Chương 23: Bát Cực Quyền Tiểu Thành

Dịch: LapTran

----

Trong bóng đêm, năm con yêu thú đánh tới.

Mộc Phàm vẫn không nhúc nhích, như mất hồn, sắp bị xé nát.

“Tiểu tử này...” Trong bóng đêm, một bóng người lặng yên xuất hiện.

Thấy Mộc Phàm vẫn không nhúc nhích, đang nghĩ cách cứu viện, đột nhiên dừng lại, ánh mắt có vẻ kinh ngạc.

Một hơi thở bùng nổ, cát bụi mù mịt.

Mộc Phàm bỗng nhiên mở mắt, giống như một đầu hung thú bất ngờ thức tỉnh.

“Bát cực, Băng sơn quyền!”

Chỉ nghe một tiếng quát lớn, cả người Mộc Phàm tản ra hơi thở cương mãnh bạo liệt.

Quyền tung ra, đầu một con yêu thú răng rắc vỡ nát, máu phun ọc ọc, thi thể nện vào thân cây.

“Bát cực, Toái Địa Thủ!”

Mộc Phàm thế như sấm chớp, xoay người chính là một chưởng, một tiếng phanh trầm đυ.c, một con yêu thú đằng sau bị đánh lún xuống đất, máu loãng vẩy ra.

“Bát cực, Diêm Vương tam điệp thủ!”

Ngay sau đó, Mộc Phàm nhảy lên cao, thân thể xoay tròn giữa không trung, tung chưởng, Diêm Vương tam điệp thủ, ba đạo chưởng ảnh đồng thời khắc trên thân thể ba con yêu thú.

Phanh phanh phanh!

Chỉ nghe ba tiếng trầm đυ.c, ba đầu yêu thú bị đánh bay ra ngoài, không nhúc nhích, toàn thân đầy vết máu màu xanh, xương cốt cách, ngũ tạng vỡ vụn.

Nháy mắt hạ gục!

Năm con yêu thú, thế mà vừa đối mặt đã bị Mộc Phàm hạ gục, người áo đen xem mà khϊếp sợ không thôi.

“Cương mãnh bạo liệt, băng sơn vỡ nát, động như giương cung, thế như sấm sét, đây là Bát cực quyền giai đoạn tiểu thành.”

Bóng đen lẩm bẩm tự nói, giật mình vì biểu hiện vừa rồi của Mộc Phàm, là một vị cao thủ.

Hơn nữa đối phương tu luyện chính là Bát cực quyền, loại võ học cấp cao này bao quát không ít chiêu thức cường đại, như ba chiêu Mộc Phàm vừa thi triển.

Băng sơn, Toái địa, Diêm Vương tam điệp thủ, chỉ với ba chiêu thức mà đã đánh chết năm đầu yêu thú.

“Ai, ra đây!”

Mộc Phàm bỗng nhiên xoay người, hai mắt sắc bén đảo qua bụi cây, mơ hồ nhận thấy được một hơi thở, có người ẩn giấu.

Nghe Mộc Phàm hét lớn, bóng đen chấn động, âm thầm kinh ngạc, thế mà có thể phát hiện ra mình.



Rầm!

Ngay sau đó, bóng đen bay lên không trung, từ một gốc cây nhảy xuống, hai chân nhẹ nhàng rơi xuống đất, không có phát ra bất kỳ âm thanh gì.

“Thân thủ thật tốt, khinh công lợi hại.” Mộc Phàm âm thầm cảnh giác, kinh ngạc nhìn người tới.

Áo đen bao phủ toàn thân nhưng hắn có thể biết đối phương là nữ.

Điều này làm Mộc Phàm thấy khó hiểu, hỏi: “Ngươi là ai, vừa rồi ẩn giấu ở gần có mục đích gì?”

“Ta là một Liệp yêu giả, không có tên, ta là ai cũng không quan trọng, quan trọng là mục tiêu của chúng ta giống nhau.”

Nữ tử áo đen chậm rãi nói, hai con mắt đang quan sát Mộc Phàm.

Chỉ nghe nàng nói: “Mấy yêu thú này vốn là mục tiêu của ta nhưng không nghĩ tới ngươi lại nhanh chân đến trước.”

“Liệp yêu giả?”

Mộc Phàm ngạc nhiên không thôi, hắn đã từng nghe nói qua.

Ở trong nhân loại có một ít người độc hành, thích đi khắp nơi săn gϊếŧ dị thú, yêu thú..., các khu quy hoạch cũng thiết lập một loại chức nghiệp.

Đúng là Liệp yêu giả.

Liệp yêu giả, ý nghĩa như tên, chính là làm nhiệm vụ săn gϊếŧ yêu thú, dị thú..., từ đó đạt được tiền thưởng từ khu thứ tám.

Không nghĩ tới, nữ nhân này thế mà là Liệp yêu giả, hơn nữa thực lực cũng không đơn giản, Mộc Phàm không đoán được đối phương mạnh yếu thế nào.

“Làm sao vậy, chẳng lẽ ngươi không phải Liệp yêu giả?” Nữ tử áo đen nhìn Mộc Phàm có chút kinh ngạc hỏi.

Mộc Phàm nghĩ nghĩ lắc đầu: “Ta không phải Liệp yêu giả, ta chỉ là một học sinh, vừa mới bị một con yêu thú tập kích, mới đuổi tới đây.”

“Ngươi nói chính là con ở hẻm nhỏ kia đi?”

Nữ tử áo đen nói ném ra một thi thể yêu thú, Mộc Phàm vừa nhìn liền nhận ra là con lúc nãy hắn gϊếŧ ở hẻm nhỏ?

Nữ nhân này, thế mà một đường theo tới đây, hơn nữa mang luôn thi thể yêu thú theo.

“Ngươi thật là, thiếu chút nữa lãng phí, ngươi không biết lãng phí rất đáng bị lên án sao?”

Nữ tử áo đen nói: “Trong thịt những yêu thú, dị thú này đều ẩn chứa nhiều linh khí, nhưng không thể ăn trực tiếp.”

“Thịt yêu thú có độc, người thường ăn lập tức mất mạng, võ giả ăn vào cũng rất khó tiêu hóa những độc tố này.”

Nàng dừng một chút, nhìn bộ dạng tập trung của Mộc Phàm mới tiếp tục nói: “Chỉ có trải qua quá trình nấu nướng tiêu trừ độc tố trong cơ thể yêu thú mới có thể ăn.”

“Hoặc là dùng các bộ phận quý giá trong cơ thể yêu thú phối với dược liệu, luyện chế thành đan dược mới có thể dùng.”

Nàng nói một hồi, giúp Mộc Phàm thông suốt, may mà mình không có tùy tiện ăn.

“Mấy con yêu thú này cũng không mạnh, chỉ có thể xem như yêu thú sơ cấp, đương nhiên, cũng có giá trị nhất định, nếu ngươi không cần có thể cho ta.” Nữ tử áo đen nói ra một câu.



Mộc Phàm bỗng tỉnh táo lại, khẽ cười, nói: “Nếu là ta gϊếŧ thì thuộc về ta rồi, ngươi muốn được, ra giá đi.”

Nữ nhân áo đen hết chỗ nói rồi, nhìn bộ dạng nghiêm túc của Mộc Phàm, có chút dở khóc dở cười, mình có ý tốt giải thích một hồi, đối phương đảo mắt liền nói tới tiền.

“Tiểu quỷ, sớm biết thế này thì không nói cho ngươi nghe.” Nữ tử áo đen thầm mắng một tiếng.

Nhưng nàng vẫn nói: “Sáu con yêu thú, chỉ là sơ cấp, mỗi một con cho ngươi một vạn, sáu con cho ngươi sáu vạn như thế nào?”

“Đừng chê ít, đây đã là giá cả cao nhất rồi, ta không có khả năng chịu thua lỗ, dù sao ngươi không phải Liệp yêu giả, không thể đem những yêu thú này đi đổi lấy thù lao.”

Nữ tử áo đen giải thích rõ ràng.

Mộc Phàm nghe xong, trong lòng tính toán.

“Không phải không thể cho ngươi, chỉ là ta có một điều kiện.” Mộc Phàm giơ một ngón tay.

Nữ tử áo đen hỏi: “Nói đi, điều kiện gì, chỉ cần có thể làm được thì ta nhất định sẽ suy xét kỹ.”

“Rất đơn giản, ta muốn biết, làm sao để trở thành Liệp yêu giả?” Mộc Phàm mở miệng, nói ra điều kiện.

Hắn đã biết Liệp yêu giả giống như là lính đánh thuê, nhận săn gϊếŧ yêu thú, dị thú để nhận thù lao.

Chính là mua bán kiếm tiền, rảnh rỗi đi săn gϊếŧ mấy con yêu thú, thù lao rất cao, Mộc Phàm tự nhiên hy vọng có thể có thêm một ít thu nhập.

“Ngươi muốn trở thành Liệp yêu giả?” Nữ tử áo đen kinh ngạc không thôi.

Nàng đánh giá Mộc Phàm, trong lòng như suy tư gì đó gật gật đầu: “Có thể có thể, nhưng ta chỉ có thể giúp ngươi đề cử, muốn trở thành một Liệp yêu giả, cần trải qua khảo hạch tàn khốc mới được.”

Tại thế giới này, làm bất kỳ chuyện gì đều cần khảo hạch, học cũng khảo hạch, làm Liệp yêu giả cũng khảo hạch, lại còn càng thêm tàn khốc.

Dù sao Liệp yêu giả chính là đi săn gϊếŧ yêu thú cùng dị thú, hung hiểm vạn phần, khảo hạch không nghiêm khắc, thực lực không đủ căn bản không có biện pháp thông qua.

“Đa tạ, mấy thi thể yêu thú này, sáu vạn, bán cho ngươi.”

Mộc Phàm nhìn nhìn thi thể yêu thú, trực tiếp bán rẻ cho Nữ tử áo đen.

Không quan tâm bao nhiêu tiền, có thiệt thòi hay không, tóm lại để đối phương giúp mình trở thành Liệp yêu giả mới là điều Mộc Phàm muốn.

“Khi nào mang ta đi?”

Mộc Phàm nhìn nữ tử áo đen, mở miệng hỏi.

Nàng hơi hơi gật đầu nói: “Chờ chút, ta gọi người tới xử lý những thi thể yêu thú này sau đó mang ngươi đi.”

Nói xong, nàng lấy ra một cái máy truyền tin bấm một cái dãy số, nói vài câu, sau đó dùng một cái khí cụ kỳ quái, tạo ký hiệu trên mỗi thi thể yêu thú.

“Xong rồi, chúng ta đi thôi.”

Làm xong, Nữ tử áo đen mới đắc ý thu dọn, mang theo Mộc Phàm rời khỏi nơi này.

Sau khi hai người rời đi không bao lâu, có một chiếc xe bay tới đây, từ bên trong có vài người xuống, bắt đầu xử lý những thi thể yêu thú.