Chương 1: Trói định hệ thống

Trên tầng cao nhất của tập đoàn Vu Thị, Vu Oánh Oánh đứng phía ngoài lan can, nhìn từng tòa cao lầu xung quanh, tâm như tro tàn. Ở phía sau là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi vội vàng chạy tới, nhưng ông đã chậm một bước, trơ mắt nhìn nữ hài biến mất trước mặt.

Bên tai là tiếng gió gào thét, phịch một tiếng, Vu Oánh Oánh cảm thấy xương cốt cả người như vỡ vụn, sau đó linh hồn cô bay ra khỏi cơ thể, nhìn đến đám người vây quanh lẩm bẩm nói "Rốt cuộc đã được giải thoát rồi."

Người đàn ông xông tới ôm lấy thi thể đầy máu đã biến dạng mà khóc lớn, Vu Oánh Oánh không đành lòng nhìn, "Thật xin lỗi."

Vu Oánh Oánh cho rằng người chết không phải lên thiên đường thì chính là xuống địa ngục, nhưng cô vẫn trôi dạt trong không trung như thế.

5 năm sau

5 năm, Vu Oánh Oánh vẫn luôn đi theo người đàn ông đó, nhìn ông điên cuồng báo thù cho mình, sau đó mỗi ngày đều mượn rượu giải sầu không màng đến thân thể ngày càng suy sụp, trước khi chết hắn chỉ nói một câu "Chú rốt cuộc có thể đi gặp em rồi."

Vu Oánh Oánh nhìn linh hồn ông thoát ra khỏi cơ thể, cứ thế bay đi càng xa, cô muốn đuổi theo nhưng thế nào cũng không kịp.

Bỗng một mạt ánh sáng đến chói mắt vây quanh cô, sau đó cô phát hiện mình ở trong một không gian kín mít, trống rỗng, chỉ nghe được âm thanh của máy móc phát ra.

"Hệ thống 520 xin chào ký chủ, chúc mừng người được trói định với hệ thống tâm nguyện tính dục."

Âm thanh vừa dứt liền xuất hiện trước mắt cô là một con hồ ly màu đỏ

"Mi là ai, ta đang ở đâu?"

"Tôi là nhân viên quản lý của hệ thống này, Tiểu Hỏa, bây giờ cô đang ở bên trong chỗ nghỉ ngơi của hệ thống ạ."

"Thả tôi ra ngoài, tôi muốn đi tìm hắn chứ trói định với hệ thống quỷ gì chứ."

"Cô không ra được, cô có biết vì sao cô trôi dạt như vậy đến tận 5 năm không chứ? Bởi vì oán niệm của cô quá sâu nên thiên đường hay địa ngục đều không thể vào, nếu cô cứ như vậy thêm mười mấy năm nữa sẽ bị hồn phi phách tán."

"Như vậy cũng tốt, tôi cũng không phải đau khổ nữa."

"Cô không muốn gặp lại ông ấy sao?"

"Không, tôi muốn gặp ông ấy."

"Chỉ cần cô nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, khi nào tiêu trừ hết được oán niệm tôi sẽ đưa cô đi gặp ông ấy."

"Được, tôi đồng ý."

"Nếu ký chủ đã đồng ý thì tôi sẽ giới thiệu đơn giản một chút về hệ thống, hệ thống tôi đây ra đời với mục đích tiêu trừ đi oán niệm quá sâu của chị em, ký chủ phải xuyên qua các thế giới giúp nguyên chủ hoàn thành tâm nguyện, tiêu trừ oán niệm. Hệ thống sẽ căn cứ vào tâm nguyện của ký chủ để chọn ra các nhiệm vụ tương ứng, hoàn thành tốt nhiệm vụ thì nhận khen thưởng, ngược lại nhiệm vụ thất bại thì phải chịu trừng phạt."

"Tôi hiểu rồi, mau chóng bắt đầu đi."

Tiểu Hỏa vung tay lên liền xuất hiện một cái đĩa quay, đĩa quay chuyển động vài vòng rồi dừng lại, trước mặt hiện ra một cô gái có dung mạo rất tinh xảo nhưng trên mặt cô ấy lại tèm nhem nước mắt.

Để tiết kiệm thời gian, hệ thống vừa phổ biến nhiệm vụ vừa cung cấp cốt truyện cho ký chủ.

"Đã đến thế giới nhiệm vụ, đang dung hợp với nguyên chủ, bắt đầu truyền cốt truyện, chú ý tiếp thu."

Nguyên chủ tên là Vu Uyển Oánh, là hoa khôi của ban C, vừa có gia cảnh tốt vừa xinh đẹp, quan trọng hơn là dáng người lại quyến rũ nên hấp dẫn rất nhiều bạn học nam.

Cũng vì thế mà cô trở thành cái gai trong mắt của các nữ sinh. Cô chẳng làm gì sai cả, chỉ là nam chính của thế giới này bị cô hấp dẫn, dẫn tới đắc tội với nữ chính, còn liên lụy đến cả nhà phá sản.

Nữ chính sắp đặt mấy nam sinh có ý đồ dâʍ ɭσạи Vu Uyển Oánh ở trường học, nhưng mấy lần cô đều được bảo vệ cửa cứu.

Bảo vệ này tên Mẫn Quyền, là người đàn ông đã 50 tuổi, thật ra ông cũng từng là người có chức có quyền bây giờ đã về hưu, gia tộc ông khổng lồ, vợ ông là thanh mai trúc mã tình cảm rất đậm sâu, chỉ tiếc vợ ông chỉ mới hơn 30 tuổi đã qua đời.

Thấy con cái đều đã trưởng thành, ông chọn lui về, vì nhàn rỗi không có việc gì làm nên hắn tìm đến bạn cũ là hiệu trưởng để hắn sắp xếp cho mình chức vụ bảo vệ cửa nho nhỏ gϊếŧ thời gian.

Bề ngoài Vu Uyển Oánh có đến năm phần tương tự với người vợ đã khuất của ông ấy cho nên Mẫn Quyền đặc biệt chú ý đến cô nàng.

Tính tình Vu Uyển Oánh lại không quá tốt, cảm thấy bị lão bảo vệ theo dõi rất đáng giận, cô không chịu nghe theo lời khuyên bảo của Mẫn Quyền, cuối cùng bị nữ chính mượn đao gϊếŧ người, bị hãʍ Ꮒϊếp tới chết.

Lúc Mẫn Quyền chạy tới thì cô đã chết rồi, Mẫn Quyền vì cô mà đối đầu với gia tộc của nữ chính, vì phẫn nộ đến mất đi lý trí nên trong lúc vô ý lại bị ám toán mà chết.

Tâm nguyện của Vu Uyển Oánh là công lược Mẫn Quyền, sống hết đời này thật hạnh phúc với hắn, đồng thời giáo huấn nữ chính.