Chương 76:– Chà, vui vẻ đến đây thôi ha! Hẹn gặp lại hai người ở Trung Quốc.
– Ừ! Bảo trọng.
Cô cười. Nàng gật đầu.
Cửu Thiên tươi tỉnh, vẫy vẫy cánh tay chào cô và nàng rồi bước đi. Theo sau cậu ta phải đến vài chục người, nhìn mặt mũi ai cũng cau có khiến mọi người ở sân bay đến mà phát khϊếp.
– Chúng ta cũng về thôi!
– Ừm!
Nàng khoát tay cô mỉm cười bước đi.
…
Cộp cộp cộpCửu Thiên hơi nhấc cặp kính, nhìn phía trước rồi đột nhiên nở nụ cười.
– Haha, coi như không uổng tiền mua thừa một vé!
– Xin lỗi vì đến trễ!
– Không sao, cô Hong đến là tốt rồi.
– … Gọi Ji-hyo là được rồi!
*
"- Cô Min-kyung, cô có bạn trai chưa?– Haha, tất nhiên là chưa! Sao gần đây mọi người liên tục hỏi tôi về vấn đề này vậy?– Vì nghe nói hợp đồng của cô và công ty S.S.E sắp hết hạn, việc cấm hẹn hò cũng bị vô hiệu hóa nên người hâm mộ tỏ rõ tò mò. Nếu chưa có bạn trai, cô có thể cho chúng tôi cũng như người hâm mộ biết về mẫu bạn trai của mình được không?
– Mẫu người của tôi sao? Xem nào… Cao hơn tôi, thân hình cân đối, mặt đương nhiên sẽ ưa nhìn… à phải giàu có nữa chứ! Haha.– Như vậy không phải quá hoàn hảo hay sao? Haha!– Tôi giỡn thôi. Đối với tôi, chung thủy và yêu tôi thật lòng là những gì tôi cần ở người đó…"*
Một tháng sauHôm nay là ngày khá đặc biệt của cô.
Vô vàn lời chúc tốt đẹp, cũng rất nhiều quà cáp đi cùng. Trong công ty, mọi người còn mua một chiếc bánh Gato lớn cho cô.
Đương nhiên, hôm nay là ngày sinh nhật cô.
Nhưng ngược lại với gương mặt vui vẻ, cô mang tâm trạng khá nặng nề. Sinh nhật của cô năm nay, khi cô nghĩ nó thực sự đặc biệt quan trọng thì nàng lại không hề ở bên.
Những năm trước cô cũng không mảy may lắm về ngày này, nhưng từ khi nàng xuất hiện thì cô lại bắt đầu có cái suy nghĩ "yêu lấy mình" nhiều hơn.
Một tháng trời không gặp nàng, điều này khiến cô phát điên.
Những ngày đầu thì không sao nhưng càng về sau càng nhớ nàng da diết. Tâm trạng càng lúc càng tệ hơn khi biết rằng: nàng gần đây có quá nhiều gã đàn ông theo đuổi.
Khó chịu nhưng không thể làm gì. Cô biết nàng không muốn công khai chuyện đang hẹn hò lên truyền thông, càng biết rõ nếu chỉ nói ra như vậy sẽ khiến truyền thông chú ý và không sớm thì muộn, chuyện cô và nàng hẹn hò cũng bị đưa ra làm "giả thiết". Từ "giả thiết", bằng những "nhân chứng" xung quanh thì "kết luận" cũng sớm có mà thôi.
Tuy sẽ chỉ là lời đồn nhưng lại không hay chút nào. Cốt vẫn là do nàng và cô đều là phụ nữ, không thể có thứ gọi là "tình yêu cùng dấu" được.
Mỗi lần trả lời phỏng vấn, nàng đều thoải mái nói mình "không hề hẹn hò", lòng cô lại đau như cắt.
Vẫn biết nàng làm vậy là đúng nhưng sao lòng cứ tức tối không yên!?
Lần đầu tiên cô to tiếng với nàng và một tháng rồi cả hai chẳng hề liên lạc với nhau.
Cô biết mình sai nhưng nóng giận làm mất lý trí. Tự trọng của cô cũng rất cao nên nói lời làm lành lần này xem ra hơi khó.
Vì vậy cô cũng im lặng luôn.
Nếu ở gần nhau thì cũng dễ giải quyết rồi nhưng chính là, nàng đang quay cảnh phim ở Ba Lan. Tất cả những thứ gì được cho là "khoảng cách" theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng đều cản trở hai người.
*
Tiệc sinh nhật của mình, cô uống khá nhiều nhưng lại chẳng thể say. Chỉ thấy đầu đau như búa bổ.
Nằm lên giường, nghĩ ngợi gì đó rồi bật TV lên.
"- Chương trình phỏng vấn trực tiếp hôm nay cũng gần hết. Trong thời tiết rất đẹp như này ở Ba Lan, hai nhân vật chính của chúng ta có gì muốn nói với mọi người không? Anh Ji-woo trước nào?"
Cô tròn mắt, cái buổi phát sóng trực tiếp này là sao chứ?
Căng mắt và vặn to Volume, cô chỉnh lại tư thế ngồi để nghiêm túc xem buổi phóng vẫn trực tiếp từ nàng.
"Không biết ở bên đó sinh hoạt ra sao?"Cô lo lắng, ngồi càng lúc càng sát vào màn hình TV.
"-…"
"- Vâng, cảm ơn anh! Vậy còn chị Min-kyung? Chị có lời gì muốn nói với người đang xem chương trình này không?"
"- Tất nhiên, giống với anh Ji-woo, tôi thực sự rất biết ơn sự động viên và ủng hộ từ tất cả mọi người, đặc biệt là những người hâm mộ, họ đã giúp tôi có một động lực to lớn để tiếp tục bước đi trên con đường mới mà mình chọn…"
Cô mỉm cười, ăn nói vẫn rất lưu loát. Xem ra nàng khá ổn, mà hình như ban nãy Ji-woo anh ta có nói là cảnh quay cuối cùng, vậy nàng cũng sắp về rồi.
"Cũng nên chuẩn bị xin lỗi thôi"Cô thở dài thườn thượt. Nhìn nàng trên chương trình ngày hôm nay cô càng nhớ nàng hơn. Tốt nhất nên hạ thấp cái tự trọng nhảm nhí xuống vậy.
"- Vâng, cảm ơn cô Min-kyung và anh Ji-woo đã đến với…"
Chương trình kết thúc rồi, cô cũng nên đi ngủ. Nâng điều khiển lên và…
"- Khoan đã, tôi chưa nói xong!"
Cô "phanh" lại tức thì. Cái gì đang diễn ra vậy? Đây là chương trình trực tiếp, nếu nàng có hành động như vậy sẽ bị đánh giá là thiếu chuyên nghiệp mất thôi.
Cô tròn mắt, trừng trừng nhìn vào màn hình TV.
"- Hôm nay tôi cũng có chuyện muốn thừa nhận!"
"Hả?"Ánh mắt nàng hướng thẳng đến máy quay, nhìn chăm chăm vào đó. Trong tích tắc, cô cảm nhận thấy dường như nàng đang nhìn mình vậy.
"- Thời gian qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này. Giờ đây trước máy quay, tôi sau một tháng mới có đủ can đảm nói ra…"
"Khoa…khoan đã""- Tôi quả thực đang hẹn hò. Cũng kéo dài được tám tháng rồi. Hôm nay tôi công khai bởi lẽ tôi đã quá mệt mỏi khi cứ vô tình làm tổn thương người tôi yêu chỉ vì sự nhút nhát của mình…"
"- Tôi bây giờ muốn gửi mấy lời đến người đó, mong mọi người cho phép"
"- À… vâng vâng, cô cứ… tự nhiên"
"- Cảm ơn anh! Nghe này!"
Nàng quăng cái nhìn giận dỗi vào ống kính, cô giật thót, mặt mũi đỏ bừng lên.
– V….vâng?
Thốt ra trong vô thức.
"- Thực sự tôi đang rất bực mình. "Anh"* cả một tháng không hề liên lạc cho tôi dù biết tôi rất giận anh. Ngay cả một câu xin lỗi "anh" cũng không nói ra, anh coi tôi là thứ gì đây?"
(* Nàng cố tình gọi cô là Oppa để đánh lạc hướng thì phải)– Tô…tôi…
"- "Anh" biết thừa là tôi rất yêu "anh", tại sao cứ phải ghen tuông vớ vẩn rồi to tiếng với tôi cơ chứ?"
– T..tôi k…hô…
"- Thời lượng chương trình có hạn, giờ tôi không muốn nói nữa. Khi tôi trở về "anh" sẽ biết tay tôi!"
Nàng nói xong hết liền mỉm cười trước ống kính rồi chào tạm biệt mọi người như chưa có gì xảy ra.
Kinh ngạc là tất cả những gì mọi người hướng đến nàng.
Cánh nhà báo lại có một đêm "rạo rực".
*.*.*
Trong căn phòng kín, chỉ còn tiếng thở hổn hển của cả hai.
Cô cúi xuống, hôn an ủi người bên dưới.
Nàng đau đớn đến chảy nước mắt nhưng môi lại hiện lên ý cười hạnh phúc.
Ôm nàng vào lòng, cô hôn nhẹ trán nàng. Đêm nay có lẽ là đêm hạnh phúc nhất của cả hai, một đêm đánh dấu mốc quan trọng trong tình yêu của hai người.
Nàng chính thức trở thành người phụ nữ của cô.
***
Một tháng sauBằng sự "đáng yêu" của nàng trên chương trình phát sóng đó mà giờ không rõ vì sao, kể cả cái tin đồn "Lee Ji-soo và Kang Min-kyung hẹn hò" cũng được người hâm mộ của cả hai hoàn toàn ủng hộ.
Có thể lời đổn thổi đó sẽ mang lại cái nhìn không hay từ người trong ngành nhưng ngoài kia, không chỉ người trong nước mà những người nước ngoài cũng giơ hai tay hoàn toàn tán thành, thậm chí có nhiều Fan Club còn được lập ra chỉ để ủng hộ cặp đôi này và mong muốn "họ thực sự hẹn hò".
Không có lời phản biện nào từ cả cô và nàng.
Mưa dầm thấm lâu, không gây áp lực được cho ai thậm chí còn tăng thêm người hâm mộ nên đám người săn tin càng lúc càng chán nản và cuối cùng đi đến quyết định "mặc kệ đời sống riêng của hai cái người quái gở kia".
Cuộc sống của cả cô và nàng thật sự thanh bình.
Đây cũng chính là cuộc sống trong mơ của cô. Cùng nàng chung một chỗ, mặc kệ ngoài kia có ra sao, chỉ cần ở với nàng là đủ rồi…
Bính boong x 10– Soo, mở cửa đi!
Nàng từ trong nhà tắm vọng tiếng ra. Cô khẽ nhăn mày. Rõ ràng đang mơ mộng tự nhiên lại có kẻ phá đám.
Cạch– Hell…!
RầmCô mắt mở căng, cố gắng nhéo má mình để tỉnh lại. Nhưng đen đủi thay, cô chẳng hề nằm mơ.
– Soo, ai vậy?
Nàng đã tắm xong, mới bước ra khỏi nhà tắm. Một bộ đồ dáng công sở chỉnh tề.
– À… haha, đám trẻ c..con thôi! K…
Bính boongRầm rầm rầm– CÁI THỨ KHỐN KIẾP, BẠN ĐẾN MÀ ĐỐI XỬ NHƯ VẬY SAO? (Tiếng Trung)Nàng nâng mày nhìn ra phía cửa chính. Gương mặt méo xệch của cô khiến nàng tức cười đến đỏ bừng mặt.
……..