Trấn an xong Lê phu nhân, Giang Dư An rất nhanh đã tới đón tôi.
Tôi đi xuống lầu, mở cửa, mơ hồ nhìn Giang Dư An: “Bạn trai của em đến rồi à.” Anh ấy lập tức đứng dậy nhìn tôi, lại ngượng ngùng. Khuôn mặt nhỏ nhắn kia lại bắt đầu trở nên hồng hào.
Làm tôi càng có hứng thú trêu chọc anh hơn. Tôi liền ghé sát vào tai Giang Dư An hỏi: “Đối với anh, em là gì?” Anh ấy lắp bắp nói: “Bạn gái…”
Tôi hài lòng rồi, trực tiếp kéo tay Giang Dư An đi tới concert. Nhưng chưa đi được hai bước, bố mẹ tôi đã trở về.
Khoảnh khắc hai người họ nhìn thấy tôi, ánh mắt họ đều tập trung vào bàn tay đang nắm chặt của Giang Dư An và tôi. Tôi nhanh chóng chào bố mẹ: “Bố, mẹ.” Khương Dư An cũng nhanh chóng chào: “Bố, mẹ.”
Sau khi nói ra hai từ này xong, Giang Dư An mới nhận ra mình đã lỡ lời lặp lại theo lời tôi. Trước đây, khi nhìn thấy bố mẹ tôi, Giang Dư An luôn gọi họ là chú và dì.
Mẹ tôi nhướn mày, trực tiếp nói: "Gọi thêm một tiếng nữa đi.”
Vừa rồi là lỡ lời, làm sao có thể nói lại mộtlần chứ.
Mặt Giang Dư An bây giờ không khác gì mông khỉ. Anh nắm tay tôi, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.
Mặt tôi cũng đỏ như mông khỉ bởi vì anh ấy gọi sai.
Nếu như tôi còn không lên tiếng nữa, chắc trúc mã ngốc nghếch của tôi sẽ xấu hổ đến chớt mất.
Tôi nhìn bố mẹ, vội vàng mở miệng: "Bố mẹ, concert sắp bắt đầu rồi, chúng con phải đi nhanh mới kịp ạ." Tôi nói xong, liền kéo theo Giang Dư An nhanh chóng rời đi, phải rời xa nơi sẽ khiến bạn trai tôi chớt này. Mãi cho đến khi đến cổng vào của concert, sắc mặt Giang Dư An mới dần dần ổn hơn.
Những người tới xem concert trên mặt đều rất kích động. Lúc vào sân, có nhân viên công tác gửi cho chúng tôi một cây lightstick đã được đồng bộ. Tuy rằng Giang Dư An không thích cầm những thứ này, nhưng vì muốn cùng tôi đu idol, anh vẫn cầm.
“Ca Vương! Ca Vương! Ca Vương!”
Khung cảnh vô cùng náo nhiệt, mọi người đều đồng thanh hò hét và vẫy lightstick.
Tất nhiên tôi cũng không ngoại lệ.
Thần tượng tôi yêu thích nhất có mặt trên sân, tôi phấn khích đến nỗi không ngừng hò hét.
Giang Dư An trực tiếp ôm lấy tôi từ bên cạnh. Mặc dù anh không mở miệng ngăn cản tôi, nhưng sắc mặt kia, rõ ràng chính là sự chán ghét.
"Ngoan nhé." Tôi chạm vào đầu Giang Dư An, an ủi anh ấy một chút. Sau đó tiếp tục vẫy lightstick và hét lên vì idol của mình.
Vào đoạn giữa, idol bước xuống khỏi sân khấu, đưa micro cho fan và hát cùng họ.
Điều tôi không bao giờ ngờ tới là idol của tôi lại đến bên cạnh tôi!!!
Micro của idol đã được trao tận tay cho tôi, tôi nhanh chóng bắt đầu hát cùng anh.
Bạn biết đấy, đây là thần tượng tôi yêu thích nhất nên đương nhiên tôi biết hết tất cả các bài hát của anh ấy.
Hát xong, tôi phát hiện idol liếc nhìn tôi, rồi nhìn Giang Dư An bên cạnh, trong ánh mắt anh ấy dường như có ẩn ý gì đó mà tôi không hiểu nổi.