Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bất Chấp Yêu Điên Cuồng

Chương 64

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 64:

Cái cảm giác cô chọc ghẹo ở cổ khiến nàng càng ngứa ngáy hơn nữa. Cái đầu lưỡi kia đúng là không biết thương nàng, tại sao cứ liếʍ láp ở đó kia chứ?

Cái cảm giác khó chịu này thật khiến người ta muốn bật khóc. Mong muốn gì đó khiến toàn thân như có kim châm nhưng khi muốn mở miệng "đòi hỏi" thì lại không thể thốt ra là đang mong muốn cái gì.

Đến cao trào, nàng khó chịu đến mức bất lực, thanh âm yếu ớt mà gợϊ ȶìиᏂ kia tự nhiên thốt ra từ miệng nàng.

– Ưm….ưm… Soo….

Cô hơi cười, hai bàn tay mở rộng thân áo khoác của nàng thêm một chút.

Cô nhẹ nhàng mà mau lẹ, từ từ cởi từng chiếc cúc áo sơ mi của nàng. Rất nhanh sau đó, nội y màu đen quyến rũ đã phơi ra trước mắt cô.

Cô càng thêm hưng phấn khi nhìn vào cái thứ nhấp nhô kia. Cô nhất thời không thể kiểm soát, vội vã rúc mặt vào khe ngực nàng.

Cô hít lấy hương thơm dịu nhẹ từ khuân ngực đầy đặn ai kia. Như một đứa trẻ, cô hơi nhắm mắt và hưởng thụ.

Thẹn thùng nhưng cũng chưa cả kịp có bất cứ phản ứng nào khác thì cô đã nâng mặt khỏi chốn bồng lai lấp ló kia, đặt một cái hôn nhẹ lên phần da thịt mà áo ngực che không thể hết.

Vùng ngực đầy đặn của nàng lại được trận nổi da gà.

Môi cô lại di chuyển từ ngực lên, khi lướt qua cái cổ trắng ngần của nàng thì không quên hé miệng đưa đầu lưỡi ra khiến nàng được một trận giật mình nữa.

Môi cô dừng ở vảnh tai nàng. Cô liếʍ nhẹ vành tai một cách thích thú. Còn nàng, ngoài những tiếng "ưm" cám dỗ cô cùng với những lần dướn người theo nhịp thở của cô thì không biết phải làm gì hơn.

– Tôi… thực sự không chịu nổi nữa!

Cô khẽ thủ thỉ vào tai nàng. Nàng mở mắt, hơi bất ngờ nhưng cái liếʍ nhẹ của cô lại làm nàng rơi vào trạng thái không-thể-làm-gì-hơn.

Mới dứt lời, nàng bất chợt thấy cô chuyển động, rồi chưa đầy vài giây nàng đã được cô nhấc bổng trên tay.

Cô dùng cái nhìn nóng bỏng hướng về nàng. Trong mắt cô, yêu thương có mà ham muốn cũng có… thậm chí còn quá rõ ràng khiến nàng có khi chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra.

Cạch

Tiếng mở cửa. Nàng không mất quá lâu để nhận ra mình đang ở trong nhà tắm.

Mà giờ ngẫm lại mới nhận ra, không biết căn nhà này cô đã chuẩn bị từ bao giờ, chỉ biết là ngay cả đến nhà tắm cũng tạo ra một loạt các ham muốn cháy bỏng trong đầu nàng.

Hoặc là nhà tắm này rất bình thường nhưng người có cảm xúc quái lạ lại chỉ là nàng.

Nàng mang suy nghĩ đó cũng không có gì lạ. Chính là với nàng, nhà tắm vốn cũng là chỉ… để tắm nhưng xem ra nội thất trong cái nhà tắm này lại hơi… nhiều quá.

Có rất nhiều "kiểu để tắm" trong cái phòng này.

Nàng cũng chỉ nghĩ được vậy, khi mà cánh cửa nhà tắm kia khép lại thì nàng cũng chẳng còn suy nghĩ được gì thêm.

Cô đặt nhẹ nàng xuống, áp nàng vào tường… vẫn là hôn nàng.

Nhưng lần "chuyển địa điểm" này, cô cũng không áp chế tay nàng vì cô biết, nàng đã "ngoan ngoãn" rồi.

Cũng chính vì thế mà hai tay cô lại tự do. Nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt cô đã cởi bỏ cái áo khoác bò của nàng ra mà quẳng xuống đất.

Đầu lưỡi cô xâm nhập vào khoang miệng nàng. "Mạnh mẽ" là tất cả những gì có thể diễn tả được chuyển động từ đầu lưỡi cô. Từ cái bờ môi nhẵn nhụi của nàng cho đến thứ mềm mại trong miệng nàng….tất cả đều được cô "chăm sóc tận tình".

Cái cảm giác ngứa ngáy lại ập đến khi tay cô tiếp xúc trực tiếp với da thịt ở eo nàng. Cô tình tứ ôm eo nàng, đầu ngón tay cái không ngừng di chuyển để mơn chớn vùng da này.

Vừa khó chịu nhưng cũng… thực sự kí©h thí©ɧ khiến nàng không thể hiểu nổi bản thân.

Cô như con mãnh thú ôn nhu chăm chút cho con mồi của mình. Để rồi đến thời điểm chuẩn xác, "con mồi" đáng thương này sẽ bị "ăn" sạch mà không hay.

Nhưng điều đáng nói là, "con mồi" này lại có biểu cảm như muốn được con "mãnh thú" kia "ăn" mình.

Nàng càng thêm ngứa ngáy khi đầu lưỡi cô đi xuống cổ nàng. Vẫn là một loạt hoạt động như lúc nằm trên giường thôi nhưng sao lại có những cảm xúc còn cháy bỏng hơn như vậy? Chẳng lẽ là do "vị trí thay đổi" nên xúc cảm cũng mãnh liệt hơn sao?

"Mưa…?"

Cái suy nghĩ đó xuất hiện khi nàng cảm thấy cơ thể mình bị những tia nước hơi lạnh dội lên người.

Nhưng cái suy nghĩ đó thật ngu ngốc, trong nhà tại sao có thể mưa kia chứ?

Tuy mâu thuẫn trong suy nghĩ nhưng nàng vẫn chưa thể mở mắt ra để xác nhận. Giờ đây nàng đang hưởng thụ sự đê mê nơi đầu lưỡi cô. Hoặc có thể, nàng chẳng còn sức mà mở mắt, dường như sức lực của nàng đang dành cho việc ngăn cái ham muốn đáng xấu hổ trong đầu thêm mạnh mẽ hơn.

Chính là thời tiết hơi lạnh, những tia nước kia cũng rất lạnh mà sao cơ thể nàng lại nóng bừng như kẻ bị sốt cao!?

Chừng một phút thôi, nàng lại cảm thấy những tia nước kia sao lại ấm quá, hơn nữa lại chẳng khác cơn mưa rào là bao, chỉ có chút khác biệt là nó ấm hơn và giọt nhẹ hơn mà thôi.

Những tia nước ấm đó thực sự khiến đầu óc thoải mái nhưng cũng khiến nàng khốn khổ vì giờ đây cả người nàng đã ướt nhẹp.

Cảm nhận mọi thứ từ đầu lưỡi cô. Nàng bất chợt giật thót khi biết tay cô đã luồn ra sau lưng và chạm đến dây áσ ɭóŧ mình.

Nàng hới hé mắt, cô mắt vẫn nhắm nghiền nhưng tay cô thì cử động như không hề có chút gì khó khăn.

Pặc

Nặng nề và bó chặt ở ngực đã không còn. Bộ ngực đầy đặn của nàng được giải thoát hoàn toàn khi nàng nhận ra là áσ ɭóŧ mình đã được cô tháo tung mọi cái nút cài và rời khỏi ngực mình.

Cô vứt bỏ áσ ɭóŧ nàng mà không cần phải thoát chiếc áo sơ mi kia ra.

Quần bò bó sát, một chiếc áo sơ mi trắng dài, kèm theo cả cơ thể ướŧ áŧ khiến nàng lúc này quá đỗi quyến rũ. Là quyến rũ đến mức muốn gϊếŧ chết cô.

Nàng xấu hổ nhưng cô không để nàng mang cái cảm xúc đó quá lâu. Cô muốn nàng hưng phấn và chìm vào "cơn say" do cô tạo ra.

Một tay cô chuyển động. Chỉ một giây thôi đã đặt lên một bên ngực của nàng.

Nếu chỉ đặt vậy thì nàng đã không cong cớn thân thể, nhưng cô không yên, vừa mới chạm vào ngực nàng thì liền… xoa nắn nhẹ.

Nàng thở dốc, thực sự cái cảm giác này muốn gϊếŧ nàng mà. Lưỡi cô và lưỡi nàng từ lúc nào lại quấn chặt lấy nhau.

Tay cô mỗi lúc một thô bạo hơn. Mỗi lần cô bóp lấy thì lưỡi nàng cũng được cô nút chặt hơn. Cô có thô bạo, nàng có đau. Phải, nàng đau đến muốn nghiến răng nhưng nàng lại phát sinh mâu thuẫn. Nàng không muốn cái đau ở ngực ngừng lại.

Cái tay còn lại của cô từ từ hạ xuống vùng thắt lưng nàng.

Nàng giờ không còn phân biệt được gì, chỉ thấy kɧoáı ©ảʍ càng lúc càng cao trào mà thôi. Do đó mà khi khóa quần được "phá bỏ" cũng vẫn chìm đắm trong từng chuyển động của tay cô ở ngực mình.

Cô "ăn" sạch sẽ. Cứ là cái gì trên cơ thể nàng là cô đều muốn ăn trọn. Môi trên, môi dưới, đầu lưỡi, cổ hay vành tai nàng cô đều đã ăn sạch. Đương nhiên là vì cô vẫn "đói" nên chắc chắn sẽ không chỉ dừng việc "ăn" ở đây!

Nàng thở càng lúc càng nặng nề. Lưỡi nàng vốn đang rất "hợp tác" liền ngừng lại đột ngột khi biêt được nhũ hoa của mình đã được cô "để ý".

Hai ngón tay cô linh hoạt xoa nắn đầu nhũ hồng hào đẹp đẽ kia. Càng chuyển động nàng càng muốn mình chết đi cho xong. Cơ thể nàng, dường như cả cơ thể nàng đều rạo rực không thể khống chế nổi nữa rồi.

– Ưm… Chỗ… ch…chỗ đó… ưm….

Không biết là ý nàng ra sao? Vậy nàng muốn cô không đυ.ng đến chỗ đó hay là … cô đυ.ng đúng chỗ nàng mong muốn đây?

Nhưng cái đầu cô thì chắc chắn sẽ không chịu hiểu theo nghĩa "bất lợi" cho mình rồi.

Cô càng lúc càng mạnh bạo nơi đầu nhũ hoa, nàng càng rên lên những tiếng thảm thiết hơn. Dường như những thanh âm phát ra từ miệng nàng như muốn cầu xin cô vậy.

Nếu là cầu xin cô thì đúng rồi nhưng là cầu xin cô … việc gì đây?

Môi cô tách khỏi miệng nàng. Cảm giác mất mát khiến nàng khó chịu liền hé mắt. Nhưng cô không để nàng "đợi" quá lâu, lần nữa cô đưa nàng lên một tầng mây mới.

"Hãy nói "chị muốn" đi!"

Trước khi đến với sự "thăng hoa" khác, nàng rõ ràng nghe thấy giọng cô. Nhưng nàng đang "lạc" nên việc trả lời lúc này là quá sức mất rồi.

Nếu cô có hỏi thật thì cũng chẳng đợi nàng trả lời. Đầu nhũ hoa còn lại của nàng chỉ một chút thôi đã được miệng cô "quan tâm đến".

Một bên bị sờ nắn, một bên được bao phủ bởi đầu lưỡi ấm áp. Nàng thực sự muốn chết ngay lập tức. Thanh âm rêи ɾỉ của nàng càng lúc càng đều đặn hơn. Vẫn là chỉ mang một ý nghĩa là cầu xin nhưng, vẫn câu hỏi kia, nàng cầu xin cô việc gì đây?

Vậy nàng cầu xin cô dừng lại?

Hay cầu xin cô tiếp tục?

Hoặc là…. Cầu xin cô tiến xa hơn?

Bất kể có là gì thì cuối cũng vẫn là… nàng muốn cô giúp nàng thoát khỏi cái cảm giác ngứa ngáy này còn cô có làm cách nào thì…. là tuỳ ở cô mà thôi!!!!
« Chương TrướcChương Tiếp »