Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 23: Lam Vũ hiện thân, Cố Trường Ca ghen ghét dữ dội

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nam Cung Hoàng từ trên vách tường trượt xuống, khóe miệng chảy máu, hắn ta miễn cưỡng đứng vững, nhìn tay phải của Cố Trường Ca, trước khi bị đánh bay, dường như hắn ta đã nhìn thấy trên tay phải của đối phương hiện ra vảy rồng màu vàng.

“Nghe đồn Thanh Vân vương triều có Chân Long Ngưng Linh pháp có thể khiến người tu luyện rèn luyện ra Long Mạch Đạo Thể, tay phải của ngươi đã rèn luyện ra Long mạch! !”

Nam Cung Hoàng ngưng trọng nói.

Long Mạch Đạo Thể, đây là Đạo Thể đứng đầu, so với Âm Dương Thần Đồng của hắn ta còn mạnh hơn, là một trong mấy loại Đạo Thể có vinh dự tiếp cận Vô Thượng Đạo Thể nhất, một khi đại thành, đến Thánh Nhân cũng phải nhượng bộ lui binh!

“Không sai.”

Cố Trường Ca ngạo nghễ nói: “Mặc dù chỉ có một cánh tay phải, nhưng ta vẫn có thể dễ dàng đánh bại một tên tuyệt đỉnh thiên kiêu như ngươi!”

Long Mạch Đạo Thể đại thành, cần rèn luyện toàn bộ kinh mạch của bản thân thành Long mạch, nhưng hiện tại hắn ta mới rèn luyện được kinh mạch của cánh tay phải mà thôi.

Nhưng như vậy đã đủ để hắn ta khinh thường cùng thế hệ rồi.

“Nam Cung sư huynh lại bị ba quyền đánh bại.”

“Đại sư huynh đâu rồi? Chỉ có thể để Đại sư huynh tới.”

“Cố Trường Ca thật khủng khϊếp.”

Các đệ tử xung quanh nghị luận ầm ĩ, trong lòng khó nén rung động.

Cố Trường Ca thấy thế, đứng chắp tay, khinh thường mọi người, một cỗ khí thế bá đạo không gì sánh kịp tràn ngập ra, giống như một vị đế vương.

“Các ngươi có ai dám độc chiến với ta nữa?”

Cố Trường Ca bễ nghễ toàn trường, vô địch chi tư rung động toàn trường!

Nơi xa.

Đám người Huyền Kỳ Tôn Giả, Như Yên trưởng lão nhìn thấy tình cảnh này.

“Kẻ này đúng là bất phàm.”

“Ừm, tuổi còn trẻ đã đến bán Động Hư, cộng thêm Long Mạch Đạo Thể gia trì, khó trách có thể quét ngang cùng thế hệ.”

“Liên tiếp đánh bại sáu đạo thống Thánh Nhân, hắn đã có vô địch chi tư, nếu để hắn tiếp tục cường thịnh, sợ là thật có thể tạo ra vô địch chi tâm!”

Dù đám người Huyền Kỳ Tôn Giả bất mãn Cố Trường Ca đến cửa khiêu chiến, nhưng bọn họ cũng không thể không thừa nhận, Cố Trường Ca đúng là không tầm thường.

“Chưởng môn, thủ tịch còn đang bế quan sao?”

Như Yên trưởng lão hỏi.

Hiện tại bọn họ chỉ có thể ký thác hi vọng lên người Sở Cuồng Nhân mà thôi.

“Ừm, ta vừa dùng Linh Niệm quét đến Đạo Cung, Cuồng Nhân vẫn đóng cửa không ra.” Huyền Kỳ Tôn Giả bất đắc dĩ nói.

Sau đó ông ấy lại nhìn ra trước sơn môn Huyền Thiên tông.

Lúc này Cố Trường Ca khinh thường mọi người, thấy không ai ứng chiến, tiếp tục nói: “Vị Vô Thượng Đạo Thể kia của các ngươi đâu? Sao không gọi hắn đi ra.”

Hắn ta dừng lại một chút, trên mặt lộ ra vẻ trào phúng, “Không phải sợ hãi tránh trong phòng không dám đi ra chứ?”

“Cuồng vọng! !”

“Lại dám chửi bới Đại sư huynh như thế!”

“Đừng cản ta, ta liều mạng với ngươi.”

Mộ Dung Hiên tức giận đến nghiến răng, muốn xuất thủ, nhưng lại bị mấy tên Đạo Tử bên cạnh ngăn lại, khuyên hắn ta phải tỉnh táo.

“Đừng kích động, ngươi không phải đối thủ của hắn.”

“Đến Nam Cung cũng bị ba quyền đánh bại, ngươi đi lên cũng vô dụng.”

Lúc mọi người oán giận, một đạo lưu quang màu trắng từ trên trời giáng xuống.

Phanh...

Một trận bụi đất tung bay, khí lãng lăn lộn.

Mọi người nhìn qua, chỉ thấy một nữ tử tóc bạc, mặc chiến giáp màu trắng bạc hoa lệ nghênh phong mà đứng, thần thánh không thể xâm phạm.

“Lam cô nương.”

Mấy vị Đạo Tử cảm thấy kinh ngạc.

Người tới chính là Lam Vũ, nàng biết sau khi Sở Cuồng Nhân xuất quan sẽ phải đánh một trận với Cố Trường Ca, cho nên tới đây quan sát một phen.

Nàng vốn không có ý định xuất thủ.

Nhưng nghe thấy đối phương châm chọc Sở Cuồng Nhân, nàng lại không nhịn được.

Cố Trường Ca có thể nhục mạ bất luận kẻ nào, cho dù là Thánh Nhân cảnh được vạn vạn người kính ngưỡng cũng không liên quan gì đến nàng, nhưng nàng không cho phép bất cứ ai chửi bới Sở Cuồng Nhân như Thần Linh trong lòng nàng, cho dù một câu châm chọc cũng không được!

Cho nên nàng hiện thân.

Lam Vũ hiện thân, một thân chiến giáp màu trắng bạc vô cùng hoa lệ, bộc lộ khí thế thần thánh trang nghiêm, cộng thêm dung nhan tuyệt mỹ khiến người vô cùng kinh diễm.

Đến Cố Trường Ca cũng không nhịn được hai mắt tỏa sáng.

Hắn ta là thái tử của Thanh Vân vương triều, cả đời nhìn thấy vô số mỹ nữ danh viện, nhưng không ai có thể sánh bằng nữ tử trước mắt này.

Băng cơ ngọc cốt, thần thánh thanh lãnh, giống như thần nữ.

Lần đầu, trong lòng Cố Trường Ca sinh ra hâm mộ.

“Ngươi là người phương nào?”

Cố Trường Ca tận lực thả chậm giọng điệu, tò mò hỏi.

Hắn ta nghĩ, bản thân mình đường đường thái tử Thanh Vân vương triều, liên tiếp đánh bại đám vô thượng thiên kiêu của sáu đạo thống Thánh Nhân, bây giờ lại dùng giọng điệu này nói chuyện với người khác, người kia phải có dáng vẻ thụ sủng nhược kinh mới đúng.

Nhưng trên mặt Lam Vũ vẫn một mảnh lạnh lùng, con ngươi màu xanh lam giống như biển lớn cuồn cuộn địch ý, như gió lốc mưa rền.

“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi vừa chửi bới công tử nhà ta, cho nên ngươi phải trả giá đắt.” Lam Vũ lạnh giọng nói.

Một thân linh lực lăn lộn, đạo vận thần thánh quang minh lưu chuyển.

Nhìn thấy đạo vận này, trong mắt Cố Trường Ca lộ ra một tia ngưng trọng.

Nhưng đồng thời, trong lòng hắn ta càng sinh ra đố kị.

Tùy tùng?

Nữ tử bực này lại là tùy tùng của tên Vô Thượng Đạo Thể Huyền Thiên tông kia?

Người kia có tài đức gì để nàng đi theo chứ?

“Cô vốn cho rằng Vô Thượng Đạo Thể của Huyền Thiên tông rất không tầm thường, không ngờ lại chỉ biết trốn sau lưng một nữ nhân.”

“Đi theo người như vậy không có tiền đồ đâu, nữ nhân, ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi đi theo cô, cô sẽ ban cho ngươi vô thượng vinh diệu, cho dù là vị trí Thái tử phi vô cùng cao quý kia, cô cũng hứa cho ngươi.”

Cố Trường Ca nhìn Lam Vũ, trong mắt lộ ra một chút chờ mong.

Nhưng Lam Vũ nghe vậy, vẻ mặt càng thêm băng lãnh, “Chửi bới công tử nhà ta, còn ở nơi này si tâm vọng tưởng, ngươi, tội không thể tha!”

Lam Vũ không nói thêm nữa, đưa tay ra, nắm lại, sau đó đánh ra.

Một cột sáng màu trắng mang theo thần thánh chi ý bạo phát!

Đạo vận khủng bố khiến mọi người ở đây kinh ngạc.

Cố Trường Ca không dám khinh thường, thôi động linh lực cũng đánh ra một quyền.

Hai cỗ quyền kình, hai loại đạo vận ầm vang nổ tung, lực trùng kích cường đại lan tràn ra, nhưng hai người Lam Vũ và Cố Trường Ca đều không hề nhúc nhích.

Chuyện này khiến rất nhiều người kinh ngạc.

Cố Trường Ca cường đại cỡ nào, người ở đây đều thấy qua, ba quyền đánh bại Nam Cung Hoàng, nhưng Lam Vũ lại đánh ngang tay với hắn ta.

Nơi xa, mấy người Huyền Kỳ Tôn Giả đưa mắt nhìn nhau.

“Nữ tử này là ai?”

“Vừa rồi nàng mới nói là tùy tùng của thủ tịch.”

“Tại sao cỗ đạo vận này lại có chút giống Vô Thượng Đạo Thể Thần Thánh Quang Minh chi thể trong truyền thuyết vậy?” Huyền Kỳ Tôn Giả nghi ngờ nói.

Lời vừa ra, mọi người không khỏi xôn xao.

Đúng là Vô Thượng Đạo Thể!

“Nếu đúng là như thế, khó trách nàng có thể chống lại Cố Trường Ca, chỉ là... Nàng thật sự là Vô Thượng Đạo Thể sao?”

Không trách mọi người hoài nghi, Vô Thượng Đạo Thể quá hiếm thấy, bây giờ lại liên tiếp xuất hiện hai người, đều ở Huyền Thiên tông, thật không thể tin được.

“Có khả năng, nhưng cũng có thể không phải, tóm lại nàng tuyệt đối không đơn giản, đến lúc đó phải hỏi Cuồng Nhân một chút mới được.” Huyền Kỳ Tôn Giả nói.

Đám đệ tử và cao tầng Huyền Thiên tông sợ hãi với thực lực của Lam Vũ, mà Cố Trường Ca cũng giống như vậy, đến lúc này, hắn ta đã đánh bại không ít Đạo Tử của các đạo thống Thánh Nhân, nhưng có rất ít người có thể đánh ngang tay với hắn ta.

Đừng nói đến chuyện đây là một nữ tử.

Nhưng nghĩ đến nữ tử mạnh mẽ, thần thánh mỹ lệ như vậy lại là tùy tùng của người khác, Cố Trường Ca càng thêm ghen ghét với Sở Cuồng Nhân chưa từng gặp mặt kia.

“Đáng tiếc, nữ tử hiếm thấy như ngươi lại đi theo một tên hèn nhát, co đầu rút cổ không dám ra mặt.” Cố Trường Ca lắc đầu nói.

Tất cả mọi người dường như ngửi thấy mùi chua trong giọng nói kia.

“Chậc chậc, đường đường là thái tử Thanh Vân, muốn nữ nhân nào mà không có, đáng tiếc, Lam cô nương không phải người hắn ta có thể mơ ước.”

“Đúng vậy, Lam cô nương chính là người của Đại sư huynh, chỉ bằng tướng mạo, Đại sư huynh đã có thể quăng hắn ta mười tám con phố rồi.”

“Vẫn là Đại sư huynh lợi hại, còn chưa ra mặt, trong lúc vô hình đã đè ép tên Cố Trường Ca này một đầu rồi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »