Chương 67

Chương 67:

(H này với mình thì là nặng, các bạn cân nhắc trước khi đọc nhé, cả chương sau nữa!)

Khi cánh tủ trước mắt mở ra, nàng hoàng toàn rơi vào hoang mang vô độ. Những bộ đồ đang treo gọn gàng trong đó… toàn bộ, nhìn thôi cũng biết là hàng đắt tiền.

Phải rồi, nàng đang ở một phòng thay đồ mà điều đáng nói là tràn ngập trong đây… quần áo, giày dép, túi đeo…. thuộc các hãng thời trang nổi tiếng.

Nàng cứng họng, run run sờ vào một cái túi đeo nàng rất thích nhưng lại không dám mua vì cái giá của nó làm nàng băn khoăn.

Mọi thứ trong căn phòng này đều là hàng hiệu. Chúng đều thuộc thiết kế của các hãng thời trang mà nàng yêu thích.

Bất động, không biết nói gì.

– Mọi thứ trong căn phòng này, đều thuộc về chị!

Từ bao giờ cô đã ở phía sau nàng. Cô tình tứ ôm eo, cằm tự nhiên dựa vai nàng, môi mỉm cười.

– Xem nào… quần áo trong kia, túi xách ở đây, cả những đôi giày ở đằng sau, mũ… mọi thứ đều là của chị!

Người nàng run lên, cô ôm càng thêm chặt.

– Cả căn nhà này… mọi thứ trong ngôi nhà này đều là của chị!

Cô vẫn chậm rãi nói.

Giọt nước ấm từ từ rớt xuống tay cô.

Cô mỉm cười dù rằng nàng đang khóc vì cô biết, nàng đang khóc vì vui, vì nàng đang hạnh phúc.

– Và cả tôi nữa. Lee Ji-soo tôi cũng là của chị!

Nàng vỡ òa bởi câu nói cuối cùng. Câu nói đó chứa đựng toàn bộ yêu thương cô dành cho nàng.

Nàng nấc lên những tiếng nghẹn ngào. Tay cũng từ từ nắm chặt lấy hai tay cô.

Nàng hơi ngửa ra phía sau để đầu mình dựa vào vai cô, ngừng một chút nàng đột nhiên chuyển động, xoay người đối mặt với cô.

Cô hơi ngạc nhiên nhưng cái ngạc nhiên đó chỉ thoáng qua liền được nàng tặng cho một xúc cảm hạnh phúc khác.

Nàng hơi vươn người, môi chạm môi rồi hôn cô thật sâu. Tay nàng từ bao giờ cũng đã ôm lấy gương mặt cô, cũng nhờ lực của bàn tay mà cái hôn của nàng lại càng thêm sâu hơn nữa.

Dù đã qua được một thời gian nhưng cảm xúc vẫn cứ nóng bỏng như ban đầu. Rạo rực trong cô không ngờ lần này lại mạnh mẽ hơn trước.

Có lẽ là do nàng bất ngờ hôn cô sao?

Không, nếu nàng chỉ hôn thôi cô sẽ không như vậy. Cao trào trong cô thêm sâu sắc khi cảm nhận được vị ngọt từ đầu lưỡi cô. Thứ mềm mại đó đang tìm kiếm "người bạn" của mình trong miệng cô.

Tìm thấy nhau rồi quấn quít bên nhau, không muốn rời khỏi.

Cô cao hứng hơn, tay di chuyển rút bỏ dây đai của cái áo khoác tắm. Một thân áo trắng suông dài, thứ gì "cần lộ" cũng đã lộ ra hết thảy.

Như nàng nói, mọi quần áo đều đã ở nhà ba mẹ cô. Cũng chính vì thế mà nội y cũng không hề có ở đây, vậy là "lộ hết" theo đúng nghĩa đen!

Cô đưa tay chạm vào eo nàng, xoa nhẹ rồi dịch xuống phía mông nàng.

Mùi hương của sữa tắm, kèm theo cảm giác khoái lạc bây giờ… xem ra cô không muốn nhẫn nại thêm chút nào nữa. "Nhiệt" mới hạ một chút giờ nhờ nàng mà nó lại "bùng cháy", thậm chí là "bùng cháy mãnh liệt".

Say đắm hôn nàng, cô dùng hết "sự hiểu biết" và khéo léo của mình để giúp nàng có kɧoáı ©ảʍ nơi đầu lưỡi.

Cái tay hư hỏng kia vẫn xoa nắn bên dưới.

Nhột nhột, làm kèm theo chút tình ý khiến nàng đột nhiên khẽ cong lên. Cô không đợi chờ, dùng lực bế nàng lên.

Vẫn tư thế đó, nàng vắt chéo chân để bám vào hông cô. Môi hai người chỉ tách nhau ra một chút rồi nàng lại cúi xuống, tiếp túc tìm kiếm đầu lưỡi cô.

Nàng đã chủ động như vậy, cô còn đợi gì nữa mà không "phóng theo lao"?

Cô bước đi cẩn thận. Cô quả thực có quá dư sức lực, nâng nàng lên như vậy, môi và đầu lưỡi vẫn đang "theo nhịp" mà vẫn có thể đưa nàng về phòng.

Đặt nàng xuống giường, cả hai môi vẫn không chịu tách ra.

Nàng chuyển đến ôm lấy gáy cô, vẫn dùng chút sức lực mà vươn lên để "thuận tiện" hơn.

Tay cô dịch chuyển, vuốt nhẹ đùi nàng.

Cô cứ nhẹ nhàng như vậy là muốn gϊếŧ nàng. Cảm giác nhột ở vùng da, lại thêm nóng bỏng từ đôi môi khiến nàng giờ thật đáng thương.

Tay cô từ đùi nàng vuốt nhẹ lên phía bụng, nghịch ngợm phần bụng phẳng lì của nàng.

Nàng cắn nhẹ môi cô, day day đôi hàm làm cô càng thêm nhiệt.

Cô không muốn ở mãi "mức độ" này. Nghĩ đến thế, cô liền dừng hôn, chuyển động đầu lưỡi từ từ trượt xuống cổ nàng.

Cô bất ngờ nên nàng vẫn chưa phản xạ kịp. Định làm gì đó thì cũng chỉ một thoáng rồi cũng nằm im mà "hưởng thụ".

Đầu lưỡi cô lăn trên cổ nàng, thỉnh thoảng cô lại đặt một nụ hôn nhẹ lên làm nàng càng lúc càng bủn rủn chân tay.

Tay cô đương nhiên đã đi đến chỗ khác, giờ đây nó đang đùa nghịch ở "chốn bồng lai tiên cảnh" rồi.

Cô xoa nắn nhẹ nhàng, rồi càng lúc càng mạnh tay hơn.

Vẫn là vậy, nàng đau nhưng không muốn cô ngừng lại.

Không còn là một bên, giờ cả hai tay cô đều hoạt động. Động tác tay cô có phần quá thô bạo.

Nàng có đau nhưng cảm xúc thèm muốn khác lại đánh gãy cái đau đớn thể xác kia. Mỗi lần nàng rên lên, động tác của cô lại nhanh hơn và mạnh hơn theo từng tiếng rêи ɾỉ của nàng.

Bàn tay trái của cô "buông tha" nàng.

Nhưng chính là… cái hành động khác của cô lại khiến nàng phát điên sau đó.

Cô di chuyển đầu lưỡi, lướt xuống rồi dừng lại ở nơi hồng hào mới được "giải phóng". Các ngón tay phải của cô cũng bắt đầu linh hoạt. Đôi đầu nhũ hoa của nàng lại được chăm sóc.

Lần này cô nhanh hơn, mạnh hơn trước phải đến một bậc khiến nàng uốn éo không yên.

Chân nàng chống lên rồi lại bất lực duỗi xuống. Mọi sức lực của nàng bây giờ chỉ là cố gắng phản ứng theo những chuyển động của cô mà thôi.

Có lẽ đã quen nên nơi đầu nhũ hoa kia vươn lên nhanh chóng. Lần nữa nó lại nóng hổi và như muốn nổ tung.

Nàng run rẩy, đã quá "mệt mỏi" rồi.

Tay nàng túm chặt lấy đầu cô, vẫn chỉ biết thở gấp gáp và rỉ rên như vậy.

Cô di chuyển cánh ta vốn "thảnh thơi" kia xuống bên dưới, tìm đến nơi còn nóng hơn gấp vạn lần đang phập phồng giữa hai chân cô.

Cô dùng chân, tách nhẹ hai chân nàng ra thêm một chút rồi mới từ từ nhẹ nhàng chạm đến "thứ" đang "vươn" lên kia.

Cô chỉ mới chạm nhẹ, nàng liền "giãy nảy", cơ bụng giật lên một cái quá rõ ràng.

Cô hơi dịch đầu ngón tay xuống bên dưới, cô đang ở "miệng hang" rồi.

Ướŧ áŧ đến tột cùng là những gì cô nhận thấy.

Cô muốn đưa vào nhưng xem ra như vậy là quá lỗ mãng rồi.

Cô lại đưa đầu ngón tay đến chỗ nhấp nhô ban đầu, dùng chút lực nhấn nhẹ rồi "cọ xát".

Nàng thở càng lúc càng nặng nề. Khi cô đưa tay như vậy thì nàng thực sự chỉ muốn cô "gϊếŧ" nàng đi mà thôi.

Nàng giãy giụa, chân không biết đã nâng lên rồi lại đặt xuống đến bao nhiêu lần, rêи ɾỉ cũng to hơn và càng lúc càng "khıêυ khí©h".

"Hơ…hơn thế…"

Nàng muốn gì giờ nàng hiểu nhưng không thể thốt nên lời. Ở ngưỡng này… không thể "xuống" mà cũng không thể "lên".

Nhưng nàng không muốn "xuống".

Nếu là không muốn "xuống" thì nàng muốn "lên" đến bước cuối cùng. Nàng muốn thoát khỏi cái cảm giác ngứa ngáy và nóng ran này ngay lập tức.

Cô cũng đã thấm mệt.

Mấy tiếng "gợϊ ȶìиᏂ" của nàng tuy là nguồn "sức mạnh tiềm ẩn" nhưng đã lâu như vậy rồi nên cô cũng có chút thấm mệt.

Cô cắn nhẹ đầu nhũ hoa. Nàng giật thót, dướn người lên một lần.

Đầu lưỡi cô không chịu "buông tha" nàng, từ từ lăn dài trên từng đường cơ thể nàng.

Cô luẩn quẩn quanh rốn nàng rồi đặt nhiều nụ hôn lên vùng bụng nàng.

Cô nhận ra thân thể nàng dường như không thể trụ lâu hơn nữa, cô biết nàng đang run rẩy và giật nhẹ mỗi lúc một nhiều lên.

"Gần đến" là những gì cô chắc chắn.

Cả hai đều không muốn kết thúc như này, như vậy chẳng lẽ lại "lặp lại", không có chút tiến triển?

Điều nàng đang mong mỏi ở cô… khác với điều cô chuẩn bị làm.

Cô dừng toàn bộ hoạt động của cánh tay, việc này khiến nàng hẫng hoàn toàn.

Nàng dần "trở lại mặt đất", hé mắt nhìn cô. Nàng hốt hoảng định thoát khỏi cái hành động mà nàng biết cô định làm thì không kịp. Nàng lần nữa bất động, người run rẩy còn khủng khϊếp hơn lúc trước.

Cô giữ chặt hai cổ chân nàng, chống lên rồi đương nhiên sẽ "giúp" nàng đến một "nơi" "xa" hơn.

Cô hôn nhẹ vào nơi đang nóng hổi nhất trên cơ thể nàng, đưa đầu lưỡi tiếp xúc với phần phập phồng nhô ra đó.

Một lần cảm nhận được ấm áp từ đầu lưỡi cô khiến nàng không khỏi kinh hãi.

Nàng sợ, sợ… cái cảm giác thèm muốn mãnh liệt này.

Cô liếʍ láp cẩn thận rồi dùng hàm răng mình cắn nhẹ vào cái thứ đang muốn nổ tung ở cơ thể nàng. Không chỉ nơi đó muốn nổ tung, bản thân nàng cũng muốn mình bùng phát.

Cô cuối cùng cũng chuyển "bước".

Hai bàn tay vẫn vuốt nhẹ đùi nàng nhưng đầu lưỡi thì lại dịch xuống bên dưới. Lưỡi cô chính thức chạm đến "cửa hang", nơi ẩm ướt mà khıêυ khí©h cô suốt từ lúc "cuộc chiến" bắt đầu.

Nàng túm chặt tóc cô, người không ngừng cong cớn lên theo mỗi lần cô dịch chuyển đầu lưỡi quanh "cửa hang" mình.

Không còn chút gì trong đầu ngoài ham muốn.

– Soo…. S…So…o à…!