Edit: Sườn
Beta: Hy
Đi theo sự hướng dẫn của người quản lý sảnh, chỉ chốc lát sau, đoàn người của Tần Vũ đã đứng trong thang máy nhỏ chuyên dụng, đi vào phòng VIP chí tôn trên lầu.
Cả căn phòng tráng lệ, nguy nga lộng lẫy, ghế sô pha làm bằng da thật, trên bàn còn chuẩn bị sẵn rượu vang đỏ Romanée Conti*.
*Romanée Conti: Rượu vang thuộc loại đắt nhất thế giới
So với việc ngồi cùng một đám người trong phòng bán đấu giá dưới kia, vị trí này tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Lúc đám người Tần Vũ yên vị, buổi đấu giá cũng sắp bắt đầu.
* * *
Ở phía dưới, Lâm Phong vừa như vô tình vừa như cố ý nhìn về phía Tần Vũ đang ngồi ở lô ghế VIP bên trên và cả Cố Khuynh Thành bên cạnh anh.
Hai tay hắn bỏ trong túi, thỉnh thoảng nắm thành nắm đấm, sau đó lại buông ra giống như đang nhẫn nhịn chuyện gì đó.
"Đáng ghét, tại sao Cố Khuynh Thành có thể như thế chứ! Mình vốn đã chắc chắn sẽ khiến cho đối phương ngồi cạnh mình, chuyện trong buổi đấu giá sẽ dễ làm hơn."
"Không ngờ nửa đường lại nhảy ra một Tần Vũ không thèm để mắt tới mình, còn xem như mình không tồn tại." Điều này làm cho một loạt kế hoạch mà Lâm Phong vốn đã nghĩ xong trở nên vô ích.
Cảm giác này khiến Lâm Phong rất khó chịu. Nếu đối phương tới đây để gây khó khăn cho mình, vậy chắc chắn mình phải ứng đối với Tần Vũ.
Nhưng đến cuối Tần Vũ cũng không mắc câu, cảm giác giống như đấm vào bông vậy.
"Kính chào các ông các bà, tôi tên Đường Tử Diễm, là người chủ trì của hội đấu giá lần này.."
Nương theo giọng nói mù mịt khác, một cô gái xinh đẹp bước ra từ hậu trường, chậm rãi đi lên sân khấu, đôi mắt phượng hẹp dài, khóe miệng mang theo nụ cười lẳиɠ ɭơ.
Mái tóc cô nàng dài như thác nước, búi cao lên, được cố định bằng một cây trâm ngọc chạm trổ hình phượng hoàng lộ ra sự duyên dáng, sang trọng.
Cộng thêm bộ sườn xám màu đỏ rực viền vàng phối với đôi giày cao gót màu đỏ, khí chất cao quý ưu nhã của cô nàng được phát huy tới đỉnh điểm.
Người phụ nữ này xuất hiện khiến cho buổi đấu giá rơi vào yên tĩnh trong chốc lát. Mọi người đang ngồi bên dưới nhìn người trên sân khấu, tim như đập chậm đi mấy nhịp.
Quá đẹp!
Quá mê người!
Thật sự là Đát Kỷ* tại thế!
*Đát Kỷ: Vợ của vua Trụ nhà n
"Đây là lần đầu tiên em gái này chủ trì, mong các anh trai nhỏ thông cảm nhiều hơn nhé.."
Lời mở đầu mơ mộng, buổi đấu giá cũng chính thức bắt đầu.
Tần Vũ ngồi trên lô ghế VIP chí tôn, tay lắc lắc ly vang đỏ nhìn Đường Tử Diễm vô cùng quyến rũ trên sân khấu và một đám ông chủ nhỏ chết mê chết mệt bên dưới, khóe miệng anh hơi nhếch lên. Mọi chuyện càng ngày càng thú vị!
Cố Khuynh Thành ngồi bên cạnh Tần Vũ rất có hứng thú với màn đấu giá kế tiếp, cô ấy nhìn sân khấu không chớp mắt.
Lúc này, vệ sĩ lão Diêu và quản lý đại sảnh đã lui ra ngoài, lẳng lặng đứng đợi bên ngoài.
Thấy bầu không khí dưới sân khấu đã nóng lên, Đường Tử Diễm mỉm cười, đi thẳng vào vấn đề:
"Xem mọi người vội vã chưa kìa, vậy tôi cũng không nói mấy lời thừa thãi nữa. Tiếp sau đây là món đồ đấu giá đầu tiên, đây là một bức tranh nổi tiếng đời nhà Minh của ngài Đường Bá, tên là Trăng sáng nỗi nhớ quê."
"Chúng tôi đã nghiệm chứng món đồ này của tập đoàn Đường Thị, đây tuyệt đối không phải là hàng giả!"
"Giá khởi điểm là một triệu, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn mười ngàn!"
"Mời mọi người bắt đầu đấu giá!"
Bên dưới đã có người không kiềm lòng được với thứ mình yêu thích, rối rít giơ bảng lên, truyền lời qua điện thoại:
"Một triệu năm mươi ngàn!"
"Một triệu bảy mươi ngàn!"
"Ba triệu!"
"..."
"Chà, công tử của tập đoàn Giang Hải ra giá một triệu rưỡi, ông chủ thật hào phóng!"
"Xin hỏi có ai ra giá cao hơn nữa không?"
"Ba triệu lần thứ nhất!"
"Ba triệu lần thứ hai!"
"Ba triệu lần thứ ba!"
"Thành giao! Chúc mừng công tử của tập đoàn Giang Hải đã giành được món đầu tiên."
* * *
Buổi đấu giá diễn ra bừng bừng khí thế.
Tần Vũ ngồi ở lô ghế VIP, nhắm mắt nghỉ ngơi như thể mọi thứ bên dưới đều không liên quan đến mình.
"Món được đấu giá dưới đây chính là một chiếc nhẫn cổ được tìm thấy trong Kim Tự Tháp của vua Pharaoh*. Nhưng mọi người đừng lo, mọi thủ tục đã hoàn thành hết rồi!"
*Pharaoh: Vua Ai Cập cổ.
"Chiếc nhẫn được bảo quản vô cùng hoàn hảo. Qua nghiên cứu, hoa văn trên bề mặt tượng trưng cho lời chúc phúc tốt đẹp dành cho tình yêu, trong giữa nhẫn còn nạm một loại kim cương quý hiếm: Ngôi sao sa mạc."
"Chắc mọi người cũng hiểu sự quý giá và hiếm có của chiếc nhẫn này rồi, tặng cho bà xã hoặc tặng bạn gái là sự lựa chọn hoàn hảo. Nói thật là tôi cũng rất thích nhưng tiếc là không có tiền.."
Đôi mắt xinh đẹp của Đường Tử Diễm tràn đầy thất vọng, thật sự giống như mình rất thích món đồ này.
"Nhưng trong buổi đấu giá, chỉ cần ra giá cao là có được, cho nên giá khởi điểm là năm triệu!"
"Mỗi lần tăng giá không dưới năm mươi ngàn!"
Không thể không nói, năng lực dẫn dắt bầu không khí của Đường Tử Diễm vô cũng hoàn mỹ, chỉ cần nói mấy câu đơn giản đã khiến cho đám con nhà giàu bên dưới sôi nổi khua tay múa chân*. Ai nấy đều suy nghĩ rằng nếu thừa thế xông lên lấy được chiếc nhẫn này thì có phải sẽ có thể mượn hoa hiến Phật, theo đuổi được Đường Tử Diễm không?
Giá ban đầu của chiếc nhẫn cao lắm cũng chỉ có mười triệu, nhưng nhờ một tác động nhỏ của Đường Tử Diễm mà giá tăng lên không ngừng.
"Mười hai triệu!"
"Tôi trả mười ba triệu!"
"Khâu Vân Hải, mày cũng xứng tranh giành với tao hả? Bố mày ra giá hai mươi triệu!"
Một đám con nhà giàu và ông chủ nhỏ dưới sân khấu đều có dụng ý khác.
Giá tiền tăng thêm lại càng náo nhiệt ngất trời.
Ngay khi chiếc nhẫn vừa được bưng lên, trong mắt Cố Khuynh Thành đang ngồi cạnh Tần Vũ cũng thoáng qua một tia yêu thích.
Tuy nhiên giá càng ngày càng tăng, cuối cùng cô ấy đành phải từ bỏ.
Không phải Cố Khuynh Thành không có tiền mà là không đáng, gia tộc của Cố Khuynh Thành vẫn luôn dạy dỗ cô ấy phải duy trì sự tốt đẹp.
Mặc dù mấy chục triệu không tính là gì đối với cô ấy nhưng nếu không cần thiết, cô ấy sẽ không phung phí.
Tần Vũ ngồi bên cạnh im lặng quan sát, trong lòng cũng hiểu rõ.
Nhưng dưới sân khấu lại có một giọng nói cất lên.
"Tôi trả bốn mươi triệu!"
"Wow.."
"..."
Trong nháy mắt, giá được nâng lên gấp đôi, một vài tên con nhà giàu đang tranh giành chiếc nhẫn giống như bị tạt một chậu nước lạnh, đầu óc nóng lên cũng bình tĩnh trở lại.
Bọn họ đều nhìn về hướng người trẻ tuổi tầm thường ngồi ở trung tâm buổi đấu giá.
"Ai mà phung phí thế?"
"Bốn mươi triệu để mua một chiếc nhẫn?"
"Trời, tôi phục luôn, tôi không tranh chiếc nhẫn này nữa!"
"..."
Người nâng giá hiển nhiên là Lâm Phong.
Dù Cố Khuynh Thành ngồi ở phòng VIP trên lầu nhưng ánh mắt của Lâm Phong vẫn luôn đặt trên người cô ấy.
Ngay lúc cô ấy thể hiện sự yêu thích với chiếc nhẫn, trong đầu Lâm Phong lập tức nghĩ đến việc đấu lấy chiếc nhẫn giúp đối phương.
Sau khi ra giá bốn mươi triệu, Lâm Phong còn tính giả vờ quay đầu đi như không phải vì Cố Khuynh Thành.
Hắn muốn một lát sẽ dành cho đối phương một niềm vui bất ngờ, đến lúc đó, Cố Khuynh Thành sẽ là của hắn.
Nhưng những thứ này hoàn toàn là do Lâm Phong tự tính trong kế hoạch, hắn lại quên mất Tần Vũ trong phòng VIP chí tôn.
Tần Vũ ở bên trên như mở ra thị giác của Thượng Đế, cực kỳ chú trọng đến rau hẹ của mình.
Dựa theo tình tiết trong sách, Tần Vũ vốn không nên xuất hiện ở buổi đấu giá này mà là vội vàng tìm quan hệ, thuê sát thủ.