Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bắt Đầu Từ Đệ Tử Ma Giáo

Chương 15: Ngày tuyển chọn đệ tử mới

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Vũ Y đệ, ta sẽ nhớ đến đệ"

"Người Tốt đại ca, huynh đúng là kiến thức hơn người"

"Nào có nào có, đệ đúng là kỳ tài ngàn năm có một."

"Người Tốt đại ca là tuyệt thế thiên tài từ cổ chí kim".

Hai người vừa cầm bình rượu vừa trên tay vừa đi ra khỏi Xuân An lâu, trên mặt hai người lúc này đầy vết son phấn.

"Đệ đi hướng nào? Ta đi hướng phải."

"Đệ đi hướng trái?huynh đi hường nào?"

Trường Sinh cùng Vũ Y đồng thời nói ra cùng lúc.

"Ha ha, tạm biệt huynh (đệ)".

Hai người chia ra hai đường khác nhau. Trường Sinh đi được một đoạn xa thì vận dụng tu vi đẩu hết rượu trong người ra ngoài.

"Thoải mái". Trường Sinh cười sảng khoái, thì ra những tên cao nhân thích đóng giả phàm nhân đều có lý do cả. Tu hành thời gian dài đằng đẵng sẽ sinh ra mệt mỏi, đôi lúc phải đổi gió một chút, để tìm lại một chút niềm vui ngoài ý muốn này.

Trường Sinh thấy sắc trời đã tối, hôm nay có lẽ phải ngủ bụi. Có lẽ cậu là đời chấp sự duy nhất ở Cửu U giáo phải đi ngủ bụi.

Nhưng lúc này, trên mái nhà có bóng người chạy trên đó, nhìn tiếng bước chân có lẽ là ba người. Trường Sinh hơi ngạc nhiên, ở chỗ này ngoài người của ma giáo bọn họ, ai cả gan tày trời lại dám hành động về đêm, không xem ma giáo bọn họ ra gì mà.

Trường Sinh lặng lẽ theo dõi, lợi dụng Cửu U chi khí che đậy đi khí tức của mình. Đi theo một hồi, ba bóng đen kia dừng lại trước một biệt phủ to lớn.

Trường Sinh không cần đoán cũng biết, ở Diễn Châu quận này, ma giáo đệ tử không dám kiêu căng xây nhà to như thế, dù gì còn phải nuôi giáo chủ nha. Chỉ có thể là biệt phủ của thành chủ.

Cậu cảm thấy Diễn Châu quận yêu bình quá lâu, thuộc hạ của thành chủ đều là ăn phân lớn lên hay sao mà có kẻ đột nhập lại không biết.

Nhà ai chấp sự ma giáo quyền thế ngập trời, lại phải đi xử lý mấy chuyện nhỏ nhoi này. Trường Sinh cảm thấy mình quá cực khổ, cho dù làm tới chức to như thế nhưng vẫn là người làm công.

Ba bóng đen nhảy vào phủ thành chủ. Nhìn phong cách ăn mặt cùng hành động lén la lén lút, chỉ có thể là người của chính phái. Có lẽ tông môn chính phái đã đánh hơi được gì đó, nên phái đệ tử đến điểu tra.

Trường Sinh cũng không tiện vào theo, chẳng lẽ chuyện nhà người ta còn cần đến mình trợ giúp. Tuy không vào nhưng cậu đứng bên ngoài đợi xem.

Quả nhiên như Trường Sinh dự đoán, không chỉ thuộc hạ thành chủ ăn phân, mà thành chủ cũng là ăn phân, ba tên áo đen kia tu vi ba động ở trúc cơ kỳ, nhưng ở nhà của hóa thần thần quân lại nhảy nhót tưng bừng, ra vào nhà như chốn không người.

Nhưng mà chợt Trường Sinh cảm thấy cậu đã sớm đưa ra đánh giá, nếu như ba tên cũng sử dụng thủ thuật che mắt giống như cậu, có lẽ kỳ thật bọn họ không phải trúc cơ mà là ba tên hóa thâng cũng nên.

Trường Sinh nghĩ lại mà sợ hãi trong lòng. Suýt chút nữa nếu lỗ mãng liền có thể chết non.

"Quá nguy hiểm, nếu như ba tên đó cũng thích giả heo ăn thịt hổ như mình thì bây giờ có lẽ mình đã là bộ xác khô."

Trường Sinh quyết định không theo dõi nữa, đợi ngày mai cho người điều tra rõ sự tình trước đã.

"Chính là chỗ này." nhìn xung quanh đây là một mảnh đất trống, Trường Sinh quyết định chọn nơi này tĩnh tọa qua đêm, đây là lần đầu cậu nhập tọa, nên có chút không thích ứng lắm.

***

"Vẫn là ngủ tốt hơn." Trường Sinh mở mắt ra thầm nói, cũng may thế giới này không có muỗi, nếu không có lẽ cậu đã thành bữa tiệc máu cho chúng nó.

Cậu nhìn vào Cửu U tiên tử đang ngủ trong không gian tinh thần của mình, liền nghĩ làm tiên tử thật là tốt, cậu cũng muốn làm.

Trường Sinh quyết định hôm nay phải đi mua một ngôi nhà cho mình. Không thể sơ suất như lần này được nữa.

***

"Đại nhận, mời chọn nhà, đây là khu nhà tốt nhất ở đây, bên trái gần chợ, bên phải gần Xuân Hoa lâu, giá cả lại hợp lý vô cùng." tên môi giới nhà cửa vừa giới thiệu vừa dẫn Trường Sinh đi tham quan nhà, nước miếng văng tung tóe.

Trương Trường Sinh bước ra bên ngoài sân nhà, đứng trước cổng nhìn về nơi quen thuộc, như một người xa quê đã lâu nhớ lại quê hương của mình, chính là Xuân An lâu. Trường Sinh lấy ra một đống tiền đưa cho người môi giới.

"Đa tạ đại nhân." tên kia cười hà hà rồi đi mất,

"Lại một tên công tử ngu ngốc, lời gấp 20 lần, lần này có thể thăng chức rồi khà khà."

Nếu Trường Sinh biết tên kia cũng là người của ma giáo, chắc có lẽ sẽ tại chỗ qua đời.

Phải nói nhờ có Xuân An lâu, đường phố ở đây tấp nập vô cùng, ban ngày kẻ đi chơi gái cũng không hề kém so với ban đêm là mấy.

***

Nửa năm nhanh chóng trôi quá, bây giờ Trường Sinh có thể nói giống như dân bản địa ở đây, hàng xóm xung quanh càng là quen biết thành bầy.

"Ừm, người đến cũng khá đông". Trương Sinh cảm khái nói ra, hôm nay là ngày tuyển chọn đệ tử của giáo phái, đã nửa năm bọn thuộc hạ chưa gặp Trường Sinh, bọn chúng còn cho rằng cậu bị ai đó chém chết.

Nếu không phải có lệnh bài cũng Cửu U chi khí chứng mình, thật có lẽ phải xảy ra một ít đánh nhau.

Một đám người khoảng ba bốn chục người đứng ở dưới thành hàng thẳng chỉnh tề. Nhà người ta tiên môn một lần tổ chức thu để tử là mấy trăm ngàn người, nhà mình thu đệ tử lác đác được bốn chục mạnh. Nhưng để được đứng trong hàng ngũ hôm nay cũng là không dễ.

Bọn họ phải được lá thư giới thiệu của các thành viên ma giáo tiến cử. Những người phía dưới có lẽ đã từng là đàn em, hoặc là lọt vào mắt một tên ma giáo nào đó, hoặc có thể dù tiên tài hối lộ.

Không phải là nhân trung chi ác, thế gian làm chuyện ác hiếm thấy, ma đạo cự phách, mưu trí như ma thì không thể vào ma giáo.

Nhưng sự kiện lớn như thế của ma giáo, dù có Cử U che chở, nhưng không tránh khỏi sẽ để lọt ra ngoài. Như một tên đệ tử ma giáo nào đó bị tu sĩ chính đạo bắt được, ép cung khai ra. Hay như một tên có lá thư tiến cử giới thiệu, bị tu sĩ tiên môn chộp tới.

Cho nên để đề phòng, lần đại hội này, bắt buộc phải có Trường Sinh làm chủ trì, không thể qua loa.
« Chương TrướcChương Tiếp »