Edit: Thủy TíchChưa nói tới bệ hạ có đồng ý hay không, nhưng Trang đại nhân chính là người đã chế tạo ra hỏa khí cho Chương Quốc bọn họ, cho dù về sau không làm ra thành tựu gì nữa thì một nhân tài như vậy há có thể bị một tờ hôn thư của Tấn Quốc đoạt đi mất?!
Nhớ năm đó Chương Quốc không được như bây giờ, ruộng tốt đều bị các quốc gia khác ngầm chiếm mất chỉ để lại một ít ruộng cạn không thu hoạch được gì tốt. Tuyên Hằng Nghị đăng cơ chính là nhận lấy một cái cục diện rối rắm. Ở nước khác, con cháu hoàng thất tranh nhau đoạt ngôi vị Hoàng Đế, đến Chương Quốc cả nước trên dưới đói khát ai mà muốn làm Hoàng Đế chứ?
Nhưng Tuyên Hằng Nghị đăng cơ, cổ động nâng cao tinh thần của bá tánh một phen, tiến hành một đợt tẩy não khiến cho người dân Chương Quốc dù có đói bụng cũng muốn cướp đoạt ruộng đất trở về. Bọn họ thật sự muốn đánh sao? Không chỉ vì để bản thân cùng gia đình không bị đói bụng, mà còn bị các quốc gia khác đem quân đến đoạt đồ vật, không muốn đánh cũng phải đánh, còn phải thật tàn nhẫn đánh bọn họ tới chết mới thôi, chặt cánh tay gãy chân, mạng sống gặp nguy hiểm cũng phải đánh, dù cho có thua cũng không thể dễ dàng bị các quốc gia khác khi dễ, bằng không bọn họ sẽ từng người thay nhau đến cắn Chương Quốc một ngụm.
Cứ như vậy, Chương Quốc nhiều năm chinh chiến, mỗi nhà đều có thanh niên trai tráng bị trưng binh. Thanh niên trong nhà mang theo một cổ khí thế tàn nhẫn lên chiến trường rồi mang theo thương tích về nhà, hoặc là thân thể lạnh ngắt không thể phân biệt được ai với ai, không có nhà để về. Trước kia là dựa vào toàn quân trên dưới đoàn kết một lòng kiêu dũng thiện chiến, dựa vào các tướng sĩ lấy mạng sống đổi lấy yên ổn của quốc gia, vậy còn hiện tại?
Một loại hỏa khí mới mẻ ra lò, rõ ràng chính là bách chiến bách thắng. Ở đông săn, khoe khoang trước mặt sứ giả các nước, cấm quân kinh thành cùng quân đội ở biên cảnh đều được trang bị. Bởi vậy liền tương đương với toàn quân tướng sĩ đều có thêm chín cái mạng, không cần bị thương, mỗi gia đình có quân nhân cũng không cần mỗi ngày đề phòng canh cánh trong lòng, dân chúng trong nước cũng không cần lo lắng lại bị khi dễ, người Chương Quốc đi đến dị quốc tha hương cũng có thể ngẩng cao đầu nhìn người, quốc gia cường đại rồi cho nên đi đến đâu đều có thể nhận được ánh mắt sung kính.
Trang đại nhân làm ra hỏa khí sao có thể không cần bảo hộ? Cần thiết bảo hộ a!
Hỏa khí ở trong nước mình chính là Thần khí bách chiến bách thắng, còn đặt ở nước khác không phải sẽ nguy hiểm lắm sao!
Cho dù có hôn thư, cho dù hôn thư là sự thật, cho dù Hoàng Đế có đồng ý đi nữa thì dân chúng bá tánh bọn họ sẽ là người thứ nhất nhảy ra nói không đồng ý! Nhất quyết không đồng ý! Dựa vào cái gì có thể để Trang đại nhân bị Tấn Quốc đoạt đi?!
Có các vị tướng quân tham gia đông săn đều đã kiến thức qua uy lực vô cùng đáng sợ của hỏa khí, đều đang duỗi cổ dài thật dài chờ mong vũ khí mới phát minh ra đâu, lại bỗng nhiên nhận được tin tức Chưởng quản đại nhân có hôn ước với đồ bỏ Nhị hoàng tử Tấn Quốc, trên hôn thư còn viết rõ ràng tên của Trang Tử Trúc cùng Khương Thần, Chưởng quản Hỏa Khí doanh bọn họ sắp sửa phải gả tới một nước lệ thuộc? Này phải làm sao đây? Có nên trùm bao tải đánh hắn? Thậm chí còn rất muốn ban đêm đem tên Khương Thần của Tấn Quốc ném xuống sông, chết rồi liền không thể đón dâu. Ngươi không có cửa đâu! Nếu Tấn Quốc nghe thấy tin Khương Thần đã chết không hài lòng, muốn một lời giải thích, được, đến đây, tới một cái oanh một cái, không tới thì ngồi đó chờ diệt quốc đi, binh lính chúng ta không cần phải liều mạng, chỉ cần bắn một phát là có thể phá hủy một tòa thành, sợ cái gì? Muốn cướp người còn không xem lại bản thân? Không có biện pháp, lúc chưa có hỏa khí đều có thể đem Tấn Quốc đánh thành con khỉ phải dâng lên con tin, hiện tại có hỏa khí tất nhiên sẽ càng kiên cường hơn, tùy tiện diệt một đất nước cũng không phải khoác lác.
Nghe thấy tin tức như vậy, quan văn càng tức giận hơn, trên triều đình một mảnh nháo loạn. Hôn thư này có phải sự thật không vẫn chưa chứng minh được, nếu là sự thật, vì cái gì sớm không đến, muộn không đến lại chờ tới lúc Trang đại nhân vừa chế tạo ra hỏa khí Tấn Quốc mới đến cầu thú y, thời điểm Tiêu Quốc bị đánh chiếm tại sao Tấn Quốc không nhảy ra hỗ trợ? Sau khi Tiêu Quốc bị diệt quốc, trước đông săn sao không tới làm thân? Vừa thấy liền biết lòng muông dạ thú, Nhị hoàng tử Tấn Quốc khẳng định không phải thật lòng muốn cưới người, một tên con tin lại muốn làm ra chuyện lớn, sợ là đầu óc có bệnh rồi.
Trương tướng quân biết nội tình bên trong càng tức giận, hắn một khi đã tức giận thì cái gì cần thiết bảo mật cũng đều quên, giữa văn võ bá quan đang tranh nói đến đỏ mắt hắn trực tiếp ném ra một tin tức vô cùng bạo: "Khởi bẩm bệ hạ, lúc trước Khang Cảnh Đế Tiêu Quốc đã đem Trang đại nhân cho bệ hạ để hòa thân, vậy sao có thể hứa Trang đại nhân cho người khác? Sau khi Tiêu Quốc bị diệt, không phải Khang Cảnh Đế lại viết một bức hôn thư hiến Trang đại nhân cho bệ hạ sao? Khương Thần là tội khi quân!"
Trương tướng quân cứ như vậy ném ra một tin nóng phỏng tay, toàn triều nhất thường đều kinh ngạc.
Bên trong văn võ bá quan không phải đều là võ tướng cùng Lương tướng quân chinh chiến Tiêu Quốc cũng không rõ ràng lắm ở Tiêu Quốc đã phát sinh chuyện gì. Hiện tại, Trương tướng quân đột nhiên hô lên, đủ loại quan lại mới biết được thì ra giữa Trang đại nhân và Hoàng Thượng lại có một đoạn sâu xa như vậy.
Tuy rằng hiện tại Trang đại nhân chưa bị tiếp vào cung nhưng hôn nhân vốn là lệnh của cha mẹ, tóm lại xem như đã bị hiến cho Hoàng Thượng. Lại nhìn hôm đông săn Hoàng Thượng vô cùng thổi phồng Trang Tử Trúc, sau đó còn điểm danh Trang Tử Trúc cùng nhau đi săn thú, từ đó có thể khẳng định Trang Tử Trúc chính là người của Hoàng Đế! Các đại thần muốn đem người cầu thú cho con trai nhà mình đều cảm thấy hết sức may mắn, may mà không đoạt người của Hoàng Đế, bằng không ngay cả chết như thế nào cũng không biết.
Nhị hoàng tử Tấn Quốc kia cầm một bức hôn thư giả muốn tới cướp người, trước tiên phải xem hắn có năng lực không cái đã!
Sau khi lấy lại tinh thần, nhóm quan văn bắt đầu nghĩ cách, nói ví dụ như hôn thư đều có, không thể làm cho hoàng tử Tấn Quốc cướp người đi; lại nói ví dụ như Trang đại nhân tài tình cùng phẩm mạo đều thuộc hàng thượng giai, tuy rằng mất nước nhưng có công lao chế tạo ra hỏa khí bảo vệ đất nước, nếu làm phi tử là không xứng đáng, làm Hoàng hậu có thể. Nhóm võ tướng cũng không cam lòng lạc hậu phía sau, nói Khang Cảnh Đế không đạo nghĩa, người đã đưa cho bệ hạ sao có thể hứa cho người khác?
Tuyên Hằng Nghị thường thường gật gật đầu, nghe văn võ bá quan khen ngợi Trang Tử Trúc, lâu lâu còn phụ họa thêm một câu, nói bọn họ khen rất hay, Trang Tử Trúc vốn chính là đáng giá được tán thưởng.
Tuyên Hằng Nghị vừa một màn như vậy, văn võ bá quan liền bắt đầu bát quái, cảm thấy phương diện này thật hấp dẫn.
Đối với khả năng Trang Tử Trúc có thể sẽ bị cướp đi kỳ thật bọn họ cũng không chút nào lo lắng, làm quan viên quan trọng của Hỏa Khí doanh sao có thể bị một bức hôn thư của Tấn Quốc đoạt đi được. Nhưng Nhị hoàng tử Tấn Quốc cư nhiên dám đoạt người với Hoàng Thượng, bọn họ vẫn là lần đầu tiên thấy, trò hay này phải nhìn nhiều chút.
Mà khi đủ loại quan viên lửa nóng ngất trời đàm luận chuyện hôn thư, Tuyên Hằng Nghị lại dần dần trầm mặc, nhìn khí sắc đó không biết là đang nhớ tới chuyện thương tâm gì. Nhưng cả người hắn đều vô cùng trầm ổn ngồi nghe quan lại nói xong. Quan văn nói muốn điều tra rõ ràng nơi phát ra hôn thư, võ tướng nói hôn thư chính là giả, trong tay bệ hạ có hôn thư do chính tay Khang Cảnh Đế viết mới là thật, cũng nghe thấy có người khuyên bệ hạ trước tiên mau cưới người về, còn có người muốn xem náo nhiệt trước tiên phải diệt Tấn Quốc, nhưng Tuyên Hằng Nghị cũng không tỏ thái độ chỉ nâng nâng tay, để mọi người an tĩnh lại.
Nếu chỉ dựa vào mệnh lệnh của cha mẹ là có thể làm Trang Tử Trúc cam tâm tình nguyện gả cho hắn, sao hắn lại đem hôn thư áp xuống lâu đến vậy? Những quan viên đó nói như chắc chắn là Trang Tử Trúc nhất định sẽ gả cho hắn không bằng, một cái kiến nghị có ích cũng không có. Thánh chỉ tứ hôn không phải không thể hạ nhưng nếu Trang Tử Trúc không nguyện ý, Tuyên Hằng Nghị sẽ không ép buộc.
Tin nóng trên triều đình truyền tới trong tai Trang Tử Trúc, Nhị hoàng tử Tấn Quốc cầm một bức hôn thư đến, trên hôn thư còn viết tên của Khương Thần cùng y, còn có tư ấn của Khang Cảnh Đế, người bình thường không thể mô phỏng được. Đối chuyện này, Trang Tử Trúc vô cùng bình tĩnh, đem hết tâm tư nhào vào nghiên cứu sản phẩm mới.
Ngây người ở Ngự thư phòng một thời gian, Trang Tử Trúc cảm thấy trách nhiệm trên người càng nặng thêm rất nhiều, các đại thần trong tối tranh quyền đoạt lợi là có nhưng người thật sự muốn làm quan viên lo cho nước lo cho dân lại càng nhiều hơn. Trang Tử Trúc là người ở hiện đại tới, hiện tại có thể ăn uống không lo cũng nên làm ra nhiều vật phẩm khoa học tạo phúc cho Chương Quốc, không thể tiêu phí cơ hội xuyên qua mà ông trời ban tặng được.
Vì để luyện chế hỏa khí, độ chặt chẽ của sắt thép đã được nâng lên, Trang Tử Trúc cũg nhân tiện tăng công nghệ tinh luyện lên theo. Y là một nam sinh ngành kỹ thuật, đứng trên vai người khổng lồ, thơ làm không được nhưng hỏa khí đều đã làm ra được, vậy thì máy móc cùng mạch điện sao có thể làm khó y?
Lấy máy phát điện tới nói, nguyên liệu của máy phát gồm cuộn dây, nam châm, vật cách điện, hiện tại công nghệ tinh luyện cũng được nâng cao rồi, làm ra cuộn dây to cũng không khó. Triều đại này đã có kim chỉ nam (*) cho nên nam châm cũng dễ tìm, lại tìm một ít vật cách điện, như vậy nguyên liệu đều có, lợi dụng thêm sức gió, hỏa lực, nhân lực, sức nước, cuộn dây liền có thể chuyển động cắt từ cảm tuyến là có thể sinh ra điện, làm máy phát điện chỉ cần phí chút thời gian cùng sức lực là có thể.
(*) kim chỉ nam = theo định nghĩa là kim có nam châm dùng để chỉ phương hướng.
Máy phát điện có rồi thì động cơ điện cũng dễ nói, nông nghiệp công nghiệp cũng đi theo phát triển kỹ thuật. Về phương diện đồ điện, pin có điện dung làm ra được, đèn điện cũng lăn lộn ra tới, như vậy trong quân đội cũng thoải mái hơn; mặt khác có ánh sáng đèn điện ổn định, con người đọc sách vào buổi tối cũng không bị hư mắt.
Ngoại trừ mấy thứ này, gương cùng kính có thể mân mê một chút, các lão thần trong triều không ít người bị cận thị cùng lão thị. Cũng có thể chế tạo ra máy đo địa chấn, có thể khẩn cấp chạy trốn khi gặp thiên tai. Cứ theo tiến độ này, hàng rào điện vây quanh đất nước cũng có thể tạo ra, đường sắt cùng xe lửa xuất hiện, bằng không ngành giao thông vận chuyển qua lại quá chậm chạp.
Nhưng mà những thứ này nhất thời nửa khắc không thể hoàn thành, Trang Tử Trúc tuy rằng học rộng nhưng không thông thạo, nhưng nguyên lý cùng tài liệu đều đã đọc qua, cũng không sợ thất bại, chỉ cần làm nhiều thực nghiệm giống như lúc làm hỏa khí vậy, y đã mân mê nghiên cứu mất sáu năm mới làm ra được. Triệu tập lực lượng cả nước, từng bước một làm tới, thời gian dài như vậy, cả đời có thể làm ra được.
Trong lòng Trang Tử Trúc tràn đầy đều là ý nghĩ làm chuyện lớn, đột nhiên lại có Nhị hoàng tử nước khác tới cầm hôn thư muốn y thành thân? Hoàng Đế cũng bị cự tuyệt thì Nhị hoàng tử tính cái gì, y là người làm đại sự, hỏa khí làm ra vì Chương Quốc, nếu chuyện này Tuyên Hằng Nghị còn không giải quyết được thì hắn còn làm Hoàng Đế để làm gì?
Nhưng bức hôn thư này bỗng nhiên lại ngoi lên, Nhị hoàng tử kia ắt hẳn sẽ không dám làm giả trên địa bàn nhà người khác đâu. Đã lâu không đi nhìn biệt trang ngoài kinh thành đã xây dựng xong chưa, vừa lúc cũng có thể đi nhìn xem vị phụ thân kia một chút, không chỉ đi hỏi bức hôn thư mà còn đi xem thái độ nhận sai của hắn nữa.
Trang Tử Trúc chân trước vừa xuất phát, lễ vật của Khương Thần sau lưng đã đến Trang phủ. Tuyên Hằng Nghị vẫn luôn chú ý hành tung của Trang Tử Trúc không thể không biết y rời phủ, cho nên liền phái người đến chỗ ở của Trang Anh Đức trước, lại phái người đến bao vây giam lỏng Khương Thần.
Làm xong này đó, Tuyên Hằng Nghị đến Diễn Võ Trường luyện võ cho cả người toát mồ hôi, phát tiết một hồi, lại tẩy rửa chính mình đến thơm nức, mới lấy bức hôn thư do chính tay Khang Cảnh Đế viết đã được bảo quản cẩn thận ra, cả người Tuyên Hằng Nghị lại toát ra khí tràng không thích hợp. Biết rõ Trang Tử Trúc còn chưa trở về đã tự mình đi tới Trang phủ, sửa sang lại dung nhan liền ngồi ở phòng tiếp khách chờ người. Từ lúc đăng cơ tới nay làm rất nhiều chuyện nhưng Tuyên Hằng Nghị chưa bao giờ thấp thỏm bất an giống như hôm nay.
Nhị hoàng tử Tấn Quốc thì tính cái gì, động động mồm mép là có thể khiến cho hắn mất nước. Nhưng này lại là cơ hội khó có được, Tuyên Hằng Nghị lo lắng sẽ bị cự tuyệt lần thứ ba.
Khương Thần bị giam lỏng sống cũng không tốt lắm, cơm vẫn có nhưng chỉ có cơm, lại còn là gạo lức. Đồ ăn cũng có nhưng lại chẳng khác gì cơm heo, đãi ngộ cùng với trước kia có thịt cá còn có quan viên tiếp đãi dẫn đi du ngoạn khắp nơi hoàn toàn khác nhau. Khương Thần hỏi đây là đạo đãi khách của Chương Quốc sao? Nhưng con tin bị mang tới Chương Quốc sao phải đối xử tử tế chứ? Không thấy được. Nếu không đãi khách đàng hoàng thì sẽ khiến cho hai nước giao chiến sao? Ước gì. Chuyện bao lớn chứ, không phải chỉ cần đẩy xe pháo ra biên giới là xong sao?
Thật ra thì hành động lần này của Tuyên Hằng Nghị cũng xem như đang bảo vệ Khương Thần. Nếu Khương Thần ra cửa, mà các tướng sĩ đồng lòng đem một bàn tay ấn hắn vào trong tường thì moi đều moi không rớt ra được, đi đời nhà ma càng tốt, không chừng bá tánh còn có thể đi theo sau hoan hô còn đá thêm mấy đá nữa, muốn cướp người sao không nhìn lại năng lực của chính mình?