Chương 4

"Nương nương!" Ma ma phía sau sửng sốt trước hành động của Từ Cẩm Văn. Dù sao trên người y vẫn còn ướt đẫm bùn đất, sao có thể nhảy vào trong ngực nương nương của bọn họ được?

Đào quý phi giơ tay lên, rõ ràng là đang cực kỳ hưởng thụ sự nhiệt tình đột ngột của bé mèo.

Bà ấy hạ mình gãi cằm con mèo, cảm giác chạm vào vô cùng dễ chịu, bà ấy không nhịn được lại gãi thêm vài cái nữa.

Vô tình ngước mắt lên, phát hiện thiếu niên đang đứng cúi đầu, ánh mắt rơi vào cục lông trong lòng mình, đôi mắt cụp xuống, lông mi dài che khuất biểu cảm của hắn, không nhìn ra được bất kỳ cảm xúc nào.

Chỉ cần nhìn đôi mày và đôi mắt thanh tú của đối phương lại khiến Đào quý phi nhớ đến người phụ nữ đó, đôi môi đỏ mọng của bà ấy mím chặt.

Thường Quý làm việc rất nhanh nhẹn, chẳng bao lâu sau đã quay lại. Sự việc được sáng tỏ, con mèo này bị Thất hoàng tử không cẩn thận đυ.ng phải lúc đang chơi đùa. Sau khi nhận ra là con mèo của Đào quý phi thì Thất hoàng tử dẫn người bỏ chạy.

Ngược lại, Cửu hoàng tử đi ngang qua đây, nhìn thấy thế thì xuống nước cứu mèo.

Đào Quý phi khá là kinh ngạc, bảo Thường Quý đích thân đưa hắn về cung, đồng thời tặng một số đồ vật, sau đó không nhìn thiếu niên nữa mà ôm Từ Miêu Miêu rời đi.

Trước khi Từ Cẩm Văn theo Đào Phi ngồi lên phượng liễn, y không khỏi quay đầu lại, thấy thiếu niên ướt nhẹp đứng đó, rõ ràng mới mười ba, mười bốn tuổi, nhưng vì quanh năm bị bỏ mặc, một hoàng tử lại bị suy dinh dưỡng, gầy ốm tong teo, nhìn thôi đã thấy… thật đáng thương.

Có thể là nghĩ đến dáng vẻ máu lạnh, hung thần ác sát lại tuấn tú của đối phương hơn mười năm sau, Từ Cẩm Văn rùng mình. Hôm nay tiểu bạo quân là kẻ đáng thương, nhưng bây giờ đáng thương bao nhiêu thì sau này hắn sẽ đáng sợ bấy nhiêu.

Trên đường Từ Cẩm Văn bị mang về cung Đào Nhiễm, trong đầu y hiện lên quá khứ của tiểu bạo quân, có thể nói là thê thảm.

tiểu bạo quân này là con trai thứ chín của Chu đế, là Cửu hoàng tử, Chu Tu Nghiêu, được ghi trong hoàng thư, là con của Ngọc phi nương nương được sủng ái nhất kể từ khi Chu đế lên ngôi.

Ngọc phi này chính là nốt chu sa trong lòng Chu đế, thực sự được nuông chiều đến tận xương tủy. Theo tình huống này, Cửu hoàng tử từ khi sinh ra đáng lẽ phải được bao phủ bởi hào quang, tương lai con quý nhờ mẹ đúng nghĩa. Chỉ tiếc, ngày tốt lành của Cửu hoàng tử chỉ có ba năm đầu.

Bởi vì lúc Cửu hoàng tử ba tuổi, Ngọc phi nương nương đã tự sát.

Vốn dĩ tự sát thì cũng không có gì, nhưng không ngờ lại là... Ngọc phi nương nương tự sát vì vị hôn phu trước của mình.

Chuyện này thì có cái để nói rồi. Thế này chẳng khác gì trực tiếp tuyên bố với thiên hạ rằng dù bà vào cung, trở thành người phụ nữ của hoàng đế, nhưng lòng bà chưa bao giờ hướng về Chu đế.

Đúng là một cú tát thẳng vào mặt Chu đế trước mặt bàn dân thiên hạ.

Thậm chí còn có tin đồn nghi ngờ Cửu hoàng tử có phải là con ruột của Chu đế hay không.

Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, chuyện này cũng không trách Ngọc phi được. Ngọc phi này chính là An Ngọc Liên, đích nữ của nhà họ An, một trong tứ đại thế gia ở nước Đại Chu. Cùng với Đào quý phi năm đó, cả hai được xưng là hai người đẹp của Đại Chu. Đào quý phi nổi danh ở “tài”, còn An Ngọc Liên lại là “dung mạo”. Bà có dung mạo tuyệt sắc, bên ngoài có tin đồn rằng bà có dung mạo xuất chúng, song cực hiếm có người nhìn thấy.