"Không tệ, Lý Mạn Y này vậy mà là song linh căn hắc ám cùng tà ác."
"Ồ, còn có Hạo Nhiên Chính Nghĩa kia cũng là song linh căn mộc, thủy."
Thấy Ngũ Trúc cùng A Thập Lục bàn tán xôn xao, Trường Sinh cảm thấy nhàm chán, nếu bây giờ đốt đèn lên lại thì quá mất mặt đi, thiên thời địa lợi nhưng nhân không hòa nha.
"Ồ, tên kia là ai sao khí tức lại tà ác như thế?"
Ngũ Trúc cùng A Lập Lục không tự chủ run lên, bọn họ đã là Hóa thần nhưng vẫn phải chịu ảnh hưởng từ người này, chứng tỏ hắn mang thể chất đặc thù nào đó.
Trường Sinh lúc này hơi có chút chú ý đến. Tên này gọi là Hàn Dương, mười lăm tuổi, từ nhỏ mất cha mất mẹ, sống nương tựa cùng chị gái, sau lo lắng chị mình nhớ cha mẹ, cho nên một đao đưa tiễn chị mình, tu vi luyện khí đỉnh phong.
"Là Ma thần thể".
Trường Sinh ngạc nhiên, hiếm thấy tiên tử chủ động mở miệng mà còn nhìn rất hứng thú, mà càng khiến cậu kinh ngạc hơn là, thế mà thật sự có tên sở hữu Ma thần thể.
Tiên tử cũng không quan tâm Trường Sinh nghĩ gì, liền bắt đầu truyền bá tri thức:
"Thời nguyên thủy, Ma Thần đầu tiên chính là sở hữu Ma Thần thể, cử thế vô song, việc ác bất tận, nếu như không phải bị Thái Dương chi tháng trấn áp, có lẽ nó đã đầu độc ma khi cả lục địa."
Trường Sinh nghe mà khϊếp sợ, mạnh như thế, phải biết lúc địa Thương Mang lớn vô biên vô tận đó nha.
"Thời nguyên thủy nhiều thần linh như thế."
Cửu U tiên tử nhìn Trường Sinh như nhìn kẻ ngốc, liền tiết lộ thêm một ít bụi bậm:
"Thần linh có nhiều lắm, bọn chúng nắm các lĩnh vực pháp tắc ở thế giới này. Nhưng tiên nhân chính là phía trên thần linh, từ khi ta sinh ra chính là tiên nhân, cùng thêm hai tiên nhân nữa."
Trường Sinh thấy lượng tin tức này quá lớn, tri thức của cậu vẫn còn quá nhỏ bé so với thế giới này, cậu không muốn biết thêm nên không cố hỏi sâu hơn.
Với cảnh giới Nguyên Anh của cậu, ăn no quá sẽ bể bụng, nếu biết quá nhiều là không tốt.
Ngũ Trúc nói:
"Cái này.. Đây là đơn linh căn, nhưng không tạo ra thuộc tính, chứng tỏ là thể chất đặc thù, nhưng thể chất gì lại khiến chúng ta run rẩy như thế."
A Thập Lục cũng là rơi mất mấy giọt mồ hôi.
Trường Sinh nói ra:
"Được rồi, tên này chắc có thể chất đặc thù, không phải là thứ chúng ta xử lý được, nơi đây sẽ do ta cùng A Thập Lục chủ trì, Ngũ Trúc, ngươi đem hắn đi tới tổng bộ tìm phó giáo chủ đi."
Nghe Trường Sinh nói như thế, Ngũ Trúc gật đầu không dám chậm trễ, dù sao Cửu U giáo đã ngụp lặn quá lâu, nếu có thể bồi dưỡng tên này, có thể là thời kỳ quật khởi đã tới.
Kiểm tra một lúc thì có mười mấy người vượt qua, có vài tên song linh căn, còn lại đều là ba bốn linh căn.
Nhưng tên bị loại tạm không gϊếŧ đi, mà cho bọn chúng làm đàn em cho đệ tử Cửu U giáo, nếu là có công lớn như gϊếŧ chết tu sĩ Nguyên Anh, Hóa Thần chính phái thì có thể xem xét cho nhập giáo.
Dù gì ở đây là bãi tha ma, cũng không phải cứ điểm quan trọng gì, bị phát hiện thì cũng không tổn thất gì cả.
A Thập Lục đứng lên nhìn về phái mười mấy người còn lại ở dưới nói ra:
"Trận thứ hai khảo thí cũng rất đơn giản, chính là chịu qua Cửu U chi khí tẩm bổ, nếu là người của ngũ đại tiên môn thì liền sẽ bị Cửu U ăn mòn, chỉ cần ngồi tĩnh tâm một giờ trong trận pháp, coi như thông qua."
Vốn dĩ vòng hai sẽ là cho đám người vào huyễn cảnh thử tâm tính, nhưng Trường Sinh thấy như vậy quá phiền phức, dù gì cũng là kẻ ác được tuyển chọn kĩ càng, bọn người này lại có lý lịch làm ác rất sạch sẽ.
Với lại chỉ cần dính phải Cửu U chi khí, tên nào là gián điệp liền sẽ lộ cái răng nanh ra.
Trường Sinh thấy buổi tuyển chọn này tẻ nhạt vô cùng, chỉ có mấy chục người tham gia, đợi khi Ngũ Trúc trở về, cậu sẽ rời khỏi nơi đây, đi tham qua du lịch mấy cái tiên môn lớn xem thử họ sống thế nào.
"Ồ." Trường Sinh lúc này thấy có một tên khuôn mặt vặn vẹo, cảm giác tên đó muốn nổ tung ra bên ngoài. Khá lắm, vậy mà thành công cài gián điệp vào.
"Là Ngũ Hành chi thuật của Ngũ Hành tông." A Thập Lúc ánh sao mà độc ác, chỉ nhìn thấy cơ thể tên kia toát ra một lường khí màu xanh lục liền đoán ra công pháp.
A Thập Lục kẻ thù trước kia cũng là người của Ngũ Hành tông, nghe đâu tên đó là đạo lữ của nàng, sau vì nàng vụиɠ ŧяộʍ song tu cùng một tên tu sĩ khác, từ đó kết thù.
Trường Sinh hơi nhíu mày, Ngũ Hành tông cách Diễn châu quận rất xa xôi,sao lại rảnh rỗi đến đây trà trộn vào bọn họ, chẳng lẽ liên quan đến ba tên bịt mặt hôm trước, khá lắm, có nói gián vậy mà tiên tử không nhắc ta, tiên tử người thay đổi rồi.
A Thập Lục phong ấn tên kia, không để hắn hành động, sau đó nhìn Trường Sinh nói:
"Ta sẽ dẫn đám đệ tử mới này đi tới cứ điểm, đại nhân tự lo liệu."
Trường Sinh gật đầu, dù sao cũng là ma giáo, dù đầu óc đôi khi không bình thường, nhưng tới lúc cần vẫn là dùng được.
Có lẽ tên nội gián này còn có đồng bọn, nếu giêý chết hắn, đồng bọn cảm ứng được sẽ khó tránh khỏi đổ máu, cho nên tạm thời sơ tán trước đã.
Trường Sinh cũng không yên tâm về Ngũ Trúc lắm, sợ tên gián điệp này sớm đã truyền tin ra ngoài, để đồng bọn chặn đường Ngũ Trúc, tiên môn cũng không phải có tiếng mà không có miếng, bất kì một biến cố nào đều sẽ bị bọn họ bố chết.