Chương 25: Âm Cùng Dương

"Chuyện gì xảy ra?"

Trong lòng Tuệ Văn Phương Trượng tràn đầy nghi ngờ.

"Đây là... Phệ Huyết Lão Ma?"

Tuệ Văn Phương Trượng đến gần Phệ Huyết Lão Ma, thần sắc hơi đổi.

Giờ phút này, Phệ Huyết Lão Ma mặc dù đã sớm thay hình đổi dạng, nhưng trên người tán phát ra khí tức ma đạo càng cực kỳ nồng nặc.

Thiên hạ hiện tại, võ giả thượng tam cảnh mặc dù có một ít, nhưng mỗi một vị đều là nổi tiếng bên ngoài, huống chi là một vị ma đầu thượng tam cảnh?

Tuệ Văn Phương Trượng vẻn vẹn suy tư chốc lát, thông qua khí tức trên người Phệ Huyết Lão Ma, liền kết luận thân phận đối phương.

"Trấn Ma Tháp?"

"Phệ Huyết Lão Ma..."

Tuệ Văn Phương Trượng mơ hồ đoán đến cái gì.

Ngay tại lúc Tuệ Văn Phương Trượng đang suy tư.

Vèo!

Vèo!

Vèo!

Đang lúc này.

Các vị Viện Thủ cũng vội vã chạy tới.

"Phương Trượng?"

"Nơi này xảy ra chuyện gì?"

"Vì sao ta cảm giác có khí tức võ giả ma đạo?"

Viện Thủ La Hán Viện quét mắt nhìn xung quanh, không nhịn được hỏi.

Những Viện Thủ khác nghe vậy, nhất thời nhìn về Tuệ Văn Phương Trượng.

Dưới cái nhìn của bọn họ, Tuệ Văn Phương Trượng trước nhất chạy tới nơi này, hẳn là so với bọn hắn biết càng nhiều.

"Ta cũng không đến sớm hơn các ngươi bao nhiêu."

"Lúc ta mới tới, tình cảnh đã là như vậy."

Tuệ Văn Phương Trượng cười khổ một tiếng, mang suy đoán trong lòng nói ra.

"Cái gì?"

"Phương Trượng ngươi là nói, cổ thi thể này là Phệ Huyết Lão Ma? " Viện Thủ La Hán Viện hơi kinh hãi.

"Dựa theo tình báo Thiếu Lâm Tự thu thập được, Phệ Huyết Lão Ma chẳng qua chỉ là ma đầu tam phẩm, nhưng thực lực cỗ thi thể trước mắt này, lúc còn sống xa xa không chỉ tam phẩm, ít nhất là nhị phẩm, thậm chí là nhị phẩm đỉnh phong cũng có chút ít khả năng."

Viện Thủ Đạt Ma Viện chậm rãi nói.

Lời này vừa nói.

Đông đảo Viện Thủ đương trường đột nhiên biến sắc.

Bọn họ quan tâm không phải là cổ thi thể này đến cùng có phải đúng hay không là nhị phẩm đỉnh phong.

Mà là nếu quả thật như Viện Thủ Đạt Ma Viện vừa nói, đường đường nhị phẩm đỉnh phong, tại sao lại chết ở chỗ này?

Các Viện Thủ cũng sớm đã tra xét thương thế Phệ Huyết Lão Ma, lục phủ ngũ tạng trong nháy mắt vỡ nát, tồn tại đánh chết Phệ Huyết Lão Ma hiển nhiên là một chiêu trí mạng.

Đến tột cùng là người nào, có thể trong chớp mắt đánh gϊếŧ một vị nhị phẩm đỉnh phong?

Hơn nữa, các Viện Thủ từ trên vẻ mặt của Phệ Huyết Lão Ma hiện tại, phát hiện một tia sợ hãi sâu đậm.

Rất hiển nhiên, Phệ Huyết Lão Ma trước khi chết, là rơi vào một trạng thái tuyệt vọng vô cùng.

Có thể làm cho đường đường một vị nhị phẩm đỉnh phong vô cùng tuyệt vọng, ngay cả chạy đều chạy không thoát...

Đông đảo Viện Thủ trong lòng lạnh cả người.

"Liên quan tới thực lực Phệ Huyết Lão Ma, ta có lẽ biết là xảy ra chuyện gì."

Lúc này, Tuệ Văn Phương Trượng từ trong Trấn Ma Tháp đi ra, trầm giọng nói: "Phệ Huyết Lão Ma hẳn là ngụy trang thành ma đầu hạ tam cảnh, cố ý bị trấn áp tới Trấn Ma Tháp, sau đó mượn cơ hội cắn nuốt tinh huyết sinh cơ của tất cả ma đầu bên trong tháp, thực lực đột nhiên tăng mạnh..."

Tuệ Văn Phương Trượng chậm rãi nói.

Các Viện Thủ còn lại nghe vậy, không ngừng gật đầu.

Quả thật, nếu là dựa theo cách nói này của Tuệ Văn Phương Trượng, ngược lại có thể giải thích một vài thứ.

Chỉ bất quá...

Chuyện trọng yếu nhất nhưng không cách nào nói xuôi được.

Viện Thủ La Hán Viện hỏi "Phương Trượng, Phệ Huyết Lão Ma đến tột cùng là vì sao chết ở chỗ này?"

"Chuyện này..."

Tuệ Văn Phương Trượng trầm mặc.

Đây cũng là chỗ hắn nghĩ không rõ nhất.

Lấy thực lực Phệ Huyết Lão Ma, cho dù là hắn, tối đa chỉ có thể ngăn cản, nhưng là nếu là muốn đánh chết, nhất là đánh gϊếŧ trong chớp mắt, căn bản không thể làm được.

"Chẳng lẽ, là vị cao nhân Thánh Tăng kia ra tay?"

Viện Thủ Giới Luật Viện suy đoán nói.

Đoạn thời gian trước, truyền nhân Ma Phật gây đại loạn cho Thiếu Lâm Tự, chính là bởi vì có vị Thánh Tăng đời trước kia, mới để cho Thiếu Lâm Tự độ qua kiếp nạn.

Lúc đó, bao gồm Tuệ Văn Phương Trượng ở bên trong, tất cả mọi người đều nhận định Thiếu Lâm Tự có đời trước cấp bậc Thánh Tăng âm thầm trấn giữ.

Bây giờ.

Phệ Huyết Lão Ma không giải thích được chết ở trước Trấn Ma Tháp, mới để cho Viện Thủ Giới Luật Viện có suy đoán này.

Toàn bộ Thiếu Lâm Tự, sợ rằng chỉ có vị Thánh Tăng đời trước kia, mới có thực lực này đi.

"Cũng chỉ có khả năng này."

Tuệ Văn Phương Trượng khẽ gật đầu.

"Đúng rồi, những đệ tử này mặc dù đã hôn mê, nhưng lại tánh mạng không lo. " Tuệ Văn Phương Trượng đi tới trước người Chân Trí.

"Mặc dù khí huyết bị cắn nuốt đi một tí, nhưng mà không bị thương đến căn bản, tu dưỡng mấy tháng là có thể khôi phục."

Tuệ Văn Phương Trượng tra xét thân thể Chân Trí, gật đầu nói.

"Còn không tỉnh lại!"

Ngón tay Tuệ Văn Phương Trượng nhấn một chút vào mi tâm Chân Trí, thấp giọng quát nói.

Đùng! ! !

Giống như có chuông đồng lớn vang vọng trong đầu Chân Trí.

Ý thức vốn dĩ lâm vào bóng tối của Chân Trí nhất thời cảm thấy có ánh sáng truyền tới.

"Phương Trượng..."

Chân Trí mở hai mắt ra, thấy Tuệ Văn Phương Trượng cùng với đông đảo Viện Thủ, theo bản năng muốn đứng dậy hành lễ.

"Chớ có động."

"Ngươi khí huyết thiếu hụt, cần phải nghỉ ngơi."

Tuệ Văn Phương Trượng cản lại Chân Trí, mở miệng nói.

"Các sư đệ, các sư đệ không có sao chứ? " Chân Trí nhỏ giọng hỏi.

"Yên tâm."

Tuệ Văn Phương Trượng mặt hiện lên nụ cười " có Thánh Tăng đời trước ra tay, Phệ Huyết Lão Ma tại chỗ bỏ mình, các đệ tử cũng không người thương vong."

Trong giọng nói của Tuệ Văn Phương Trượng tràn đầy kính ý.

Vị Thánh Tăng đời trước kia mấy lần ra tay, trước kia cứu Thiếu Lâm Tự dưới tay truyền nhân Ma Phật, bây giờ lại đánh chết Phệ Huyết Lão Ma, ân tình như vậy, đủ để cho trên dưới Thiếu Lâm Tự vì đó chế tạo kim thân, quỳ lạy trăm ngàn đời.

"Thánh Tăng đời trước?"

Thần sắc Chân Trí sửng sốt một chút.

Tại thời khắc tối hậu trước khi ý thức hắn lâm vào bóng tối, quả thật thấy có người tới.

Mặc dù lúc ấy Chân Trí chỉ có thể nhìn được một đạo bóng hình mơ hồ, nhưng theo thân hình thon dài đến xem, hẳn là tuổi tác không phải là quá lớn.

Làm sao có thể sẽ là đời trước?

Chỉ bất quá, Chân Trí dù cho có nghi ngờ như vậy, nhưng mà nhìn đến bộ dạng một mặt thuần hậu của Tuệ Văn Phương Trượng cùng với các vị Viện Thủ, chỉ có thể cảm thấy mình nhìn lầm rồi.

"Được rồi."

"Chờ qua mấy ngày, ngươi đi Đạt Ma Viện, lĩnh một viên Bổ Huyết đan. " Tuệ Văn Phương Trượng nói.

Bổ Huyết đan là một loại đan dược đặc biệt bổ sung khí huyết.

Chân Trí khí huyết thiếu hụt, dùng Bổ Huyết đan có thể làm được gia tốc khôi phục nhanh hơn.

"Đa tạ Phương Trượng."

Chân Trí lập tức cảm kích nói.

. . .

Ngay tại lúc Tuệ Văn Phương Trượng cùng với các vị Viện Thủ âm thầm suy đoán vị Thánh Tăng đời trước kia đến tột cùng là ai, Tô Tần đã trở lại Tạp Dịch Viện.

Xong chuyện phủi áo đi, không màng chút công danh.

Đối với Thiếu Lâm Tự tới nói, Tô Tần mấy lần ra tay, không khác nào cứu vớt tính mạng mấy ngàn đệ tử Thiếu Lâm Tự, để cho Thiếu Lâm Tự không bị tiêu diệt.

Nhưng theo Tô Tần, chẳng qua chỉ là tùy ý ra tay, đập chết mấy con ruồi mà thôi.

"Cuộc sống như thế, không việc gì ký đánh dấu, tăng thực lực lên, nhàn nhã thong dong, mới là thứ ta muốn a..."

Tô Tần tâm tình không tệ.

Mấy giờ sau.

Chờ đến khi Thiếu Lâm Tự lần nữa an tĩnh lại, Tô Tần lặng lẽ chạy ra Tạp Dịch Viện, đi tới trên một chỗ gò núi trống trải.

Trăng sáng treo cao.

Ánh trăng trùng trùng điệp điệp chiếu xuống.

Tô Tần ngồi xếp bằng, Thái Âm Luyện Thể Thuật chậm rãi vận chuyển, Thái Âm chi lực vô cùng vô tận trào vào bên trong cơ thể, dung nhập vào trong mỗi một khối máu thịt.

"Quả nhiên. . . . ."

"Thái Âm Luyện Thể Thuật kết hợp Kim Cương Bất Hoại Thần Công, Chí Âm lực cùng Chí Dương lực kết hợp, đối với rèn đúc thân thể có hiệu quả!"

Tô Tần mở hai mắt ra, rõ ràng cảm nhận được thân thể chậm rãi tăng lên, trong con ngươi thoáng qua một tia sáng sâu thăm thẳm.