“Phong Chi Hành? Hình như huynh có nghe bọn họ nhắc tới, nói là phu tử đó rất lợi hại.” Tư Mã U Nhạc nói: “Nếu đệ đã quyết định rồi thì cứ vậy mà làm. Huynh đưa đệ trở về.”
“Không cần, đệ có thể tự mình trở về, đệ đâu phải trẻ con. Đệ đi đây!” Tư Mã U Nguyệt nói xong thì phất phất tay về phía y, xoay người bỏ đi.
Tư Mã U Nhạc nhìn theo bóng nàng, cảm thấy đệ đệ này của mình sau lần bị đánh đã hiểu chuyện hơn nhiều, hiện tại nàng cũng có thể tu luyện, nói không chừng sẽ có thể nhanh chóng đuổi kịp chính mình. Muốn bảo hộ nàng, bản thân càng thêm nỗ lực mới được!
Tư Mã U Nguyệt cũng không quen thuộc quang cảnh bên trong học viện, nhìn theo biển chỉ dẫn đường mà đi tới đại môn học viện, nhìn thấy ngoài cửa có rất nhiều người mới nhớ ra hôm nay là ngày khảo thí thứ hai của học viện.
“Tiếp theo, Âu Dương Phi.” Phu tử khảo thí hô một tiếng về phía đội ngũ.
Lúc này một nam tử ở phía trước đội ngũ tiến lên, dựa theo yêu cầu của phu tử, tay phóng ra một quả cầu thủy tinh, Tư Mã U Nguyệt nhìn thử, lúc Âu Dương Phi rót linh lực vào quả cầu, quả cầu thủy tinh phát ra quang mang màu đỏ cùng màu xanh biếc.
“Trời ạ, chính là hỏa mộc song hệ! Lần này lại có song hệ linh sư! Thật tốt quá! Ha ha ha ha.” Phu tử khảo thí nhìn phản ứng trên thủy tinh cầu, cười lớn nói: “Mau đi nói với hiệu trưởng, lần này chúng ta phát hiện song hệ linh sư!”
Nhanh chóng có người nghe tin mà đến, Tư Mã U Nguyệt nhớ hình như là chủ nhiệm của phòng giáo vụ.
“Ở đâu, song hệ linh sư ở đâu?” Chủ nhiệm vừa tới đã kích động hỏi, nhìn thấy phu tử chỉ về hướng Âu Dương Phi, cười ha hả đi tới đón, lôi kéo y đi vào phía trong học viện.
Tư Mã U Nguyệt bĩu môi, chủ nhiệm này cũng quá thế lực đó! Lúc trước khi gã thấy nàng là phế vật, không thèm ngó ngàng gì tới nàng, hiện tại gặp được thiên tài, mặt đã cười tươi như hoa!
Phu tử mau chóng kêu người tiếp theo, nàng quan sát mấy người, phát hiện cái gọi là khảo thí chính là dùng thủy tinh cầu để khảo thí. Thí sinh khảo thí rót linh lực vào thủy tinh cầu, sẽ có thể thí nghiệm ra thuộc tính của bọn họ, màu sắc thủy tinh cầu càng đậm, thiên phú sẽ càng cao. Nếu gặp được song hệ linh sư giống như Âu Dương Phi thì càng ghê gớm hơn.
Nhưng mà nàng nghe người chung quanh nói, lần này ngoài y ra thì không có song hệ linh sư nào khác.
Tư Mã U Nguyệt xem một lúc thì thấy không có gì mới mẻ, định bụng bỏ đi, mới vừa đi vài bước, nghe được phía sau truyền đến một chuỗi kinh hô.
“Trời ạ, là tam hệ linh sư kìa.”
“Thật đó, đúng là tam hệ!”
“Chúng ta, chúng ta lại có thể gặp được tam hệ linh sư!”
Lúc này đây, tiếng gọi ầm ĩ nổ ra còn lớn hơn ban nãy, tựa hồ như kêu to muốn bể yết hầu. Tam hệ linh sư đó, học viện đã mấy trăm năm không xuất hiện, trước kia nhiều lắm cũng chỉ xuất hiện song hệ linh sư.
Phu tử khảo thí như sắp phát điên, năm nay không chỉ xuất hiện một song hệ thiên tài, cư nhiên còn xuất hiện tam hệ, y nhịn không được tự nhéo một cái, xác định đây có phải sự thật không.
Tư Mã U Nguyệt xoay người, nhìn thấy một thân ảnh cô độc không bị ảnh hưởng bởi hiện trường nóng bỏng, nàng lãnh đạm đứng trước thủy tinh cầu, nhìn thấy những người ở đây vui mừng vì nàng, chính nàng lại giống như người ngoài cuộc, trên mặt nàng không có nét kiêu ngạo, không có vẻ đắc ý, chỉ có cô đơn vô tận, còn có một tia thù hận được che giấu cực tốt.
Tựa hồ cảm giác được Tư Mã U Nguyệt đang đánh giá mình, nàng quay đầu nhìn, vốn cho rằng sẽ là đôi mắt điên cuồng giống vậy, không ngờ lại gặp một đôi mắt thanh minh thấu triệt.
Hai người cứ như vậy nhìn nhau gần nửa phút, cuối cùng người kia chuyển hướng, nhìn phu tử khảo thí hỏi: “Xin hỏi, ta có được thông qua không? Ta có thể nhập học không?”
“Đương nhiên, đương nhiên thông qua, nhưng mà hiện tại ngươi vẫn không thể đi vào, học trò đa hệ giống như ngươi, học viện sẽ có cách an bài khác, ngươi ở chỗ này chờ một lát, lập tức sẽ có phu tử tới đón ngươi.” Phu tử khảo thí nói.
“Ừm.” Người nọ lãnh đạm đáp lời, lúc xoay người lại muốn nhìn Tư Mã U Nguyệt thì phát hiện nàng đã bỏ đi, chỉ còn nhìn thấy bóng lưng.
Tư Mã U Nguyệt trở lại tướng quân phủ, vốn định trực tiếp đi tìm Tư Mã Liệt, nhưng quản gia nói với nàng Tư Mã Liệt đã tiến cung, nàng liền trở về tiểu viện của mình, nhốt mình trong phòng lật sạch ra, sau khi xem xong một quyển trong số đó mới bắt đầu tu luyện.
Tối hôm qua nàng đã cảm giác được hình như bản thân đã có chút nhập môn, nỗ lực thêm một chút nói không chừng không lâu sau là có thể trở thành linh sư chân chính. Đến lúc đó nàng sẽ có thể dùng nhẫn gia tộc lấy máu nhận chủ, về sau đi ra ngoài có nhẫn không gian cũng tiện hơn một ít.
Nàng đã dặn dò Vân Nguyệt cùng Xuân Giản hai người họ không có chuyện gì thì không cần quấy rầy nàng, cửa cũng bị nàng khóa trái từ bên trong, cho nên tạm thời không cần lo lắng có người tiến vào làm gián đoạn.
Đầu tiên là tiến vào giai đoạn nhập định, hiện tại nàng chỉ cần nhập định một lát là có thể cảm ứng được linh khí chung quanh.
Quyển sách nàng vừa đọc là nàng lấy ra trong lúc vô tình, trong sách vừa vặn thay lại viết về đa hệ linh sư nên tu luyện như thế nào.
Tư Mã U Nguyệt trút toàn bộ lực chú ý vào quang điểm màu đỏ, chậm rãi dẫn đường để nó tiến vào trong cơ thể mình, sau đó hội tụ ở bụng dưới. Mà quang điểm khác tuy rằng sục sôi bên người nàng, nhưng lại không giống quang điểm màu đỏ có thể đi vào trong thân thể của nàng.
Cùng lúc đó, chiếc hộp bên cạnh lần nữa phát ra quang mang nhu hòa, trợ giúp nàng nhanh chóng tu luyện.
Tư Mã Liệt sau khi trở về nghe quản gia nói Tư Mã U Nguyệt có chuyện muốn tìm mình, ông đi tới tiểu viện của nàng, mới vừa đi vào đã cảm giác được dao động của tu luyện, biết Tư Mã U Nguyệt đang tu luyện, dặn dò Vân Nguyệt không cho bất luận kẻ nào đến quấy rầy nàng, sau đó trở về.
Xem ra lời nàng nói chính là thật sự, nàng thật sự có thể tu luyện……
Tư Mã U Nguyệt ở trong phòng tu luyện suốt, có lẽ là nàng quá sức nhập tâm, lúc này đây mãi cho đến hai ngày sau mới tỉnh lại.
“Ầm!” Tư Mã U Nguyệt cảm giác thân thể của mình giống như có một tầng bích chướng được mở ra, thân mình thoải mái thanh tân, một dòng khí ấm áp theo kinh mạch chảy về khắp người, du tẩu một vòng sau lại về tới bụng.
Tư Mã U Nguyệt vui sướиɠ mở to mắt, nhìn thấy thân thể của mình được một trận quang mang bao vây lấy, một ngôi sao nhỏ lấp lánh sáng lên giữa quang mang.
“Ta hiện tại là linh sĩ, ha ha, xem ra thân thể này sau khi giải độc thì thật sự có thể tu luyện! Ui? Đây là?”
Lần này chiếc hộp không giống hai lần trước khi Tư Mã U Nguyệt kết thúc tu luyện thì quang mang tan hết, mà là lúc Tư Mã U Nguyệt thăng cấp quang mang bao vây tiếp tục lóe ra màu sắc rực rỡ, đến khi nàng qua cơn hưng phấn vì thăng cấp rồi lấy lại tinh thần đã phát hiện ra điểm không bình thường này.
Cầm lấy hộp, quang mang thăng cấp biến mất, hộp tản mát ra ánh sáng nhu hòa cũng theo đó biến mất.
Nàng nghi hoặc mở hộp ra, nhìn bên trong không có bất kì đồ vật gì khác thường.
“Không có gì kỳ lạ hết à? Ánh sáng mới vừa mới rồi là do thứ gì phát ra?”