Chương 46: Buổi đấu giá từ thiện (1)

Diệp Thần đã cho Lý Liên Khiết uống thuốc trị chấn thương.

"Lý ca, loại thuốc trị vết thương này là do một vị lão lương y của Trung Quốc truyền phương thuốc cổ truyền cho nhà tôi, anh thử xem."

"Cảm ơn."

Lý Liên Khiết cầm lọ thuốc bôi lên người, lập tức cảm giác đau đớn trên người đều biến mất.

“Ôi trời, thật tuyệt vời.” những năm này Lý Liên Khiết thường xuyên bị thương vì đóng phim.

Đã sử dụng rất nhiều loại thuốc nhưng chưa bao giờ có thuốc tác dụng mạnh như vậy.

Từ Khắc đi tới, cười nói: "Tiểu Diệp, phim hay lắm, tiện thể, trước đây cậu làm gì vậy?"

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Diệp Thần.

Họ cũng rất tò mò.

Với kungfu và kỹ năng diễn xuất tốt như vậy, ngay cả khi anh không phải là một diễn viên, anh cũng phải vào một ngành nghề liên quan chứ.

"Tôi trước kia làm tài xế trên DiDi."

"Di Di?"

Mọi người đều sững sờ.

"Tài xế Didi? Làm sao có khả năng diễn xuất tốt như vậy?"

"Bây giờ anh em DiDi đều tài giỏi như vậy sao?"

"Diễn xuất quá tốt, đánh cũng rất hay, mở Didi, quả thật quá phung phí của trời ."

Tất cả mọi người đều bị sốc trước câu trả lời của Diệp Thần.

Từ Khắc vỗ vỗ vai Diệp Thần.

"Không quan trọng là cậu đã làm gì trước đây, nhưng từ bây giờ, cậu không phải làm tài xế DiDi nữa."

Với ngoại hình, kỹ năng diễn xuất và kungfu của Diệp Thần, quá dễ dàng để Từ Khắc nâng Diệp Thần quá dễ dàng.

Mọi người đều lộ ra vẻ ghen tị.

Được sự ưu ái của đạo diễn Từ, Diệp Thần sẽ không khó để trở nên nổi tiếng trong tương lai.

“Không, mở Didi là nghề của tôi, còn diễn xuất chỉ là sở thích thôi.” Diệp Thần nói một cách nghiêm túc.

"???"

"Mở DiDi là nghề nghiệp, và diễn xuất là sở thích sao?"

Chưa nói gì đến chuyện khác, một diễn viên có hàng trăm triệu người hâm mộ, hàng ngày được chú ý, phim có thể kiếm được hàng chục triệu.

Tài xế Didi chỉ là một công việc dành cho tầng lớp dưới cùng của xã hội. Có thể kiếm được bao nhiêu tiền trong một năm?

"Diệp Thần, cậu thật hài hước.” Chung Lệ Lệ cười nói.

Lý Liên Khiết cũng mỉm cười, hình như rất nhiều người cho là lời của Diệp Thần là nói đùa.

“Nhân tiện, Diệp Thần, đêm nay có một buổi đấu giá từ thiện, cậu có thể đi cùng chúng tôi chứ.” Từ Khắc đột nhiên nói.

Từ Khắc bây giờ đã đem Diệp Trần nuôi dưỡng thành ngôi sao, nếu không ông ta đã không để cho Diệp Thần tham gia một cuộc đấu giá quan trọng như vậy.

Diệp Thần gật đầu: "Được rồi, vừa lúc có thể đi xe của tôi."

Dưới ánh mắt ghen tị của mọi người, Diệp Thần, Từ Khắc, Lý Liển Khiết, Chung Lệ Lệ lên xe đi thẳng đến trung tâm nghệ thuật.

Sau khi lên xe, Chung Lệ Lệ cười nói, "Diệp Thần, tôi đã gửi đơn đặt hàng."

“Được!” Diệp Thần cười.

Nửa giờ sau, xe chạy đến Trung tâm nghệ thuật Kinh Đô.

Chung Lệ Lệ gửi đơn đặt hàng, và sau đó cho Diệp Thần một lời khen ngợi 5 sao.

[Ding, xin chúc mừng kí chủ đã nhận được lời khen ngợi 5 sao (2/5), thưởng 10 tỷ tiền mặt (chỉ dành cho tổ chức từ thiện)]

10 tỷ, chỉ được dùng làm từ thiện?

Trong cuộc sống kiếp trước, nhiều người nổi tiếng thích làm các công việc phúc lợi công cộng, chẳng hạn như Hiệu trưởng Cổ, người đã xây dựng hàng trăm trường tiểu học Hy vọng ở Trung Quốc.

Diệp Thần vốn dĩ muốn làm một số công việc từ thiện, nhưng nhìn thấy phần thưởng này tình cờ thực hiện được ước nguyện của anh.

Bốn người bước vào địa điểm, Chung Lệ Lệ thì thào nói: "Những người tới tham gia buổi đấu giá từ thiện này đều là tài phiệt nổi tiếng ở Trung Quốc, cũng có một số siêu sao quốc tế đến, Đạo diễn Từ mang cậu đến là để cậu mở mang tầm mắt."

“Ra vậy, chị Lệ Lệ.” Diệp Trần cười gật đầu.

Bốn người đến địa điểm đấu giá.Zhong Lili thì thào nói: "Những người tới tham gia buổi đấu giá từ thiện này đều là tài phiệt nổi tiếng ở Trung Quốc, cũng có một số siêu sao quốc tế đến, kỳ thực là để cho các ngươi kinh nghiệm lâu năm."

“Tôi đã biết, chị Lili.” Diệp Thần cười gật đầu.

Bốn người đến địa điểm đấu giá.

Buổi đấu giá này cũng được truyền hình phát trực tiếp.

Các vật phẩm đấu giá bao gồm thư pháp và hội họa, đồ cổ và một số đạo cụ diễn xuất quý giá.

Cho dù đó là những ông trùm hay những ngôi sao lớn của Trung Quốc đến đấu giá, một số thực sự làm điều đó là để thể hiện lòng ái tâm, và một số là để kiếm một chút uy tín.

Vì vậy, toàn bộ cuộc đấu giá đã diễn ra vô cùng sôi nổi, chỉ trong một giờ đồng hồ đã thu được hơn 100 triệu tiền quỹ.