Vu Oánh Oánh duỗi tay không cho lão tiếp tục xoa xoay tay mình nữa, mặt đáng thương nhìn hắn "Chú ơi, em muốn đi tắm."
"Được, đợi chú đi chuẩn bị nước ấm rồi ôm em đi tắm."
Côn ŧᏂịŧ lão bây giờ mới chịu rời đi tiểu huyệt bị tàn phá suốt một đêm, ba một tiếng, theo côn ŧᏂịŧ đi ra là chất lỏng vẩn đυ.c, có một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lão bắn ra, cũng có dâʍ ŧᏂủy̠ của chính cô nữa.
Lão chuẩn bị nước thật chu đáo mới quay lại bế Vu Oánh Oánh lên, nhìn lại trên chỗ vừa nằm trên giường là một mảng hỗn độn, đặc biệt là vết máu đỏ tươi kia.
"Bảo bảo, chú sẽ chịu trách nhiệm với em."
Ông hôn hôn người trong lòng ngực, thấy thiếu nữ chỉ thẹn thùng chứ không có chán ghét, ông đã an tâm rồi, ông không nhớ rõ bao lâu chưa làm qua, chỉ đổ thừa cô gái nhỏ quá câu người, cái l*и múp vẫn luôn cắn ông không nhả làm ông muốn ngừng mà không được, lại nhớ đến cái tư vị cổ dâʍ ŧᏂủy̠ tưới mát lên côn ŧᏂịŧ làm phía dưới ông bắt đầu cương lên một vòng.
Đặt cô gái nhỏ nhẹ nhàng vào bồn tắm, người đàn ông xoay người đi ra ngoài, gọi điện thoại sai người đem thuốc lại đây, sau đó quay trở về phòng tắm, người đẹp đang nhắm mắt dưỡng thần trong bồn thì đột nhiên có người chen vào ôm lấy cô.
Người đàn ông bắt đầu lấy sữa tắm chà lên người cô, mấy dấu vết gặm cắn của lão trên da thịt cô có chỗ đã biến mất không thấy, cũng có chỗ để dấu lại rất sâu.
Vu Oánh Oánh rất hưởng thụ có người phục vụ, chỉ là nếu không có cái gậy cứng ngắc chọc vào mông cô thì sẽ tốt hơn đó.
Tắm rửa sạch sẽ cô lại bị ôm vào phòng, khăn trải giường cùng vở chăn đã được đổi mới, người đàn ông liền cầm bình thuốc mỡ đặt ở tủ đầu giường bôi cho cô, mùi hương đặc trung của thuốc tản ra, da thịt bị lão sờ qua có chút nóng lên.
Bụng cô phát ra tiếng thầm thì kháng nghị, cô tối hôm qua đến cơm chiều cũng chưa ăn, sau bị nhốt lại rồi giả bộ bất tỉnh còn bị ông lăn qua lăn lại suốt một đêm nên giờ cô đói muốn xỉu luôn rồi.
Người đàn ông nghe tiếng có chút áy náy, ông liền gọi điện thoại phân phó người đưa bữa sáng đến đây.
"Bảo bảo, chú đã xin trường cho em nghỉ một bữa, hôm nay em ở lại đây nghỉ ngơi đi."
"Chú, đây là ở đâu vậy? Khách sạn ạ?"
"Không phải." Lão vốn dĩ định nói đây là nhà mình, chỉ là nghĩ tới cô gái nhỏ còn chưa biết thân phận thật sự của ông liền thôi, thật ra ông muốn biết, ngày hôm qua ông thật sự không muốn cắm vào nhưng vì sao cô bé lại chủ động như vậy, ông liền ôm lấy cô gái nhỏ.
"Bảo bảo, chú muốn chịu trách nhiệm với em, em sẽ ghét bỏ chú chứ?"
Cô gái hôn lên môi lão, "Chú à, thật ra thì em thích chú lâu rồi, nụ hôn đầu tiên của người ta cũng là dành cho chú đó."
Nhìn cô gái nhỏ trong ngực thẹn thùng, lão chợt cảm thấy cuộc sống về sau của lão có em ấy như không còn gì vướng bận.