Chương 32: Kỹ năng diễn xuất làm chấn kinh toàn trường (1)

Trương Mưu đứng dậy và đột nhiên cúi đầu trước Diệp Thần.

"Diệp Thần, sau khi cậu thay đổi kịch bản như thế này, nó giống như hoàn thiện. Thật tuyệt vời."

Trương Mưu thực sự biết rằng có điều gì đó không ổn trong kịch bản, nhưng ông ta không biết làm thế nào để thay đổi nó sau khi suy nghĩ về nó trong nhiều ngày.

(Thay đổi cách xưng hô của Trương Mưu nha, dù sao người ta cũng là người lớn tuổi xưng hô là anh ta hơi kì.)

Diệp Thần chỉ đọc một lần, đã khiến cho kịch bản tràn đầy linh tính.

"Đạo diễn Trương rất nghiêm túc, tôi chỉ bày tỏ suy nghĩ của mình trên kịch bản mà thôi."

Diệp Thần vội vàng đỡ Trương Mưu dậy, dù sao thì ông ấy cũng là một trong những đạo diễn hàng đầu.

Trên thực tế, kịch bản này không phải Diệp Thần nghĩ, mà là nói với đạo diễn Trương về tình tiết trong ký ức kiếp trước.

"Diệp Thần, sau lời khuyên của cậu, tôi thực sự đã học được rất nhiều điều, điều này sẽ có lợi cho tôi rất nhiều trong những lần sau này. Chà, tôi sẽ thưởng cho cậu một triệu cho lời khuyên của cậu, cậu nghĩ sao?"

Trương Mưu nói điều này từ tận đáy lòng mình.

Diệp Thần lắc đầu: "Tôi không cần tiền. Thực ra, tôi chỉ tò mò và muốn thử làm phim. Công việc kinh doanh chính của tôi là mở Didi. Nếu có thể, Trương lão sư có thể hỗ trợ tôi nhiều hơn trong Tương lai."

“Mở DiDi?” Trương Mưu sững sờ một lúc.

Nhưng ông ấy cũng hiểu rằng Diệp Thần không thiếu tiền, dù là mở DiDi hay đóng phim thì cũng chỉ để cho vui.

Rốt cuộc là ông ấy biết Diệp Thần sống trong cung điện của Kinh Đô, như vậy sẽ thiếu tiền sao?

"Như vậy đi, tôi lớn hơn cậu, sau này cậu gọi tôi là Trương huynh, thế nào?"

“Được!” Diệp Thần sẵn sàng đồng ý.

"Tôi sẽ thay đổi kịch bản trước, cậu chuẩn bị đi, sau đó chúng ta diễn thử."

Bây giờ, ông ấy càng ngày càng mong chờ Diệp Thần vào vai diễn này hơn.

"Được!"

Diệp Thần đứng dậy đi theo trợ lý ra ngoài cửa trang điểm.

Bước ra khỏi phòng thay đồ, mọi người còn kinh ngạc hơn khi nhìn thấy Diệp Thần.

Diệp Thần đeo kính râm, mặc áo khoác len quân đội, tay đeo găng tay trắng và đội mũ quân đội trên đầu. Hình ảnh của anh ấy thật tuyệt.

"Này, nó giống hệt như Trịnh Diệu Tiên trong cuốn tiểu thuyết mà tôi đã đọc."

"Ừ, tôi cảm thấy anh ấy là Trịnh Diệu Tiên, như thể anh ấy được sống ấy."

"Khí chất này căn bản không cần diễn."

Mọi người đều bị sốc khi nhìn thấy Diệp Thần, và họ càng mong chờ màn trình diễn của anh hơn nữa.

"Tất cả các phòng ban đã sẵn sàng quay."

Mọi người bắt đầu bận rộn.

Ánh sáng, đạo cụ, hình ảnh, hậu cần đều đã sẵn sàng.

"Diệp Thần, cậu ngồi đây một lát, rồi đi tới, cậu thể hiện sự tàn nhẫn của quân át chủ bài, và cảm giác bất lực khi nhìn thấy đồng đội của mình.” Trương Mưu nói với Diệp Thần.

Diệp Thần gật đầu, biểu thị đã hiểu.

Bắt đầu quay.

Đúng lúc này, âm thanh hệ thống vang lên.

[Đinh, tự động kích hoạt kỹ năng diễn xuất cấp thần, giá trị diễn xuất của bạn tăng thêm 9999 điểm]

Diệp Thần cảm thấy đầu óc đột nhiên trở nên trống rỗng.

Những mảnh ký ức tràn ngập trong tâm trí Diệp Thần.

Đầu tiên là về chiến trường rực lửa, từng đồng đội của anh đã ngã xuống dưới làn đạn của kẻ thù.

Kí ức thứ hai, cảnh anh nhận nhiệm vụ, lúc nào cũng giấu thân phận, cắm dao găm vào lòng địch, chờ đợi tiếng gọi của tổ chức.

Trong ký ức thứ ba, anh nhìn tất cả đồng đội chết trước mặt mình.

...

Tôi là một đảng ngầm, và nhiệm vụ của tôi là cắm một con dao găm vào trái tim của kẻ thù và tấn công kẻ thù bất cứ lúc nào.

Ký ức tràn ngập trong tâm trí Diệp Thần.

Đúng lúc này, tất cả máy quay đều nhắm vào Diệp Thần.

Anh dường như là nhân vật trong vở kịch, Lục ca của quân nội bộ ẩn nấp bên trong kẻ thù.

Trong khoảnh khắc này, trên người Diệp Thần toát ra khí tức kinh người.

Mọi người trong đoàn đều chết lặng vào lúc này.

Đôi mắt của Diệp Thần băng giá và man rợ, khiến người ta thoạt nhìn không khỏi rùng mình.

Giờ phút này, tất cả mọi người giống như nhìn thấy một khí tức tàn nhẫn.

Đây là cảnh quay đầu tiên, địa điểm quay phim là một phòng thẩm vấn u ám, một bên là nữ đảng ngầm vẫn thề sống chết dưới sự thẩm vấn của bên còn lại.

Lúc này, Trịnh Diệu Tiên do Diệp Thần thủ vai đã xuất hiện đầu tiên.

Trương Mưu nhìn chằm chằm màn hình, nhìn Diệp Thần, nín thở.

Trịnh Diệu Tiên trước tiên mặc áo khoác quân đội, từng bước đi tới bên người nữ đảng ngầm, một chân giẫm lên ghế đẩu rồi chậm rãi cúi xuống.

Một giọng nói yếu ớt phát ra từ miệng Diệp Thần.

"Cô đã gặp được người tốt, tôi cho cô cơ hội, không ngờ ngươi không biết tốt xấu. Cô còn trẻ thế này, sống hết mình cả tuổi thanh xuân. Trước khi cô trở thành một liệt sĩ, đây là cơ hội cuối cùng ... "