lạ, không phải lúc đầu cao ngạo lắm sao, sau bị đánh về nguyên hình là thay đổi.

"Tiên tử có thể cho ta hỏi một việc được không?".

"Nói".

"Chính là tiên tử đi theo ta, vậy ý chí của Cửu U lúc truyền thừa tông chủ thì sao?"

Trường Sinh mấy tháng nay lo nhất vấn đề này, lỡ như sư tôn nhà mình gặp bất trắc, hay là muốn dưỡng già, truyền chức tông chủ lại cho người khác, nhưng phát hiện ra Cửu U tiên tử nhà mình tôn thờ đã chạy mất, Cửu U ý chí lại mất linh. Sợ lúc đó, sư tôn không còn muốn đầu thai kiếp sau nữa nha.

"Cái truyền thừa đó chỉ là năm xưa bản tiên tử bị thương, một phần đạo rất nhỏ của ta lọt ra bên ngoài, may mắn được một tên nhóc nhận được, lại còn xem như vật báu".

Nghe tiên tử nói như vậy, Trường Sinh hoảng hốt, chỉ một phần đạo rất nhỏ đã có thể khiến cho một người đủ sức khai tông lập phái mấy chục ngàn năm, nếu là thời kì toàn thịnh sẽ thế nào, Trường Sinh không dám đoán.

"Hắc hắc, nhìn mặt của ngươi là biết sợ bản tiên tử rồi đúng không, nếu không phải bản tiên tử chưa khôi phúc, đừng nói là thanh kiếm sét đó, thiên đạo bản tiên tử còn không sợ."

"Tê, trâu bò như vậy". Thấy vẻ mặt đắc ý của Cửu U tiên tử, Trường Sinh không dám cho rằng tiên tử nói đùa.

Thiên đạo dù gì cũng là một thế giới ý chí, vậy mà dám cùng thế giới ý chí đánh nhau, trong lòng Trường An cho tiên tử một cái ngón cái.

"Tiên tử cùng thiên đạo ai thắng?"

Trường Sinh hỏi ra câu này thấy mình có hơi ngu ngốc nha, nếu tiên tử thắng cũng không phải ngồi xổm ở trong đầu mình nha.

Cửu Tiểu U nhìn về phía xa xăm, như là một kẻ có chuyện xưa, khẽ thở dài:

"Trận chiến kia kéo dài mấy kỷ nguyên, ta thua thiên đạo một chỉ một chút.".

"Tê". Trường Sinh không dám tưởng tượng tới trận đánh đó, mấy cái kỷ nguyên là khái niệm gì, dù cho hai đời cộng lại cậu cũng mới hơn bốn mươi, nhưng lòng tò mò là nhược điểm duy nhất loài người, Trường Sinh tự động hỏi thêm:

"Một chút là bao nhiêu?".

"Thì chính là một chút."

"Bao nhiêu nha?".

"Ngươi đã hỏi hơn một vấn đề.".

"Tiên tử xin đừng keo kiệt."

"Cút."

Cửu U tiên tử đá Trường Sinh ra khỏi chính tinh thần của hắn.

Trường Sinh không để ý tới Cửu U tiên tử nữa, lúc này tế ra Vạn ma kiếm. Cậu triển khai Trường Sinh Kiếm vực, khoảng cách kiếm vực vẫn là bán kính mười lăm mét lấy chủ vực làm tâm, nhưng có điều khác biệt, Trường Sinh ẩn ẩn có cảm giác mình có thể thiết lập quy tắc ở kiếm vực.

Trước mắt quy tắc duy nhất mà Trường Sinh có thể thiết lập đó chính là cảnh giới của người ở trong kiếm vực sẽ bị giảm xuống đi một cảnh giới lớn.

Nhưng cảnh giới càng cao hiệu quả càng nhỏ, hóa thần giảm trực tiếp một cấp trong lĩnh vực xuống nguyên anh, nhưng tới hợp thể sẽ không phải chịu ảnh hưởng hiệu ứng này, do hợp thế đã có bản nắm được quy tắc thiên địa, mà hiện giờ quy tắc thiên địa là cao hơn quy tắc của kiếm vực Trường Sinh nhiều lắm.

Trừ khi Trường Sinh cũng là hợp thể kỳ. Cậu có thể mở khóa thêm bốn quy tắc nữa cho kiếm vực nếu thăng cấp. Hai mắt cậu tỏa sáng, bây giờ hóa thần cậu cũng có can đảm chơi một trận, nếu đối phương ở trong kiếm vực.
« Chương TrướcChương Tiếp »