Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bắt Đầu Từ Đệ Tử Ma Giáo

Chương 14: Thị sát Xuân An lâu liền gặp tri kỷ

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Đều là lời đồn nhảm, từ nay đừng nhắc tới nữa.".

Đám người ở dưới nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng là cũng không dám lơ là, dù sao cũng là người ma giáo, cái gì không có giá trị nhất, chính là lời nói của người ma giáo nha.

Trường Sinh nói:

"Mọi việc cứ vận hành như cũ, không cần vì ta đến mà thay đổi, hai vị đà chủ cứ quản lý như bình thường, nửa năm sau tổ chức lễ nhập giáo, ta sẽ xuất hiện, nếu không có gì quá trọng đại, cũng không cần tìm ta."

Đám người cúi đầu rồi rời đi, Ngũ Trúc cũng theo lệnh cậu rời đi trước. Cửa hàng của Cửu U giáo ở Diễn Châu quận nhiều lắm, có thể đến mấy trăm cái cửa hàng lớn nhỏ, từ kỷ viện cho đến vỉa hè bói toán, đều có bàn tay của đệ tử Cửu U.

Giáo chúng thì nhiều, có thể gần nữa quận, nhưng đệ tử rất ít, đó cũng là một phần lý do mà tiên môn không đến đây truy quét, bọn họ cũng không thể gϊếŧ nhiều phàm nhân như vậy nha.

Cửu U giáo đã có trăm năm chưa nhận để tử, nhưng lần này cái gọi là đại thế, khiến tông giáo bọn họ không nhận thêm không được. Để có thể ứng tuyển làm đệ tử của Cửu U giáo ngoài tư chất ra, còn phải là tinh anh ưu tú trong lĩnh vực làm kẻ ác.

Không phải là hạng tôm tép chỉ làm một số điều như cưới giật, gϊếŧ người là có thể vào, mà phải có tâm đắc về việc ác, học qua lí luận làm phản diện, lúc nào nên cười lạnh, lúc nào nên để khuôn mặt âm u. Nhưng nếu người là đơn linh căn thì có thể cho qua mấy vấn đề trên.

Quận chủ ở đây là một tên Hóa thần kỳ thần quân, tên Hồng Kỳ. Thật ra hai bên sớm đã cấu kết, hằng năm Cửu U giáo sẽ cho hắn một số lượng tài nguyên khổng lồ, còn hắn sẽ bao che cho Cửu U giáo hoạt động, đôi bên cùng có lợi.

Trường Sinh nơi đầu tiên muốn thị sát chính là Xuân An lâu, chính là nơi ăn chơi nhảy muốn lớn nhất Diễn Châu quận.

Ở Thương Mang đại lục, nói về số lượng gái thì mười Vạn Hoa các cũng không bằng một Hợp Hoan giáo. Khác với hai ma giáo còn lại, Hợp Hoan giáo là hợp pháp ở Thương Mang đại lục.

Tu sĩ ở Hợp Hoan giáo nổi tiếng với công pháp song tu, chỉ cần song tu đúng cách, đôi bên sẽ cùng có lợi, chính là làm ít mà công to, cho nên rất được tu tiên giới hoan nghênh.

Xuân An lâu trước đây cũng thuộc về quản lý của Hợp Hoan giáo, nhưng do một số lợi ích cho nên đã nhượng quyền lại hoàn toàn cho Cửu U giáo. Trường Sinh nghe nói giáo chủ Hợp Hoan giáo là một nữ tử xinh đẹp như tiên, đứng hàng thứ hai chỉ sau các chủ Vạn Hoa các, sở trường là mị hoặc.

Cậu còn nghe nói sư tôn mình có một đoạn thời gian cùng giáo chủ Hợp Hoan giáo, nhưng cậu nhất quyết không tin. Người ta là mỹ nữ số hai đại lục, sư tôn hắn là cái chó má gì có thể dính tới tầng thứ này.

Trường Sinh bước vào Xuân An lầu, đúng là chỉ có nói sai tên, không có đồn sai địa danh. Nơi đây nữ tử nhiều như mây, có thiếu nữ, có mỹ phụ, đầy đủ các loại mặt hàng. Chỉ sợ ngươi không có sức chơi, chứ không sợ Xuân An lâu không cung cấp đủ yêu cầu.

Trường Sinh lúc đầu nghe còn khịt mũi coi thường, bây giờ đến đây, thì ra thằng hề chính là cậu.

Xuân An lâu chiếm hơn một phần ba sản lượng thu nhập của Cửu U giáo, khắp các đệ tử tông môn nhỏ xung quanh thường đến đây chơi gái, khiến cho du lịch ở đây phát triển, thành chủ cũng là giảm thuế rất nhiều cho Xuân An lâu đó nha.

Thấy Trường Sinh như bước vào, liền có một cô gái ăn mặc mát mẻ, tuy trời không trở lạnh, nhưng nếu người thường ăn mặc như thế, đêm đến cũng có thể cảm lạnh ba ngày.

"Ai dô, tiểu thiếu gia lâu rồi không đến rồi nhà, tiểu Thúy, tiểu Đào rất là nhớ người đó."

Trường Sinh thầm khen, quả nhiên là động phủ yêu quái, hắn mẹ nó lần đầu bước tới đây, ở đâu ra lâu ngày không đến, nhưng đó là mánh lới của người ta, cậu cũng không tiện vạch trần.

Chỉ là đi theo vị tỷ tỷ này tìm một bàn trống ngồi xuống, tỷ tỷ kia bước vào trong, nói là đi gọi hai cô gái tiểu Đào tiểu Thúy cùng ra tiếp đón cậu.

Khá lắm, người không biết còn tưởng cậu là khách quen ở đây.

"Người anh em, ngồi một mình à, có tiện không nếu ta cùng ngồi chung?".

Trường Sinh theo giọng nói nhìn lên, là một thiếu niên trẻ tuổi tác có lẽ cũng là hai mươi, khuôn mặt đàng hoàng, tuấn tú vô cùng, một bộ mặt mà gặp ai cũng sẽ nhất định chào hỏi một hai câu.

Trường Sinh cười nói, ra hiệu cho đối phương ngồi xuống.

Thiếu niên bắt đầu tự giới thiệu:

" ta tên Vũ Y, còn cậu? Nhìn cậu có vẻ không phải người ở đây."

"Ta tên Trương Người Tốt, đúng là từ nơi khác mới chuyển đến".

Nghe Trường Sinh nói ra tên của mình, Vũ Y thắc mắc vì cái gì không gọi là Hảo Nhân mà lại đặt là Người Tốt. Nếu Hề Đức Phúc ở đây, hai người sẽ có lẽ thành tri kỷ.

"Nơi đây phức tạp vô cùng, nghe đồn còn có người của ma giáo, khuyên cậu không nên ở đây lâu." Vũ Y nói giọng chỉ đủ Trường Sinh nghe thấy.

"Ồ, vậy sao Vũ Y huynh lại sống ở đây?". Trường Sinh nghe vậy thì ngạc nhiên hỏi.

"Vì ta là con thành chủ nha".

"Nếu ta nói ta là người của ma giáo thì sao?".

Hai người cùng trầm mặc mấy giây, sau đó cùng cười phá lên.

Haha, nói đùa cái gì, có người của ma giáo nào lại đi lầu xanh, còn đặt tên mình là Người Tốt, lỡ không may gọi ra tên mà không gọi họ, cái đó so mối thù đoạt vợ còn muốn nặng hơn nha.

Haha, nó đùa cái gì, nhà ai con thành chủ lại đi kỷ viện, còn kết bạn, thiện chí nhắc nhở dân đen như hắn là không nên sống ở đây, con thành chủ bản mẫu phải kiêu căng ngạo mạn nha.

"Có chó mới tin ngươi là người ma giáo (con thành chủ)". Hai người không hẹn mà đồng thanh nói ra câu này trong lòng.

Trường Sinh cùng Vũ Y như tri kĩ đã lâu, nói chuyện một hồi ăn ý cực kỳ, hận không thể gặp sớm hơn. Lúc này vị tỷ tỷ kia dẫn theo hai cô gái, Trường Sinh đoán rằng đó là tiểu Thúy tiểu Đào.

"Ai nha, tiểu thiếu gia lâu rồi không đến nha, tiểu Hoa tiểu Mận rất nhớ người."

Lời thoại rất quen thuộc, nói ra không vấp câu nào, tự nhiên mà thành thạo vô cùng. Vũ Y lúc này mộng, hắn rõ ràng chốn cha lần đầu đi Xuân An phường, ở đâu ra lâu rồi không đến, nếu cha hắn nghe được có thể đánh gãy chân chó của hắn.

Trường Sinh nhìn nét mặt Vũ Y, liền đoán được đây rõ ràng là con nai tơ, làm sao có thể thoát thân được đám yêu quái này.

"Nếu không phải có người bạn tốt là lão giang hồ như ta, xem ngươi có bị bọn yêu nữ này lột sạch."

Trường Sinh thấy Vũ Y trơ trọi một mình, nên trước khi tiểu Hoa cùng tiểu Mận ra, liền chia cho hắn tiểu Thúy, để không khỏi cô đơn, hai tay ôm hai người cũng là rất mệt mỏi nha.

Nhìn thấy hành động thành thạo khi ôm gái của Trường Sinh, Vũ Y cảm thấy lần này kết bạn cùng thiếu niên này là sáng suốt nhất đời hắn, nếu không hắn có thể bị "yêu quái" ở đây ăn thịt không nhả xương nha, Vũ Y thầm nghĩ:

"Hồng Y Vũ sẽ chấp nhận Trương Người Tốt này làm bạn."
« Chương TrướcChương Tiếp »