Chương 25: La Sát

Dịch: LapTran

-----

Tất cả đều yên lặng, chỉ có từng tiếng bước chân truyền đến.

Người vừa mới nói chuyện chính là một nữ tử mặc váy ngắn màu đỏ, dáng người nóng bỏng hấp dẫn, mang một đôi cao gót màu đen, mỗi một bước đều phát ra tiếng lộc cộc.

“Là Huyết La Sát.”

“Đối thủ một mất một còn của Ác ma nữ.”

“Lúc này có trò hay nhìn.”

Không ít người lập tức sôi nổi nghị luận, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn hai nữ tử yêu mị.

Nữ nhân này, hấp dẫn ánh mắt mọi người ở đây, ánh mắt các nam nhân vô cùng rạo rực.

Nói thật, nữ nhân này quá nóng bỏng, quá mê hoặc, thật sự hại nước hại dân.

Mộc Phàm không nhịn được không thể không dời mắt đi, trong lòng âm thầm niệm mấy lần Kinh Kim Cương.

“Ta nói là ai nha, Huyết La Sát, ngươi còn chưa chết sao?” Ác ma nữ hừ lạnh, trực tiếp dỗi một câu. Hai người mặt đối mặt, không khí trong lúc nhất thời đọng lại, mọi người xung quanh không dám thở mạnh.

Một cái nữ tử là Ác ma nữ, một là Huyết La Sát, hai nữ nhân đều không phải thiện lành gì.

Hai người đang giằng co, chạm vào là nổ ngay.

“Nha, Ác ma nữ, đây là người mới sao?”

Rất mau, Huyết La Sát chú ý tới Mộc Phàm, xoay chuyển ánh mắt, nhìn từ trên xuống dưới, ánh mắt lóe ánh sáng đỏ, như đang nhìn một con mồi.

Mộc Phàm nổi da gà, thầm mắng nữ nhân này quá dọa người.

“Tiểu soái ca, ngươi tên gì?” Huyết La Sát mở miệng hỏi.

Nàng cười duyên nói: “Tiểu soái ca, lại đây theo tỷ tỷ đi, đảm bảo để ngươi cơm no rượu say.”

“Hơn nữa, nói nhỏ cho ngươi biết nha, tỷ tỷ có rất nhiều tuyệt chiêu đó.”

“Suy nghĩ chút đi, ngươi đi theo Ác ma nữ không kết cục tốt, cẩn thận bị nàng nuốt hết.” Giọng Huyết La Sát mang theo một chút quyến rũ.

Lời này làm lòng Mộc Phàm run run, chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, ánh mắt cổ quái nhìn nữ tử áo đen.

Rốt cuộc nàng làm cái gì mà khiến người ta sợ hãi như vậy?

“Huyết La Sát, ngươi muốn chết sao?” Ác ma nữ lạnh lùng hừ một tiếng, hơi thở dần dần mà ngưng kết lại.

“Sợ ngươi sao?” Huyết La Sát cũng là rất nóng tính, hai hơi thở va chạm.

Trong sảnh, các Liệp yêu giả sôi nổi lui ra, hình như đã quen cảnh này.

Còn Mộc Phàm, trong lòng rối rắm vạn phần, ta tới mua nước tương, hai ngươi muốn đánh liền đi ra ngoài đánh nha, vì sao ngăn cản ta?



Mộc Phàm dở khóc dở cười, nhìn hai nữ nhân trước sau giằng co, cảm giác giống như nhằm vào hắn.

“Này này, ta nói nha, hai vị đại tỷ, các ngươi có thể đi ra ngoài đánh hay không, ta chỉ đi ngang qua, mua chút nước tương.”

Mộc Phàm có chút khổ sở nói.

Lời này vừa ra, bầu không khí lập tức thả lỏng.

“Ha ha ha.... Ngươi thật thú vị, tỷ tỷ có chút tò mò về ngươi rồi đó.”

Huyết La Sát cười khanh khách, ánh mắt quan sát Mộc Phàm mang theo chút nhu mì động lòng người, Mộc Phàm sợ tới mức nhanh chóng quay mặt sang chỗ khác.

Sợ nhìn nữa liền sẽ nhịn không được, nữ nhân này quá biết trêu chọc người ta.

“Huyết La Sát, thu hồi bộ dạng ghê tởm của ngươi lại.”

Ác ma nữ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp cắt ngang.

“Đừng nghe nàng, khảo hạch ở bên kia, tự ngươi qua khảo hạch.”

Nói xong, Ác ma nữ không đợi Mộc Phàm đáp lời, trực tiếp xoay người rời đi, tiến vào cánh cửa khác.

“A, xin lỗi, ta đi trước.” Mộc Phàm cười với Huyết La Sát, xoay người nhanh như chớp, hướng tới một ô cửa khác.

Giờ khắc này, rất nhiều người đưa tới ánh mắt khác thường có chút ngạc nhiên cùng khó tin nhìn Mộc Phàm.

“Tiểu tử này bị Huyết La Sát theo dõi, còn bị Ác ma nữ theo dõi, rốt cuộc có gì khác biệt?”

“Đúng vậy, hai nàng đều là sát tinh.”

“Tiểu tử kia chắc chắn thê thảm.”

“Ác ma nữ nổi tiếng là thù hận nam nhân, không biết đã nhai nuốt bao nhiêu tên rồi.”

Không ít người nhỏ giọng nghị luận, ánh mắt tràn ngập sợ hãi.

Còn có người nhỏ giọng nói: “La sát nữ càng đáng sợ hơn, nghe nói một mình nàng gϊếŧ mấy bang hội làm nhiều việc ác, mấy trăm ác đồ đều bị nàng rút gân lột da.”

“Thật tàn nhẫn, nữ nhân nha, quả nhiên không thể trêu vào.”

“Tiểu tử kia bị các nàng chú ý, chắc chắn thê thảm rồi.”

Rất nhiều người nhìn Mộc Phàm bằng ánh mắt thương hại, giống như nhìn một người chết khiến Mộc Phàm rất không thoải mái.

“Tiểu đệ, tỷ tỷ dẫn ngươi đi khảo hạch nha, ngươi thấy thế nào?”

Đang nghĩ ngợi thì phía sau có một làn gió thơm thổi tới, mới vừa quay đầu, hai mắt Mộc Phàm liền trừng to, bởi vì có một khuôn mặt quyến rũ kề sát tới, hai người cách nhau chừng ba bốn phân.

Thậm chí Mộc Phàm còn ngửi được một mùi thơm, trái tim nhảy dựng.

“Ngươi...” Mộc Phàm sợ tới mức vội vàng lui về phía sau, mặt đỏ lên.



“Hihi, ngươi thẹn thùng, thật khiến người ta bất ngờ nha.” Nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng của Mộc Phàm, Huyết La Sát cười vui vẻ.

Mộc Phàm có chút xấu hổ buồn bực, nữ nhân này bị điên sao?

Hắn cũng không muốn tới gần nữ nhân nóng bỏng này, cảm giác nàng rất nguy hiểm, bên ngoài nói cười quyến rũ động lòng, bên trong lại tàn nhẫn dọa người.

Nữ nhân như vậy vẫn nên ít tiếp xúc thì tốt hơn.

Nghĩ vậy, Mộc Phàm bước nhanh hơn, đi tới một ô cửa.

Người ở chỗ này, đều không phải người thường, Mộc Phàm biết bọn họ không phải võ giả thì chính là người tu chân.

Tóm lại, đã trở thành Liệp yêu giả, không một người nào bình thường.

“Ngươi tốt, ta muốn trở thành Liệp yêu giả.”

Mộc Phàm đi tới một ô cửa, bên trong có một mỹ nữ mặc đồng phục đang ngồi.

Thấy Mộc Phàm đến, mỹ nữ kia ngẩng đầu nhìn, trực tiếp ném tới một tờ giấy.

“Điền vào, sau đó đi vào cánh cửa kia khảo hạch, thông qua là có thể trở thành Liệp yêu giả.”

Thái độ của mỹ nữ này có chút lạnh nhạt làm Mộc Phàm câm nín, không nói thêm gì nữa, bắt đầu điền thông tin cá nhân.

Hắn nhanh chóng điền xong.

“Mộc Phàm, thì ra ngươi tên Mộc Phàm.”

Đang điền thông tin, Mộc Phàm ngửi được một mùi hương, quay đầu nhìn lại thí thấy Huyết La Sát đang nhìn hắn điền.

Mộc Phàm cảnh giác, cơ thể căng chặt.

“Đừng khẩn trương, tỷ tỷ cũng không ăn ngươi, sợ cái gì?” Huyết La Sát liếc mắt một cái.

Nàng cười duyên nói: “Đi thôi, ta chờ mong biểu hiện của ngươi, chúc ngươi khảo hạch thành công, chờ ngươi khảo hạch thành công, tỷ tỷ mời ngươi ăn bữa tiệc lớn.”

“Này, không cần vậy đi, vô công bất thụ lộc.”

Mộc Phàm căng da đầu cự tuyệt, điền xong, xoay người đi vào một cánh cửa, nhanh chóng khảo hạch rồi rời khỏi nơi này.

Nên tránh xa nữ nhân điên này.

“Từ nơi này đi vào khảo hạch, nhắc nhở ngươi trước, quá trình khảo hạch có nguy hiểm, ngươi có thể từ bỏ.”

Trước khi vào cửa, nữ tử dẫn đường nhắc nhở một câu.

Mộc Phàm nghe xong cũng không nói gì, không chút do dự trực tiếp bước vào, thật sự không muốn ở bên ngoài nữa.

Huyết La Sát thật sự rất nguy hiểm, Mộc Phàm nhắc nhở bản thân cách xa nàng.

“Khanh khách... Thật là một tiểu gia hỏa thú vị.”

Huyết La Sát lầm bầm nhìn bóng dáng Mộc Phàm, trong mắt lộ ra ánh sáng, khóe miệng cong lên.