Chương 28: Anh em nhân vật chính trở mặt thành thùEdit: Đậu Đỏ
Beta: Lam
Qua một tiếng.
Tần Vũ nắm cây châm bạc cuối cùng trong tay, hơ qua ngọn lửa mong manh nóng rực của đèn dầu.
Cuối cùng thuận lợi đâm vào trong nòng súng của lão Chu.
Lão Chu, người vẫn luôn theo dõi sự biến hóa trong cơ thể, đột nhiên cảm giác các huyệt vị trên cơ thể mình dường như được kích hoạt.
Mỗi bộ phận trên cơ thể đều tràn ra một luồng nhiệt mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều, khiến cho cả người lão Chu nhanh chóng bị đốt nóng.
Khắp người bắt đầu không kiếm chế được chảy mồ hôi, nhưng mồ hôi chảy ra lại không hề trong suốt như bình thường, mà có màu xám tro đυ.c ngầu.
Không đến mấy phút, mồ hôi làm ướt cả sàn nhà, lúc lão Chu tưởng là đã kết thúc, thì trong ngực lại lần nữa xuất hiện cảm giác buồn nôn mãnh liệt hơn cả lần trước.
Lão Chu lập tức vội vàng đứng lên, muốn nghiêng người về một bên để nôn ra.
Mà Tần Vũ ở bên cạnh lão Chu, đã sớm có chuẩn bị, nên lập tức nhanh tay nhanh mắt, lấy thùng rác bên chân mình đưa đến trước người lão Chu.
"Ọe!"
"Ọe!"
"Ọe!"
Lão Chu nôn ra ba ngụm máu bầm đen.
Sau khi nôn đống máu bầm đó ra, luồng nhiệt trong cơ thể lão Chu bắt đầu từ từ tiêu tán.
Hơn nữa, sau khi lão Chu nôn hết máu bầm trong người ra, mặt mày lập tức hồng hào, dường như trẻ ra mười tuổi.
Môi tái xanh cũng khôi phục lại màu hồng, giữa trán cũng sung mãn hơn lúc trước nhiều.
Lão Chu thân là người trong cuộc, khi cảm nhận được sức sống trong cơ thể và toàn thân tràn đầy năng lượng, hai tay lập tức kích động run nhè nhẹ.
Cảm giác được tái sinh lần nữa, nhanh chóng khiến viền mắt lão Chu hơi đỏ lên.
Một lúc sau ông mới quay đầu cười lớn nhìn về phía Tần Vũ, giọng nói cũng to hơn rất nhiều: "Ha ha ha.. Tần Vũ, nhờ có ông, cái mạng này của lão phu coi như là ông ban cho!"
"Ngón nghề y thuật tế thế cứu người này của ông, khiến mấy hôm ngày nay tôi không có khẩu vị, bây giờ cũng cảm giác có chút đói bụng rồi, thời gian cũng không còn sớm, mời các vị ở lại ăn bữa cơm!"
Tần Vũ thấy lão Chu như sống lại lập tức cũng mỉm cười: "Được rồi, đừng làm tôi buồn nôn, lão tử chờ ông ở ngoài!"
Nói xong, Tần Vũ dẫn đầu đẩy cửa đi ra ngoài. Trong miệng còn lẩm bẩm: "Nói sao thì ở trong nước cũng là danh môn quý tộc, vậy mà không chú ý vệ sinh cá nhân.."
Lão Chu nghe Tần Vũ chế giễu, cũng không để ý, hiện tại tâm trạng của ông đang tốt, vội gọi quản gia sắp xếp chuyện sau đó!
Lão quản gia ở bên cạnh, nghe giọng nói to khỏe của ông chủ mình, giống như năm đó, càng kích động nói năng lộn xộn, vội vàng đi xuống dưới dặn dò người hầu chuẩn bị cơm tối, còn sắp xếp người tẩy rửa thân thể cho lão Chu!
Thậm chí còn lấy điện thoại ra, dự định thông báo cho danh môn quý tộc trong giới thượng lưu, đến đây chúc mừng!
Tối.. Nay.. Đãi.. Tiệc.. Lớn!
* * *
Đi theo Tần Vũ tiêu sái rời khỏi phòng, sắc mặt Lâm Phong ở phía sau nhất thời xám như tro tàn, dường như cả thế giới đều đã sụp đổ.
Lúc cuối Lâm Phong thậm chí còn hy vọng chuyện này có thể xoay chuyển, Tần Vũ thất bại, hoặc là không cẩn thận hại chết lão Chu thì tốt biết bao!
Đáng tiếc vận may không nghiêng về anh!
Tần Vũ chữa trị thuận buồm xuôi gió, thậm chí còn có thể nói là dễ dàng.
Lâm Phong ủ rũ cúi đầu đi đến gian phòng nhỏ, chuyến đi đến nhà họ Chu lần này lại "ngâm nước nóng", cuối cùng Lâm Phong còn không khỏi oán hận thầy của mình!
Không phải thầy nói y thuật của mình là có một sao! Uổng công bản thân mấy chục năm nay theo thầy khổ tâm học tập, kết quả là, tùy tiện gặp mấy người đều biết?
Đây là sao chứ?
* * *
Sảnh đãi khách bên ngoài phòng Nhã Các.
Vì Vương Hạo không có tư cách đi vào, nên khi nhìn đám người xuất hiện, hắn ta lập tức vội vã chạy đến trước mặt Lâm Phong.
Mở miệng nói: "Chúc mừng Lâm thiếu, chúc mừng Lâm thiếu."
"Tôi biết Lâm thiếu ra mặt, không có gì không giải quyết được?"
"Lâm thiếu oai phong, Lâm thiếu phí phách!"
"..."
Cố gắng nịnh bợ, vỗ đùi ngựa của Lâm Phong.
Lâm Phong nghe người anh em của mình bất chấp mà khích lệ, liền đặc biệt cảm thấy trào phúng.
Trong lòng không nhịn được nổi giận, hai mắt lạnh lùng nhìn Vương Hạo còn đang chuẩn bị điên cuồng nịnh hót, giận dữ hét: "Cút! Cút cho tao!"
"Không nhận ra tâm trạng ông đây không tốt sao?"
Nụ cười quyến rũ của Vương Hạo hơi ngừng, nhìn Lâm Phong đang giận dữ, nhất thời đoán được có lẽ lần này Lâm Phong ra tay thất bại.
Nhưng trong lòng cũng chợt khó chịu!
Ah? Lúc đầu là ai ngồi trên xe máy nói với mình: Nắm chắc chuyện lần này? Tuyệt đối sẽ không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn?
Trước đây mình còn còn nhắc nhở Lâm Phong cẩn thận, bây giờ đối phương lại trút lửa giận lên người mình?
Ngay trước mặt tất cả mọi người, một chút mặt mũi cũng cho không mình?
Nhớ lại khoảng thời gian này, hắn ta làm đàn em, chỉ dám nhìn về phía trước, đi theo sau làm tùy tùng? Đối phương còn một mực nói mình là anh em của hắn?
Như vầy là anh em sao? Xảy ra chuyện, lại trút giận lên anh em của mình?
Trong lòng Vương Hạo cũng nhịn đủ rồi, chợt ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Lâm Phong nói: "Lâm Phong, trong mấy ngày nay, tôi đối với anh cũng xem như là người thân thiết có tình nghĩa nhỉ?"
"Hử? Cậu có ý gì?" Lâm Phong thờ ơ hỏi.
"Hừ, tôi có ý gì? Ông đây không cần nữa, về sau anh đi đường dương quang của anh, tôi đi cầu độc mộc của tôi, sau này chúng ta còn gặp lại!"
Nói xong câu đó, Vương Hạo trực tiếp quay đầu đi ra ngoài.
Hai mắt Lâm Phong hiện lên sự thù hận nhìn về phía Vương Hạo, còn cả ngữ điệu sau cùng của đối phương, hoàn toàn không có chút lưu luyến nào.
Lâm Phong chỉ hử lạnh một tiếng, khiến người ta không đoán ra tâm tư.
Trò hài của Lâm Phong và Vương Hạo kết thúc bằng cuộc cãi vã, đều đã lọt vào trong mắt của ba vị trung y, lão quản gia và Tần Vũ.
Vui vẻ nhất chính là Tần Vũ, nhìn thấy người em kiêm phụ tá đắc lực của anh ta rốt cuộc bị chính Lâm Phong bức phải rời đi.
Hệ thống trong đầu vừa đúng lúc phản hồi cho Tần Vũ một làn sóng thanh tú, tặng thưởng liên tục không dứt.
"Ting, phá hư kịch bản gốc thành công!"
"Chỉ số vận may của nhân vật chính -100, vận may của kí chủ +100"
"Ting, nhanh chóng thu được hảo cảm của lão Chu thành công!"
"Chỉ số vận may của nhân vật chính lại -100, của kí chủ lại +100"
"Ting, thành công phá hư thế lực của nhân vật chính!"
"Chỉ số vận may của nhân vật chính lại -100, của kí chủ lại +100"
"Ting, hoàn thành nhiệm vụ: Chữa trị cho lão Chu thành công!"
"Thưởng: Năm tỷ tiền mặt, 50 điểm thuộc tính dùng phân phối!"
"Ting, hoàn thành nhiệm vụ chính: Gián tiếp phá hư tình hữu nghị của Lâm Phong và Vương Hạo thành công!"
"Thưởng: Thuật giám định siêu cấp!"
Thiếu chút nữa Tần Vũ bị phần thưởng phong phú của hệ thống đập cho ngất đi!
Sướиɠ!