Sau một hồi dùng lực, cô đã thành công đậu chiếc thuyền bơm hơi ở phía làn xe chạy.
Sau khi cất thuyền bơm hơi xong, men theo làn xe chạy đi đến bãi đỗ xe ở trên sân thượng.
Bãi đỗ xe lớn, ở đây đậu chi chít xe, nhìn logo thì phần lớn đều là xe hạng sang, ví dụ như: Mercedes - Benz, BMW, Ferrari, Lamborghini…
Thành phố Phượng có rất nhiều người giàu, có lẽ những người giàu ở xung quanh sợ xe sang bị ngập nước nên trước khi cơn bão đến đã lái xe đến bãi đỗ xe trên sân thượng này.
Khương Ninh cầm đèn pin, quét qua từng cái.
Cô bị thu hút bởi một chiếc nhà xe di động lớn, nhìn logo của xe liền biết nhà xe di động giá trị hàng chục triệu, thân xe và kính đều là loại chống đạn, lốp xe chống nổ và chống mài mòn, quan trọng là loại xe dùng điện và xăng, trên nóc xe có lắp tấm pin năng lượng mặt trời có thể gấp được.
Năng lượng của thời tận thế rất khan hiếm, xăng dầu lại là mặt hàng bị quân đội và chính phủ kiểm soát, không phải ai cũng có đủ khả năng để có được.
Nhà xe di động chính là nhà di động, không những có thể đi đường mà còn có thể ở lâu dài, trước mắt thì chiếc xe này đáp ứng đầy đủ mọi tưởng tượng của cô.
Khương Ninh lấy thiết bị nhiễu điện từ từ trong không gian ra, đây chính là công nghệ đen mới nhất mà cô bỏ ra rất nhiều tiền mới có thể mua được ở chợ đen.
Thiết bị gây nhiễu điện từ gắn vào cửa xe, qua vài phút ấn nút, phát ra vài tiếng tích tích, sau đó liền truyền đến tiếng ổ khoá long ra.
Mở khoá thành công, Khương Ninh mở cửa xe ra.
Nhà xe di động rất lớn, có phòng bếp, phòng khách, nhà vệ sinh, còn có hai căn phòng, ngay cả máy giặt cũng có, nội thất xa hoa vô cùng.
Đồ đạc trong xe rất ít, nhìn cách trang trí có lẽ vừa mới mua không lâu, không ngờ thiên tai ập đến thì lại lợi cho người khác.
Khương Ninh rất hài lòng, lợi dùng bóng tối cất xe vào trong không gian.
Không vội vào siêu thị, cô lấy thiết bị hút xăng và thùng đựng xăng ra, rút hết xăng trong các xe khác.
Cửa chống cháy ở trên nóc nhà bị khoá, cô lấy kìm thép to cắt đứt, sau đó liền men theo cầu thang đi xuống dưới.
Từ cửa phòng cháy đi ra là khu vực quần áo ở tầng hai, nước đã dâng gần đến đầu gối, rất nhiều quần áo đều ngâm trong nước.
Không gian hữu hạn, Khương Ninh tiện tay lấy một ít đồ ở khu vực quần áo nữ, sau đó chạy sang khu vực khác.
Đi đến khu vực đồ giảm giá, các loại khăn giấy, nước Coca Cola, bánh Trung thu, khoai tây chiên, hạt dưa, đồ tắm…
Ngay sau đó là thiết bị điện tử trong nhà, tủ lạnh, điều hoà, máy giặt đều đã ngâm nước, cô chọn một vài đồ điện gia dụng nhỏ ở trên kệ như: máy làm sữa chua, máy làm kem, máy làm giá, máy chiên rán nhỏ…, thứ cô cảm thấy sau này dùng được thì ném hết vào trong không gian.
Tiếp theo đó là khu vực nhu yếu phẩm hàng ngày, chọn một vài chiếc chăn bông, chiếu chiều hoà cao cấp,... chăn giường đơn, gối không ngừng ném vào không gian, còn có các loại giày vận động, bốt Martin,...
Các sản phẩm chăm sóc da như mặt nạ, kem mắt, tinh chất,...
Lại đi đến quầy thuốc lá, trà, rượu cô đều lấy như: Rượu Mao Đài, rượu ngũ lương, XO, Martell, rượu vang đỏ, bia, cocktail,... đều đếm không rõ có bao nhiêu đắt, có bao nhiêu rẻ, những thứ này ở tận thế đều là thứ tốt, đến sau này giá cao cũng khó có được.
Sau khi lấy những thứ ở trên mặt nước xong, Khương Ninh còn lấy thiết bị phá cửa sổ, kính ở trên quầy vỡ vụn, cô vớt từ trong nước lên.
Đó là các loại thuốc lá đắt tiền, tất cả đều bị quét sạch, nhưng tiếc là đã bị ngâm trong nước.
May là lá trà đã được bịt kín, hơn nữa tất cả đều nằm ở trên kệ.
Trà Tây Hồ Long Tỉnh, trà Phổ Nhị, trà Thiết Quan Âm, trà Tín Dương Mao Tiên, bất kể rẻ hay đắt thì đều là tài nguyên không thể sản sinh ra tiếp, không để lại bất cứ thứ gì.
Chỉ riêng khu vực này đã chiếm mười mét vuông ở trong không gian.
Nhưng không sao, trước khi cô đi ra ngoài đã dọn sạch rồi, dọn chậu trồng cây ở sân thượng, hoa quả rau trái ở phòng khách và than củi của phòng bếp đều di chuyển chung cư, để ra được khoảng 150 mét vuông.
Nước lũ dâng lên rất nhanh, trước khi trời sáng những thứ này đều sẽ bị nhấn chìm…