Chương 19: Luyện Khí Tầng Một

Dịch: LapTran

------

Lúc chạng vạng, ở biệt thự của Mộc Phàm ở ngoại thành.

Ong...

Linh khí trong phạm vi mười dặm dũng mãnh hội tụ về biệt thự, như có một lực hút vô hình.

Mộc Phàm ngồi xếp bằng trên sô pha, cả người được một tầng ánh sáng mông lung bao phủ, từng lớp sương nhè nhẹ chuyển động quanh thân.

Hắn đang tu luyện, lần đầu tiên tu luyện Thượng cổ Luyện Khí thuật, dưới sự trợ giúp của hệ thống hoàn thành tầng thứ nhất, một lượng lớn linh khí tràn tới.

Theo linh khí nhập thể, Mộc Phàm cảm giác thân thể của mình đang trải qua rèn luyện, cải tạo, dần dần trở nên càng cường đại.

Hắn thấy loáng tháng trong không khí có vô số hạt phiêu đãng.

Những hạt này phát ra ánh sáng, là một loại linh khí.

Mộc Phàm chỉ cần hút chúng vào trong cơ thể thì chính là đang Luyện Khí.

Đương nhiên, muốn nhìn thấy cần mở Thiên nhãn.

Mộc Phàm tu luyện Thượng cổ Luyện Khí thuật, dưới sự trợ giúp của hệ thống hoàn thành tầng thứ nhất, Thiên nhãn đã dần mở.

Thiên nhãn cũng không phải là con mắt giữa hai chân mày, mà một loại cảm ứng tâm linh, gọi là Tâm nhãn hay Thiên nhãn.

Mở Thiên nhãn mới có thể nhìn thấy một loại năng lượng đặc thù trong không khí, gọi là Luyện Khí.

Luyện Khí sĩ hút tất cả năng lượng trong không khí vào cơ thể, cô đọng thành một cổ khí, thế này mới xem như thật sự Luyện Khí.

Mộc Phàm hiện tại đang thực hiện, vô số năng lượng nhanh chóng vọt tới, tràn vào trong cơ thể, bắt đầu rèn luyện cơ thể.

Tu chân Luyện Khí cần có căn cốt, nếu không thì dù tu luyện mười năm trăm năm đều không thể có bất kỳ thành tựu gì.

Học võ chú trọng thiên phú, tu chân chú trọng căn cốt, căn cốt chỉ tố chất bẩm sinh, căn cốt có phù hợp với linh khí hay không.

Căn cốt kỳ giai, tốc độ tu luyện nhanh, Luyện Khí dễ dàng, ngộ tính cực cao.

Căn cốt Mộc Phàm như thế nào thì bản thân hắn cũng không rõ ràng, bởi vì hệ thống đã miễn phí thăng cấp Thượng cổ Luyện Khí thuật đến tầng thứ nhất.

Cho nên dưới sự trợ giúp của hệ thống mở ra Thiên nhãn, nhìn thấy khí, hiểu thêm về huyền bí của Luyện Khí.

Muốn luyện được khí vào trong cơ thể mà không tán loạn biến mất cần phải có thời gian dài luyện hóa.

Mộc Phàm biết, Tôi thể chỉ là cơ sở, phân cửu trọng, sau khi viên mãn mới chia làm hai hệ thống lớn.



Một là võ giả luyện thể, sau Tôi thể cửu trọng viên mãn, bắt đầu luyện tủy, tinh luyện tuỷ huyết trong cơ thể, luyện thân thể trở nên cường đại hơn.

Mà một hệ thống khác là tu chân, cũng chính là Luyện Khí sĩ, từ sau Tôi thể viên mãn, liền có thể Luyện Khí, Luyện Khí chia làm cửu trọng viên mãn, tích tụ đủ khí mới có thể cô đọng thành một cổ luyện khí thuộc về chính mình.

Đây là Luyện Khí nhập thể, bước tiếp theo chính là Luyện Khí hóa hình, ngưng tụ hình thái thực thể, gọi là đan.

Hiện tại hắn mới ở Luyện Khí tầng một, Luyện Khí đến tầng chín viên mãn mới có thể bước vào giai đoạn tiếp theo.

Mộc Phàm tu luyện Thượng cổ Luyện Khí thuật, khoảng một ngàn tầng, theo lý luận mà nói thì có thể tu luyện vô hạn.

Nhưng Mộc Phàm cảm thấy dù có hệ thống tồn tại thì Luyện Khí ngàn tầng cũng là quá sức, thậm chí hắn không dám tưởng tượng được mình có thể đạt tới một bước này hay không.

Hô!

Bỗng nhiên, Mộc Phàm há mồm, liền thấy một luồng sương mù trắng trào ra, cả người thư thái, cảm giác thoải mái nói không nên lời.

Thượng cổ Luyện Khí thuật tầng thứ nhất, đã hoàn thành.

“Thì ra tu luyện thật sự làm người ta trầm mê, quá thoải mái.” Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán với sự huyền diệu này.

Luyện Khí sĩ, một lần ngồi xuống chính là mấy tháng, mấy năm, trách không được hay nói tu chân không năm tháng.

“Hệ thống, ngươi nói thực lực hiện tại của ta như thế nào, Luyện thể thuật tầng một, Luyện Khí thuật tầng một, đồng tu hai hệ thống, bản thân vượt qua người bình thường.”

Tu luyện hai hệ thống, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, khiến thực lực chỉnh thể của Mộc Phàm mạnh hơn bình thường.

“Ký chủ, Thanh đồng luyện thể thuật tầng một đủ để so với bất kỳ võ giả Tôi thể quyền viên mãn nào.”

“Hiện tại ký chủ lại tu luyện Thượng cổ Luyện Khí thuật tầng thứ nhất, được linh khí Tôi thể một lần, mạnh hơn trước kia rất nhiều.”

“Khi ký chủ Luyện Khí thuật tới tầng mười, sẽ vượt qua bất kỳ nhân vật Luyện Khí tầng chín viên mãn nào.”

“Cho nên, căn cứ theo hệ thống phán đoán, thực lực của ký chủ trước mắt vẫn còn ở giai đoạn nửa vời, muốn mạnh hơn, mời ký chủ nạp tiền.”

Lời hệ thống nói khiến Mộc Phàm buồn bực.

Hệ thống quỷ quái này, cứ đòi tiền, không nạp tiền thì không có biện pháp.

“Ta có thể tự mình lĩnh ngộ, tu luyện sao?”

Mộc Phàm bỗng nhiên nghĩ đến chuyện mình có thể tự lĩnh ngộ tu luyện hay không, tự tăng cấp Thanh đồng luyện thể thuật cùng Thượng cổ Luyện Khí thuật?

Không dựa vào hệ thống, có thể thành công hay không?

“Đương nhiên có thể, ký chủ đã nắm giữ phương pháp tu luyện, chỉ cần nỗ lực lĩnh ngộ thời gian dài lâu là có thể gia tăng, đương nhiên, muốn tăng một cách nhanh chóng thì nạp tiền, hệ thống giúp ngươi tới đúng chỗ liền.”



“Thiếu niên, muốn mạnh hơn thì nạp tiền đi.”

Nghe hệ thống nói, chân mày Mộc Phàm chau lại, câm nín, có phải hệ thống này cố ý nói như vậy hay không, mục đích chính là để hắn không ngừng nạp tiền.

Mộc Phàm trợn trắng mắt, mắng thầm: “Ngươi là cái thứ hố người, lại muốn hố ta nạp tiền, ta nói cho ngươi, hiện tại ta chỉ có mười vạn.”

Mười vạn là tiền thưởng Võ Cương đưa tới, ăn uống sinh hoạt cũng cần tiền.

Hơn nữa, muốn tăng Thanh đồng luyện thể thuật, Thượng cổ Luyện Khí thuật, dùng mười vạn chỉ có thể tăng lên hai ba tầng mà thôi.

Hai ba tầng thì dùng gì, còn không bằng giữ lại, không có tiền, sẽ đói chết.

“Ọc ọc...”

Đang nghĩ ngợi thì bụng lại phát ra tiếng ọc ọc.

Mộc Phàm cười khổ nói: “Xem đi, bụng lại đói, Luyện Khí tầng một vẫn không có biện pháp giúp ta hấp thu, bổ sung năng lượng từ trong không khí.”

“Ra ngoài ăn một bữa, lấp đầy bụng rồi tính tiếp.”

Suy nghĩ xong, Mộc Phàm đứng dậy, thay quần áo rời khỏi biệt thự.

Mộc Phàm đóng cửa, đi về phía trung tâm khu thứ tám, nhưng mới vừa đi không bao lâu liền thấy không thích hợp.

“Có người!”

Mộc Phàm rùng mình, thầm thấy không ổn, phía sau có người theo dõi.

Hơn nữa không chỉ một ngườii, sau khi thực lực tăng lên, cảm giác tự nhiên càng nhạy bén.

Mộc Phàm phát hiện nhưng không phản ứng, lặng lẽ quan sát, quả nhiên phát hiện vài bóng người đang lén lút theo sau.

“Đám này nhắm vào ta?”

Mộc Phàm vừa đi vừa suy tư.

Chuyện này khiến Mộc Phàm thấy khó hiểu, là ai muốn đối phó hắn?

“Là Mộc Hiên sao?”

Hai mắt Mộc Phàm nhíu lại, nở nụ cười lạnh, mặc kệ là ai, tới gây phiền toái thì thu thập hết rồi lại nói.

Đi tiếp vài bước, Mộc Phàm ngừng lại, xoay người, mặt không biểu tình nhìn thẳng.

“Lén la lén lút, đều xuất hiện đi.”

Mộc Phàm lạnh nhạt mở miệng, đáng tiếc, bốn phía im ắng, không một bóng người.