Chương 33: Cô con dâu x Cha chồng tư lệnh (5)

Sở Lăng Phong bên này rốt cuộc cũng theo đuổi được Hàn Băng Tâm, cô lấy cớ phải về trường học một chuyến, lần này đi đến mấy ngày làm Sở đại thiếu đang yêu đương cuồng nhiệt mấy ngày nay không dậy nổi tinh thần.Mà Vu Oánh Oánh đang định nước ấm nấu ếch xanh một chút, chậm rãi từ từ ăn luôn vị cha chồng này, cô vứt hết đống áo ngủ bảo thủ của nguyên chủ trước kia đi, chọn mua những loại nội y thật gợi cảm nhưng có chừng mực, còn thêm mấy loại váy ngủ có dây về.

Sở Lăng Phong ở bên ngoài, trong nhà chỉ còn lại hai người, dì vệ sinh buổi tối không ở lại, Vu Oánh Oánh thường xuyên lấy danh là chăm lo cho ba ba làm việc vất vả, nấu đồ ăn khuya cho ông, có đôi khi là các loại canh, có đôi khi là cháo, loại nào cô cũng đều bỏ thêm thuốc vào, đừng hiểu lầm không phải là tình dược đâu, mà chỉ là một chút thuốc bổ để cha chồng bồi bổ thân thể thôi.

Sở Hàn Thiên gần đây luôn phải chịu dày vò, con dâu nhỏ tối nào cũng mặc váy ngủ đưa đồ ăn khuya cho ông, váy ngủ móng dánh còn không chịu mặc nội y bên trong, hai cái màn thầu bự lộ hơn phân nửa ra ngoài, đến thấy được cả đầṳ ѵú, ông nói cô không thể ăn mặc như vậy được nhưng tiểu nha đầu hỏi ông vì sao lại thế làm ông không biết phải trả lời thế nào.

Đành phải ngày nào cô bưng canh tới ông đều uống hết rồi nhanh chân đẩy người ra mà chạy, lúc đầu ông cũng không muốn uống mà nhìn thấy con dâu nhỏ nói mình hầm canh từ sớm rồi, còn nước mắt lã chã nhìn ông, thêm ông phát hiện mình uống canh vào quả là cảm thấy cơ thể tốt hơn rất nhiều, chứng đau chân hồi trước cũng dần khá lên nên ông không từ chối nữa.

No ấm sinh dâʍ ɖu͙©, nhìn tới con dâu thuần khiết lại gợi cảm, rồi nhìn lại tiểu huynh đệ của mình ngày nào cũng sinh long hoạt hổ, Sở Hàn Thiên thấy thật bất đắc dĩ. Nhưng ông tìm được biện pháp rồi, trước kia mỗi khi tắm xong con bé thường thu dọn đồ đạc sạch sẽ nhưng gần đây lại hay để mấy món đồ ở phòng tắm.

Ông cầm một cái qυầи ɭóŧ ren màu đen lên, chỉ to bằng một bàn tay của ông, mặt trên còn nhàn nhạt vệt nước, ông lấy tay sờ vào thì thấy nhão nhão dính dính, cầm lên ngửi một chút thì mùi hương tỏa ra làm ông nhớ đến cái buổi tối đó.

Phía dưới ông liền sưng lên, cầm lấy qυầи ɭóŧ của con dâu nắm lên côn ŧᏂịŧ, dịch nhầy mặt trên dính trên thân gậy lầm ông muốn ngừng mà không được, vì thế mỗi ngày, thừa dịp cô tắm xong đi ra ông liền mang quần áo nhảy vào, làm xong một trận mới đem qυầи ɭóŧ nho nhỏ giặt sạch sẽ rồi đem đi phơi.

Vu Oánh Oánh mỗi ngày bị mất một thứ, cô cũng biết lý do nên không quan tâm nữa, cha chồng đại nhân là muốn thử xem thái độ của con dâu mình, giữa hai người chỉ còn một tầng giấy mỏng chưa đâm thủng mà thôi.

Trời vào thu, thời tiết có chút lạnh, hôm nay cha chồng đại nhân kêu con dâu đem văn kiện đến đưa cho con trai, sáng sớm hôm sau phải dùng đến, cô vốn dĩ không muốn gặp lại người chồng cặn bã kia nhưng cha chồng đã mở miệng, cô đành phải đi một chuyến.

Đêm có chút lạnh, một thân váy dài cùng chiếc áo khoác, mưa bụi rơi xuống, cô ngồi xe được một chút thì đến nơi, văn phòng đã không còn bóng người, nghe bảo vệ nói ông chồng cặn bã còn chưa về nên cô liền đi lên tìm hắn.

Cửa văn phòng đã đóng kín, cô mở cửa lại không thấy ai, chỉ nghe thấy bên trong phòng nghỉ truyền đến âm thanh làm người nghĩ bậy bạ.

"A... Ngứa quá... Phong."

"Bảo bối, chuẩn bị tốt chưa?"

Hai người bên trong đã cởi hết quần áo chỉ chuẩn bị đến bước cuối cùng, lại nghe thấy tiếng phịch ở bên ngoài, cô đυ.ng phải cái ghế sau đó chạy đi, người bên trong cũng bừng tỉnh, bị phá đám như vậy cũng không còn hứng thú nữa, Sở Lăng Phong mặc quần áo đàng hoàng đi ra thì không còn một bóng người, hỏi bảo vệ mới biết nha đầu xấu xí mới đến.

Hàn Băng Tâm tức muốn chết lại không thể nổi giận, chỉ có thể về nhà trước, mấy ngày nay Sở Lăng Phong rất bận, còn không biết đến khi nào mới có cơ hội bắt lấy hắn.

"Phát động nhiệm vụ chi nhánh: Ngược tra, làm cho Sở Lăng Phong thấy được bộ mặt thật của Hàn Băng Tâm, khen thưởng: Danh khí Cúc hoa thủy toàn, khen thưởng 500 tích phân."

Cô vợ nhỏ chạy ra mới dần khôi phục lại tinh thần, vừa rồi cô ở trong văn phòng nghe thấy tiếng của hai người đó thì định cầm điện thoại lên chụp lại bằng chứng, không nghĩ tới lúc thấy hai người ôm nhau tình chàng ý thϊếp như thế, cơ thể cô đột nhiên không chịu khống chế.

"Hệ thống, tình huống vừa rồi là như thế nào, sao tôi đột nhiên mất khống chế thế?"

"Vừa rồi là ý thức còn sót lại của thân thể này, nguyên chủ ở kiếp trước cũng chưa thật sự thấy hai người đó ở bên nhau, chấp niệm cô ấy quá lớn, không có yêu sẽ không có hận, nói gì thì nói nguyên chủ vẫn rất yêu hắn ta."