Chín tầng đạo cơ, Kim Đan cửu văn, Nguyên Anh cửu sắc.
Ba đại vô thượng đạo cơ lơ lửng phía trên Lăng Thiên Đạo Cung, một cỗ đạo vận vô cùng dồi dào đổ xuống, giữa thiên địa, linh khí nóng bỏng sôi trào như nấu dầu, đạo âm huyền diệu quanh quẩn trên thương khung.
Dường như toàn bộ thiên địa đều đang vui mừng khôn xiết vì ba đại vô thượng căn cơ này.
Cho dù là đệ tử bình thường, thiên kiêu Đạo Tử, hay là đám trưởng lão cao tầng của Huyền Thiên tông, thậm chí là người hộ đạo phía sau Cố Trường Ca...
Tất cả mọi người đều trở nên khϊếp sợ.
Ba đại vô thượng căn cơ liên tiếp được tạo nên.
Loại chuyện này, lật khắp điển tịch cổ kim cũng tìm không ra mấy người.
Bên trong Đạo Cung.
Tiểu Băng đứng trong phòng Sở Cuồng Nhân nhìn dị tượng của ba đại vô thượng căn cơ mà trợn mắt há hốc mồm, bất đắc dĩ nói: “Ta hiểu rồi, một ngày công tử không gây ra chút động tĩnh thì không được tự nhiên.”
Mà lúc này, trong phòng, Sở Cuồng Nhân khoanh chân ngồi trên giường, quanh thân có đạo vận huyền diệu lưu chuyển, lúc này thân thể hắn lộ ra vẻ trong suốt sáng long lanh.
Huyết dịch, kinh mạch, cốt cách, lục phủ ngũ tạng đều có thể nhìn thấy bằng mắt thường!
Ở trong cơ thể hắn, từng đạo đại đạo phù văn xuyên tới xuyên lui.
Ba đại vô thượng căn cơ hình thành lực lượng cuồn cuộn, đang không ngừng cải tạo tứ chi bách hài của hắn, chiết xuất linh lực.
Thời gian dần trôi qua, trên người Sở Cuồng Nhân lại tỏa ra ánh sáng màu vàng.
Cả người giống như một khối ngọc thạch màu vàng.
Nếu có người ở đây, tất nhiên sẽ nhận ra đây chính là đạo thể xếp vị trí đỉnh phong trong ba ngàn thể chất... Kim Ngọc Đạo Thân! !
Kim Ngọc Đạo Thân, mặc dù không bằng Vô Thượng Đạo Thể, nhưng so với Âm Dương Thần Đồng của Nam Cung Hoàng thì không hề yếu hơn.
Tu sĩ nắm giữ đạo thể này, cho dù tu luyện pháp môn bình thường nhất cũng có thể tu thành linh lực chí thuần, vô cùng thực dụng.
Sở Cuồng Nhân vốn tu luyện Thánh Nhân pháp, bây giờ được Kim Ngọc Đạo Thân gia trì, linh lực tinh thuần, đạt đến cực hạn.
Qua một hồi lâu, Sở Cuồng Nhân chậm rãi mở hai mắt ra.
Dị tượng trên người cũng dần biến mất, khôi phục bình thường.
“Một bình Thiên Linh Tủy, quả nhiên hiệu quả không tầm thường, không chỉ giúp ta tạo ra ba đại vô thượng căn cơ, hơn nữa, nhờ vào lực lượng của ba đại vô thượng căn cơ này đã khiến ta nắm giữ Kim Ngọc Đạo Thân!”
Sở Cuồng Nhân cảm nhận được lực lượng mênh mông trong cơ thể, cảm khái nói.
Lúc này hắn đã tấn cấp trở thành tu sĩ Nguyên Anh cảnh.
Nhưng hắn cảm giác, nếu một vị Động Hư cảnh đứng trước mặt hắn, hắn cũng có thể oanh bạo đối phương, đây là cảm giác vô cùng mãnh liệt.
Không thể nào? Chắc không phải vậy đâu?
Bây giờ hắn trâu bò đến trình độ này rồi sao?
Sở Cuồng Nhân có chút không tin.
“Hay là... Tìm người thử một chút?” Sở Cuồng Nhân thầm nói.
Hắn đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Vừa ra khỏi cửa, liền nhìn thấy Tiểu Băng.
“Công tử, cuối cùng ngươi cũng xuất quan rồi.”
Tiểu Băng có chút kích động nói.
“Ừm, đi thôi, theo ta đi gặp mọi người.” Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, hắn đã cảm nhận được bên ngoài Đạo Cung có rất nhiều người.
Bên ngoài Lăng Thiên Đạo Cung.
Mọi người nhìn thấy dị tượng biến mất, nhưng thật lâu vẫn không thể từ khϊếp sợ khôi phục lại, dù sao, đây chính là ba đại vô thượng căn cơ a!
Toàn bộ Thương Khung tinh có mấy người có thể tạo ra vô thượng căn cơ?
Đừng nói là liên tiếp ba loại vô thượng căn cơ!
Có thể nói, lần này Sở Cuồng Nhân náo ra động tĩnh, khiến mọi người chấn kinh, tuyệt đối không ít hơn lúc hắn sáng tạo ra Thánh Vương pháp.
Mọi người ở đây vẫn chưa hoàn hồn lại.
Từ trong Đạo Cung có hai bóng người một trước một sau đi ra.
Chính là Sở Cuồng Nhân và Tiểu Băng.
Sở Cuồng Nhân mặc trường bào tay lớn màu trắng, trên eo treo tua rua, đầu đội ngọc quan, gương mặt như tiên xuất hiện trước mặt mọi người.
“Mau nhìn, Đại sư huynh xuất quan!”
“Khuôn mặt đại sư huynh như muốn gϊếŧ ta vậy, quá đẹp.”
“Đại sư huynh, nhìn ta nhìn ta.”
“Trời ạ, vị đệ tử ngoại môn kia là tỳ nữ của Đại sư huynh sao? Thật khiến người ta hâm mộ, ta cũng muốn đi phục thị Đại sư huynh a.”
“Có ai không muốn đâu, nếu để ta ngày ngày đối mặt với khuôn mặt như Trích Tiên này, bắt ta bưng trà đưa nước ta cũng nguyện ý.”
Trong đám người không ngừng có âm thanh truyền tới.
Tiểu Băng chưa từng được vạn chúng chú mục có chút luống cuống, nhất là một số nữ tử không ngừng dùng ánh mắt ghen ghét hâm mộ nhìn nàng.
Ngược lại Sở Cuồng Nhân bên cạnh vẫn rất thong dong, bình chân như vại.
Tiểu Băng nhìn thấy không khỏi kính nể.
Công tử đúng là công tử, bất luận gặp trường hợp nào đều có thể thong dong, không vội như vậy.
Mà lúc này, mặc dù ngoài mặt Sở Cuồng Nhân bình tĩnh, nhưng trong lòng lại khá kinh ngạc, hắn biết bên ngoài có rất nhiều người, nhưng không ngờ lại nhiều người như vậy!
Nhưng sau đó hắn đã tỉnh táo lại.
Bản thân là đại sư huynh của Huyền Thiên tông, phải bình tĩnh!
“Chúc mừng Đại sư huynh xuất quan!”
Lúc này, Nam Cung Hoàng tiến lên lớn tiếng nói.
“Chúc mừng Đại sư huynh xuất quan!”
Mấy vị Đạo Tử Mộ Dung Hiên cũng biểu đạt chúc mừng.
Các đệ tử còn lại thấy thế, đến Đạo Tử cũng lên tiếng rồi, vậy bọn họ sao có thể thất thần nữa? Lúc này cũng lên tiếng hét to.
“Chúc mừng Đại sư huynh xuất quan!”
“Chúc mừng Đại sư huynh xuất quan! !”
Hơn vạn đệ tử hét to, sóng âm xông thẳng lên trời, thanh thế to lớn.
Lỗ tai Sở Cuồng Nhân sắp bị chấn điếc.
Hắn khẽ vuốt cằm, cũng không nhiều lời.
Lúc này, Lam Vũ đi đến bên cạnh Sở Cuồng Nhân, vốn dĩ là nữ thần tư thế hiên ngang, giờ phút này trên mặt tràn đầy dịu dàng ngoan ngoãn, gọi một tiếng công tử.
Tình cảnh này khiến không ít trái tim nam tử tan nát, nhưng nhìn Sở Cuồng Nhân một chút, không khỏi tâm phục khẩu phục, không sinh ra oán hận.
“Cũng chỉ có Đại sư huynh giống như trích tiên mới xứng với Lam cô nương, cũng chỉ có Lam cô nương mới có thể đứng chung một chỗ với Đại sư huynh.”
“Đúng vậy, những người khác căn bản không so sánh được.”
Đông đảo nữ tử hâm mộ nhìn Lam Vũ.
Hai người này đứng cùng một chỗ, như trời đất tạo nên, một người như thần nữ thanh lãnh, một người giống như trích tiên, ngay cả nhật nguyệt cũng vì đó ảm đạm.
Những người khác đều trở thành bối cảnh cho hai người nọ.
Tiểu Băng đứng bên cạnh hai người, những ánh mắt dừng trên người nàng đều đã rời đi, nàng cảm giác hiện tại mình giống như không khí, có chút khóc không ra nước mắt, nhưng cũng không có cái gì bất mãn.
Dù sao không phải ai cũng có thể đứng ở bên cạnh hai người này.
“Ngươi động thủ sao?”
Sở Cuồng Nhân phát hiện khí tức trên người Lam Vũ có chút lưu động, hiển nhiên vừa đánh một trận, hơn nữa còn không phải đối thủ bình thường.
Nếu không Lam Vũ sẽ không đến mức không khống chế nổi khí tức của mình dao động như vậy.
“Vừa rồi thái tử Thanh Vân chửi bới công tử, ta không khống chế nổi, tự tiện xuất thủ.” Lam Vũ có chút bất an, sợ Sở Cuồng Nhân bất mãn.
“Có bị thương không?” Sở Cuồng Nhân hỏi.
Thấy hắn không có ý trách cứ, lại lo lắng nàng có ăn thiệt thòi hay không, Lam Vũ nhẹ nhàng thở ra, nội tâm có chút vui mừng, nàng lắc đầu, “Chỉ đánh mấy chiêu, tiêu hao chút linh lực mà thôi.”
“Ừm, vậy thì tốt rồi.”
Sau đó, Sở Cuồng Nhân đến trước mặt đám người Huyền Kỳ Tôn Giả hành lễ.
Huyền Kỳ Tôn Giả nhìn Sở Cuồng Nhân khiêm tốn hữu lễ, càng xem càng cảm thấy hài lòng, “Cuồng Nhân, hôm nay ngươi tạo nên vô thượng căn cơ, tương lai con đường tu hành sẽ càng thêm thông thuận, vi sư chúc mừng ngươi.”
“Tạ ơn sư tôn.”
Cách đó không xa, Cố Trường Ca nhướng mày.
Từ lúc Sở Cuồng Nhân xuất quan đến giờ vẫn không nhìn thẳng vào hắn ta một cái, chuyện này khiến hắn ta rất bất mãn, lập tức tiến lên một bước, lớn tiếng nói: “Cô là thái tử Thanh Vân, bây giờ mời đại sư huynh của Huyền Thiên tông đánh một trận, ngươi có dám ứng chiến hay không?”
Giọng nói giống như rồng ngâm, chấn động trời cao! !
Khí thế trên người Cố Trường Ca bạo phát, vô cùng bá đạo, cuốn lấy một cỗ vô địch chi thế, bao phủ về phía Sở Cuồng Nhân!
Mà Sở Cuồng Nhân cũng cảm nhận được cỗ địch ý này, giương mắt nhìn thoáng qua Cố Trường Ca, sâu trong mắt có phù văn huyền diệu đang lưu chuyển.
Thần thông, Động Tất Chi Nhãn.
Nhất thời, vô số tin tức của Cố Trường Ca hiện lên.
“Cố Trường Ca, thái tử Thanh Vân vương triều, bán Động Hư cảnh, tu luyện Thánh Nhân pháp Chân Long Ngưng Linh Quyết, người mang Long Mạch Đạo Thể, tay phải đã rèn luyện ra Long mạch, trong cơ thể có giấu Thánh Khí Long Lân Giáp, còn có một giọt Chân Long tinh huyết...”