“Lúc trước những y sư từng khám cho cháu đều nói kinh mạch cháu bị tắc, cho nên không cách nào cảm nhận được linh khí trong không khí, bởi vậy không thể tu luyện. Năm đó cha cháu đưa cháu về cũng có nói, lúc mẫu thân mang thai cháu đã bị thương, có thể gây tổn thương tới cháu, cho nên có khả năng ảnh hưởng đến sự phát dục của cháu. Sao cháu lại muốn hỏi chuyện này?” Tư Mã Liệt ngạc nhiên nhìn Tư Mã U Nguyệt.
“Gia gia, cháu hoài nghi cháu không thể tu luyện cũng không phải do bẩm sinh, rất có thể là do nguyên nhân sau khi sinh ra.” Tư Mã U Nguyệt nói.
“Ý cháu là…” Tư Mã Liệt có chút không thể tin được nhìn nàng.
Tư Mã U Nguyệt gật gật đầu nói: “Cháu trúng độc, hơn nữa chính là loại độc làm tắc kinh mạch, cho nên cháu nghĩ, cháu không thể tu luyện chắc chắn có liên quan đến chuyện này.”
“Rầm!” Tư Mã Liệt kinh ngạc đứng lên khỏi ghế, bởi vì dùng sức quá mạnh nên đã làm đổ cả ghế.
“Cháu, lời cháu nói là thật sự?” Tư Mã Liệt nhìn Tư Mã U Nguyệt hỏi.
Tư Mã U Nguyệt gật gật đầu nói: “Cháu dám khẳng định. Gia gia, cháu trúng loại độc này tuy rằng tương đối hiếm thấy, nhưng cũng không phải không dễ phát hiện. Hơn nữa độc này có vẻ như đã ở trong thân thể cháu từ rất lâu, có vẻ như lúc cháu vừa sinh ra đã bị hạ độc.”
“Lúc trước quốc vương cũng phái người tới kiểm tra rất nhiều lần, mời tới đều là y sư nổi danh hoặc là luyện đan sư, đều chỉ kiểm tra ra thân thể của cháu có vấn đề, nhưng lại không phát hiện cháu trúng độc!” Tư Mã Liệt nói.
Tư Mã U Nguyệt biết Đông Thần quốc quốc vương Hình Chiếm Thiên vẫn luôn rất coi trọng Tư Mã Liệt, người ông phái tới khẳng định không phải hạng tầm thường, đến bọn họ cũng không phát hiện, chứng tỏ loại độc kia ở thế giới này rất hiếm thấy.
“Có thể ở đại lục này loại độc kia cũng không thường thấy, hơn nữa người trúng độc trừ kinh mạch bị phong kín ra sẽ không có bất cứ bệnh trạng gì, nếu không phải sờ thấy dưới nách có hai nốt nhỏ, cháu cũng sẽ không phát hiện. Cho nên những y sư khác không khám ra được cũng là điều bình thường.” Tư Mã U Nguyệt nói.
“Lúc trước khi cha cháu đưa cháu về chỉ là nói khi mẹ cháu mang thai cháu thì bị thương, cho nên y cảm giác được thân thể cháu không tốt, cũng chỉ cho là vì nguyên nhân đó, không ngờ lại là bị trúng độc!” Tư Mã Liệt nói.
“Gia gia, lúc cháu được sinh ra không phải đang ở nhà sao? Cái gì mà cha cháu đưa cháu về?” Tư Mã U Nguyệt cảm thấy lời của Tư Mã Liệt có chút kỳ quái, truy vấn nói.
“Khụ khụ, lúc cha mẹ cháu sinh cháu không phải ở Đông Thần quốc, sau khi sinh cháu được nửa năm mới đưa cháu trở về, lúc ấy chỉ có cha cháu đi một mình. Y để lại cháu, nói là muốn đi tìm mẹ cháu, từ đó thì không trở về nữa.” Tư Mã Liệt nhớ lại. “Đúng rồi Nguyệt nhi, làm sao cháu biết mình bị trúng độc? Ai kiểm tra cho cháu? Mau nói cho gia gia, ta đi tìm người ta giải độc cho cháu.”
Tư Mã U Nguyệt lắc đầu nói: “Gia gia đừng vội, cũng không có người nào kiểm tra cho cháu, là cháu tự mình điều tra ra.”
“Chính cháu?” Tư Mã Liệt có chút không tin nhìn Tư Mã U Nguyệt, nói: “Cháu đừng lừa gia gia, có chuyện gì không thể nói với gia gia chứ? Có phải người ta bắt cháu giữ bí mật không?”
“Ui” Tư Mã U Nguyệt nhớ tới đời trước vốn là người không biết gì hết, giờ đột nhiên nói như vậy, Tư Mã Liệt không tin cũng bình thường. Vì thế nàng lấy ra hai phương thuốc, nói: “Gia gia, đây là phương thuốc giải độc, gia gia cho người đi tìm mấy dược liệu về đây, nhớ kêu bọn họ giữ bí mật, bằng không đến lúc đó nếu cháu không thành công thì sẽ rất mất mặt!”
“Ừ, gia gia biết rồi.” Tư Mã Liệt gật gật đầu, chờ Tư Mã U Nguyệt đi rồi mới lấy phương thuốc ra xem, nhìn thấy những chữ viết trên đó tuy hơi xấu, nhưng đều là những chữ trước nay Tư Mã U Nguyệt không biết, nói: “Ta nói sao có thể được chứ. Người đâu, dựa theo phương thuốc này đi ra bên ngoài tìm dược liệu về.”
“Vâng, tướng quân.” Hai thị vệ từ bên ngoài tiến vào, tiếp nhận phương thuốc trong tay Tư Mã Liệt rồi đi ra ngoài.
Tư Mã U Nguyệt xử lý xong chuyện thì thảnh thơi trở về. Quay lại viện tử của mình, nàng lại nhốt mình trong phòng đọc sách,nàng dự tính khi nào có thời gian sẽ đọc những y thư đó để học hỏi.
Những dược liệu Tư Mã U Nguyệt cần nhanh chóng được đưa tới.
Nàng kiểm tra những dược liệu đó một lần, sau khi xác định không thành vấn đề, kêu Vân Nguyệt cầm một thang tới nhà bếp trong viện tử của mình để sắc thành một chén thuốc, uống xong rồi lại kêu các nàng chuẩn bị thau tắm, sau đó kêu tất cả mọi người đi ra ngoài, một mình nhốt ở trong phòng, đổ một túi thuốc khác vào trong thau tắm, đến khi nước trong thau tắm biến thành màu đỏ tươi, nàng mới cởϊ qυầи áo ra, chậm rãi ngâm mình trong nước.
“A!” cảm giác bỏng rát lúc ngâm mình bủa vây toàn thân nàng, đau đớn lan khắp người.
“Khốn kiếp, không ngờ lại đau như vậy!” Cảm giác toàn thân giống như bị thiêu đốt, tất cả dây thần kinh trong khoảnh khắc này mẫn cảm dị thường, làm nàng nhịn không được mắng trong lòng.
Dược vật trong cơ thể cũng bắt đầu phát huy dược hiệu, dưới sự kết hợp của cả hai, nàng cảm giác thân thể của mình giống như đang muốn nổ mạnh!
Nước màu đỏ từ từ biến thành màu xanh, nàng đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, một ngụm máu ngòn ngọt đang dồn ép yết hầu.
“Phụt. ”
Tư Mã U Nguyệt phun ra một ngụm máu đen, máu phun ra trên mặt đất giống như hoa mai bị nhiễm mực.
Nhưng sau khi phun ra máu đen, cơn choáng váng đầu của nàng từ từ giảm bớt.
“Nhỏ đi nhiều rồi.” Tư Mã U Nguyệt đưa tay vuốt nốt nhỏ dưới nách, cảm giác đã nhỏ đi rất nhiều: “Xem ra độc này còn phải làm vài lần nữa mới có thể hoàn toàn thanh trừ sạch sẽ!”
Nàng bước ra khỏi thau tắm, sau khi mặc quần áo vào thì đá thau tắm một cái, thau tắm chao nghiêng, nước bên trong bị trào ra không ít, vừa đủ xóa sạch toàn bộ vết máu trên mặt đất.
“Thiếu gia, có phải xảy ra chuyện gì rồi hay không?” Vân Nguyệt cùng Xuân Thản ở bên ngoài hỏi.
“À, ta không cẩn thận vấp phải thau tắm. Nước đổ ra đất rồi, các ngươi đi vào dọn dẹp đi.” Tư Mã U Nguyệt nói.
Vân Nguyệt cùng Xuân Giản đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy mặt đất ướt dầm dề, mau chóng dọn dẹp thau tắm, rồi dọn dẹp sạch sẽ những vệt nước trên mặt đất.
Thời gian sau đó, Tư Mã U Nguyệt trừ lúc ăn cơm cùng Tư Mã Liệt, những lúc khác đều ở trong viện đọc sách, những y thư nàng lấy từ Tàng Thư Các hầu như đã được nàng xem gần hết.
Thời gian bảy ngày vội vã trôi qua, hôm nay đã là lần cuối cùng ngâm thuốc tắm.
Tư Mã U Nguyệt ngâm toàn thân trong nước, mười lăm phút sau, hộc ra một ngụm độc huyết màu sắc dường như đã không có gì khác biệt so với máu tươi. Nàng đưa tay sờ sờ dưới nách, hai nốt nhỏ đã không còn!
Nàng lại bắt mạch cho bản thân, độc trong thân thể đã hoàn toàn bị bài xuất ra! Tuy rằng hiện tại còn chưa biết giải độc xong có thể tu luyện hay không, nhưng vẫn không thể che dấu được tâm tình cực tốt của nàng trong giờ phút này.
Nàng lại giống như mấy ngày hôm trước đổ nước cho trôi hết vết máu, để bọn người Vân Nguyệt đi vào dọn dẹp, còn mình thì cầm chìa khóa, lại lần nữa đi Tàng Thư Các. Lần này, nàng muốn tìm một ít sách tu luyện để học tập.
Nàng muốn coi thử, giải độc rồi rốt cuộc mình có thể tu luyện hay không!