Khách quan mà nói, khả năng miễn dịch với mỹ nữ của bạn học Đại Long vẫn tương đối cao, chí ít hắn không phải cái loại vừa thấy đám dong chi tục phấn liền chảy nước miếng, nhưng trong Nhện Đen vẫn luôn là nam nhiều nữ ít, hơn nữa quanh năm không thấy ánh mặt trời, đừng nói nhìn thấy mỹ nữ, cho dù nhìn thấy một con heo mẹ, ngươi cũng sẽ cảm thấy rất thuận mắt.
Cho nên, Lý Đại Long ngồi nghiêm chỉnh trên ghế tựa, ánh mắt nhìn thẳng về phía màn hình TV trên vách tường đối diện, gương mặt nghiêm túc, giống như đang trong đại hội toàn dân động viên mở chiến dịch chống khiêu da^ʍ vậy, dáng vẻ này của hắn quả thực chính là điển hình của chính nhân quân tử.
Đương nhiên, còn có một cách nói càng đáng tin hơn, đó chính là "Đã định trước cô độc cả đời!"
Lâm Chí thấy vậy cảm thấy buồn cười, nghĩ trong lòng khẳng định đã bị trêu chọc ra lửa rồi.
Nhưng mà luận nhãn lực, Lâm Chí thật không phải đùa, hắn đoán chừng mỹ nữ này rất có thể làm nghề lừa đảo, đáng tiếc a đáng tiếc, cô liếc mắt đưa tình gì với hắn chứ, Long nhược trí cả ngày điên điên khùng khùng, nghèo kiết xác, cô lừa hắn có quái gì tốt, sao không nháy mắt với tôi chứ? Ít nhất, lão tử lớn lên đẹp trai hơn Lý Đại Long.
Lâm Chí vẫn còn đang khó chịu, ánh sáng trên đài cao lóe lên, trên trần có mười tia sáng chiếu xuống, tập trung phía đài chủ tịch ở giữa.
Đây là hình chiếu lập thể toàn bộ tin tức, mô phỏng cảnh tượng và nhân vật ở đằng xa, giống như thật sự có mặt ở hiện trường vậy.
Mô phỏng ra một nữ nhân, mặc một bộ âu phục đơn giản, tóc ngắn màu vàng, dung mạo cũng tạm được, chỉ là tuổi tác có chút lớn, dù sao khóe mắt cũng đã có một vài nếp nhăn.
Nữ nhân bắt đầu nói chuyện, toàn trường có thể nghe thấy rõ ràng:
- Chúc các vị một buổi tối tốt lành, taôi là trưởng ngục giam Nhện Đen, Alexis, rất vui khi lại được gặp mọi người...
Lý Đại Long chăm chú nghe, hắn rốt cuộc biết rõ vì sao lại có một bữa tối xa xỉ như vậy, đây chắc chắn là do đám truyền thông bất lương kia làm ra.
Trước kia ở đây giam giữ một trọng phạm cực kì nổi tiếng, người này sau khi mãn tù ra ngục, được truyền thông phỏng vấn bắt đầu kể khổ, nói trong này đen tối như thế nào, ngục giam tàn nhẫn như thế nào, mà kênh truyền thông kia cũng có sức ảnh hưởng tương đối cao, tin tức sau khi được lên báo liền được tổ chức nhân quyền của chính phủ liên bang chú ý, ngay sau đó yêu cầu ngục giam cải thiện vấn đề nhân quyền.
Mặc dù trọng phạm Liên Bang tội ác nặng nề, nhưng phạm nhân cũng là người, cũng nên có một chút nhân quyền, hơn nữa nghị viện cho rằng, ngục giam không chỉ là chỗ giam giữ, mà quan trọng hơn là nơi giáo hóa, để cho những phạm nhân này rửa sạch tâm hồn, lần nữa làm người.
Cho nên ngục giam sẽ thi thoảng sắp xếp những buổi tiệc tối, xem một vài tiết mục ti vi, tận lực giúp đám phạm nhân không quá xa cách với xã hội.
Cho dù phát hình ảnh thành thị ở hệ Thiên Tinh, kỳ thực cũng chỉ là một cách cổ vũ khác.
Thiên Tinh tạm thời là tinh cầu có điều kiện tốt nhất mà nhân loại cư trú, tài nguyên phong phú, nhân loại sinh sống ở đó, cơ bản là được hưởng thụ điều kiện sinh thái mấy trăm năm trước trên Địa Cầu, có thể di dân đến Thiên Tinh gần như là nguyện vọng mãnh liệt nhất của những người ở tinh cầu khác.
Đương nhiên, không phải ngươi muốn dời là có thể dời, điều kiện vô cùng nghiêm ngặt, ví dụ như ngươi phải là công dân tam đẳng của Liên Bang, ví dụ như ngươi phải có cống hiến to lớn với Liên Bang, ngươi còn phải nộp một món tiền tổn thất rất lớn vân vân.
Tóm lại, ngục giam chỉ là cổ vũ mọi người, đám người các ngươi sau khi ra tù muốn được đến chỗ đó, vậy thì cố gắng phấn đấu ở "Đại Lục Thứ Chín" đi, đừng có lại cả ngày nghĩ đến việc chém gϊếŧ trộm cắp sau khi đi ra ngoài.
Lúc hiểu rõ điều này, Lý Đại Long cũng hiểu được vì sao những người đó lại không nói.
Không phải không nói, mà là không dám nói, tất cả những phạm nhân trong đại sảnh này đều là giới tinh anh phạm tội, nhiều thiên tài như vậy nếu như nói chuyện với nhau, nói không chừng sẽ tạo ra chuyện đáng sợ gì đó, chẳng may tìm được phương pháp vượt ngục thành công thì sao đây? Vậy chẳng phải là muốn làm phản sao.
- Cuối cùng, chúc mừng mọi người có một buổi tối vui vẻ, chúng ta lần sau gặp!
Alexis vừa mới nói xong, hình ảnh liền biến mất.
Mặt bàn trước mặt mỗi người đều tự động mở ra, phía dưới tự động cung cấp thức ăn, đồ ăn ngục giam cung cấp gồm:
Ba quả trứng gà, hai đĩa rau nhỏ, một chén lớn khoai tây, cùng với một ly bia.
Trên Địa Cầu mấy trăm năm trước, một nhà giam cung cấp những thức ăn này căn bản chính là trò đùa, nhưng vào hôm nay, có thế ăn được những món ăn này quả thực là rất hưởng thụ rồi.
Long chó điên kìm nén đã lâu, nhanh chóng lộ ra bộ dáng chó điên, gió cuốn mây trôi ăn như hổ đói, chỉ là khi hắn vừa cho trứng gà vào miệng liền phát hiện tình hình có chút không thích hợp.
Người xung quanh giống như người già nhai chậm ăn từ từ, giống như là đang thưởng thức mỹ vị trên thế giới vậy, chỉ có tướng ăn của Lý Đại Long hắn ăn như con chó đói là vô cùng khó coi.
Bạn học Đại Long trong nháy mắt liền hiểu ra, những người này không phải không thèm, mà là không nỡ ăn, bởi vì đây là thời gian tốt đẹp khó có được trong ngục giam, bọn họ muốn giữ lại chậm rãi hưởng thụ.
Ừ, vậy ta cũng ăn chầm chậm thôi. Lý Đại Long lập tức thu lại bộ dạng chó điên, hắn thấy tư thế ăn của mỹ nữ ở đối diện vô cùng ưu nhã đẹp mắt.
Cũng chính vào lúc này, việc hắn không bao giờ ngờ tới đã xảy ra.
Mỹ nữ chậm rãi đứng lên, ngồi đối diện với mỹ nữ chính là một gã nam đeo kính mắt.
Mỹ nữ bỗng nhiên khẽ vươn tay, Lý Đại Long liền lắp bắp kinh hãi, động tác của mỹ nữ này quá nhanh, hắn còn không chưa kịp thấy rõ ràng, ly bia trước mặt kính mắt nam đã ở trong tay của nàng.
Mỹ nữ có khí chất tao nhã này, làm ra một việc không hề tao nhã chút nào, nàng đem cốc bia kia giội vào mặt kính mắt nam, sau đó hơi hơi xoay người hướng về phía chén khoai tây của kính mắt nam vô cùng ưu nhã khạc ra một cục đờm, cục đờm là màu vàng xen xanh lá.
Không phải người nghiện hút thuốc lâu năm, sẽ không thể nào khạc ra cục đờm đậm đặc như vậy.
Lý Đại Long cùng Lâm Chí lập tức ngây dại.
Lâm Chí bỗng nhiên muốn ói, muốn đem đống đồ ăn vừa ăn ói ra hết, đáng tiếc hắn không ói ra được gì, bởi vì tình hình này quá mức quỷ dị.
Người xung quanh đều làm như không thấy, vùi đầu ăn, ngay cả Đầu Trọc cũng giống như không phát hiện vậy, gương mặt lạnh nhạt.
Mỹ nữ từ trên cao nhìn xuống kính mắt, cái vẻ mặt khıêυ khí©h kia chỉ cần là một nam nhân bình thường đều không chịu nổi, nhưng khả năng giữ bình tĩnh của kính mắt cũng không tầm thường, hắn rất bình tĩnh dùng tay vuốt mặt, cầm trứng gà lên, nhìn như chuẩn bị tiếp tục ăn, đối mặt vỡi khıêυ khí©h của mỹ nữ, xem ra hắn định nhịn.
Hắn muốn nhịn không có nghĩa là người ta muốn dừng lại, mỹ nữ lần này trực tiếp hơn, nàng dứt khoát đem đĩa rau duy nhất còn lại trong mâm của mắt kính chuyển sang mâm của mình, sau đó chỉ chỉ chén khoai tây có cục đờm, ý là muốn ngươi ăn hết cho ta.
Tất cả giống như một vở kịch câm không tiếng động, cho dù từ đầu tới đuôi không một người nói chuyện, nhưng Lý Đại Long cùng Lâm Chí lại cảm thấy hãi hùng khiếp vía, dù sao người dám gây chuyện ở trong Nhện Đen, không có chút bản lĩnh là không được.
Đối mặt với loại khıêυ khí©h cùng làm nhục trần trụi này, mắt kính rốt cuộc ngồi không yên, hắn thoáng cái liền nhảy dựng lên.