Hôm nay giếng mỏ vẫn náo nhiệt như vậy, người chơi trả không nổi phí qua cửa còn nhiều hơn cả ngày hôm qua, đám người Sơn Ngoại Dã Pháo Đội lại ngăn chặn cửa vào.
Cái vị Bạo Lực Huyết Nhận phụ trách thu phí ngày hôm qua nhận ra Lý Đại Long:
- Ha ha, huynh đệ cậu lại đến rồi? Hoan nghênh hoan nghênh.
Hắn đương nhiên sẽ lộ khuôn mặt tươi cười với Lý Đại Long, bởi vì hắn biết tên này có tiền.
Thời đại này, dù ngươi gϊếŧ người phóng hỏa hay là cưỡng đoạt dân nữ, có tiền chính là đại gia, có thể đưa tiền ra chính là đại gia trong đại gia.
Không thể không nói lòng hư vinh của bạn học Lý rất mạnh, hắn rất dứt khoát hiên ngang nộp 20 đồng tiền, ngay dưới con mắt "Hâm mộ ghen ghét, tịch mịch lạnh lẽo" của một đám tân thủ vây xem, hắn nghênh ngang tiến vào động số 5.
Động số 5 vẫn không có ai, nhưng khiến Lý Đại Long kỳ quái là đường hầm này hôm nay dường như sâu hơn không ít. Lúc hắn đi đến cuối đường hầm liền phát hiện Đinh Đinh Ngư đang ở đó.
- Ha ha, tiểu Đinh Đinh cần cù vậy.
Lý Đại Long hôm nay được tiền, lại được hỏa dược, tâm tình rất tốt, lần đầu tiên chủ động chào hỏi.
Có điều lúc hắn đến gần nhìn, nhất thời liền trợn tròn mắt.
Đinh Đinh Ngư hai tay đang nắm chặt đồ vật giống cái bình nước nóng, đứng ở nơi đó run run.
Đồ chơi này Lý Đại Long biết, đây là máy đào mini bán tự động cầm tay. Trên công trường trong thế giới thực, người máy đều dùng đồ chơi này, vô cùng hữu ích, hai tay nắm ở chuôi, mũi khoan phía trước chỉ đâu liền chui vào đó, hiệu suất tuyệt đối lớn hơn so với cái xẻng cái búa của ngươi không chỉ gấp năm lần.
- Hóa ra huyệt động này sâu thêm, là do cậu hôm nay đào ra à?
Lý Đại Long hiếu kỳ nói.
Đinh Đinh Ngư đắc ý:
- Ha ha, Dưa ca, hôm nay ta thu hoạch không nhỏ, đào được một vài viên kim khoáng.
Ngày hôm qua hai người quen nhau, hình thức chó điên của Lý Đại Long để lại cho Đinh Đinh Ngư ấn tượng cực kỳ sâu. Sau khi trở về thành, hắn nghĩ tới nghĩ lui, luôn cảm giác mình chịu thiệt là do không có công cụ chuyên nghiệp, cho nên tối hôm qua hắn lại bỏ ra vốn, sai người mua một cỗ máy.
Bởi vì thể chất lực lượng trong thuộc tính trời sinh của hắn vốn yếu, mà trời sinh lại có lượng MP khá, vì vậy sáng sớm hôm nay hắn mua liền một đống thuốc phục hồi mana, dùng tinh nguyên phối hợp pháp lực để khu động máy đào, đào ra được một thông đạo dài 15m.
Chỉ có điều, sau khi hắn nói hắn đào được kim khoáng, Lý Đại Long liền không vui, nghĩ thầm ca đây nếu không phải đang ngồi lao, mỗi ngày chỉ có một chút thời gian này, buổi sáng hôm nay ca cũng tới, kim khoáng đâu đến phiên chú?
Tuy nhiên Lý Đại Long cũng không biết kim khoáng là phẩm vị gì, có thể đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng thông qua biểu lộ dương dương tự đắc của Đinh Đinh Ngư, kim khoáng khẳng định có giá trị xa xỉ, ít nhất nó cũng là vàng.
Có điều quan trọng là Đại Long thấy không thoải mái.
Tại sao lại không thoải mái?
Bởi vì Đinh Đinh Ngư trông có vẻ đắc ý, thực tế là đang khoe khoang:
- Dưa ca, anh xem một chút, máy đào gia dụng hiệu Aegean của em cũng không tệ lắm phải không? Phải rồi, đừng thấy nó là hàng gia dụng, nhưng từ sáng tới trưa đào ra một động dài như vậy. Ha ha, em phải nhờ rất nhiều người quen suốt đêm đưa thứ này từ thành Hohfeld tới, thành Hohfeld đó.....
Lý Đại Long chẳng muốn nghe hắn dài dòng, vô cùng thô lỗ đã chặn họng hắn:
- Cậu cho rằng đồ chơi này của cậu cừ lắm sao?
Đinh Đinh Ngư cũng khó chịu:
- Vậy nó ít nhất cũng tốt hơn so với xẻng công binh.
- Xí!
Lý Đại Long mắt trắng không còn chút máu:
- Không phải chỉ là mấy cái bánh răng đang quay thôi ư, có cái gì đắc ý?
Đinh Đinh Ngư không phục:
- Có bản lĩnh ông cũng kiếm mấy cái bánh răng quay đi?
- Tôi phải dùng tới nó à?
Không thể không nói tâm lý giành mặt mũi của Đại Long rất lớn.
Đinh Đinh Ngư nhịn cười không được:
- Chột dạ rồi à, Dưa ca không phải em chê cười anh, em thấy anh rõ ràng là không có.
- Tôi không có?
Lý Đại Long phát hỏa:
- Anh nói thật cho chú biết biết, anh tiêu tốn tâm huyết một tiếng đồng hồ, tập hợp nhiều loại công năng thực dụng với một thân bá vương lấy quặng siêu cấp, đặt tên là Đòi Mạng Ngươi Ba Ngàn, cuối cùng đã nghiên cứu thành công. . .
Đinh Đinh Ngư mắt trợn trắng lên, nghe xong lập tức muốn ngất xỉu.
Mấy trăm năm trước có một bộ phim ảnh cũ, lời kịch bên trong có vẻ như chính là một câu như của Lý Đại Long. Đinh Đinh Ngư thật không tin Lý Đại Long có thể tạo ra một thứ đồ cao cấp, chí ít ở trong công cụ đốn củi, hắn còn chưa từng nghe nói qua cái gì là Đòi Mạng Ngươi Ba Ngàn.
Đại Long giờ khắc này ngẩng đầu ưỡn ngực, hăng hái, bàn tay lớn chỉ sang chỗ bên cạnh:
- Đứng xa một chút!
Đinh Đinh Ngư rất phối hợp, ôm đầu lùi về sau vài bước. Lý Đại Long tiếp tục giữ nguyên tư thế đó:
- Xa thêm một chút nữa!
Đinh Đinh Ngư đã lui mười mấy mét, lúc này hắn suy đoán "Long Chó điên" hình như lấy ra một sợi dây thừng, bên trên mang theo dao bổ dưa, xích sắt, axit sunfuric, độc dược, súng lục, lựu đạn đầy đủ các loại thượng vàng hạ cám, nói chung mỗi dạng đều ngầu lòi, hiện tại tập trung vào cùng nhau xem ngươi có sợ hay không?
Thế nhưng hắn sai rồi, hắn nhìn thấy Lý Đại Long dường như lấy ra cái đồ màu trắng, bởi đồ chơi kia quá nhỏ, tia sáng trong huyệt động lại mờ, hắn cũng không thấy rõ.
Ngược lại Lý Đại Long đem cái đồ chơi trắng kia ném vào trên vách động. Con mắt Đinh Đinh Ngư liền không chịu được, một dãy ánh lửa tươi đẹp xuất hiện, theo tiếng nổ vang "Oanh" một tiếng, khoảng cách gần khiến âm thanh quá lớn, chấn động đến mức lỗ tai hắn chỉ "Vù" một tiếng.
Hắn còn không kịp phản ứng lại, Long Chó Điên đã vọt vào trong đám khói thuốc súng, vung cái xẻng lên, liền bắt đầu dáng vẻ chó điên. Mãi đến tận khi khói bụi tan hết, tầm nhìn Đinh Đinh Ngư khôi phục bình thường, hắn mới phát hiện Lý Đại Long đứng ở trên một đống phế thạch, trên tay cầm viên ngân khoáng to cỡ một quân cờ.
Lần này lại đến phiên Đinh Đinh Ngư há hốc mồm, bà mẹ nó không phải chứ? Nãy giờ không đến 1 phút, hắn đã tìm được một viên ngân khoáng, vận may của thằng này quả thực là nghịch thiên.
Then chốt là thủ pháp này của hắn có vẻ như không giống thuật đại hỏa cầu của pháp sư, ngược lại giống như đạo cụ loại phá nổ.
Lần này hắn không đoán sai, Contra lúc đi để lại cho Lý Đại Long 7 phần hỏa dược, sau đó Lý Đại Long liền vọt vào trong tiệm tạp hóa mua giấy cuốn, kíp nổ, đá lửa, plastic đóng gói hộp.
Đúng vậy, hắn dùng những thứ đồ này gói thuốc nổ lại, làm thành pháo.
Uy lực này trên thực tế đã không còn là phạm trù pháo, mà là thuộc về pháo đất.
Còn về tại sao Lý Đại Long lại quen thuộc với cách tự tay làm thuốc nổ như vậy thì Đinh Đinh Ngư không biết.
Ngược lại, hiện tại vách động bị nổ sụp một khoảng lớn. Nhìn kỹ, hang động sâu thêm vào trong ít nhất 3 mét, những mảnh đất đá vụn sụp đầy dưới đất. Cách tìm khoáng như vậy chẳng phải càng đỡ tốn sức?
Đinh Đinh Ngư trợn mắt ngoác mồm đứng ở đó. Không phải là hắn bị chấn động, mà là thấy phiền muộn.
Hắn dùng máy đã tự cho là rất cừ, tới giữa trưa mà đã đào sâu vào hơn mười mét. Kết quả Lý Đại Long mới đến không tới 1 phút trực tiếp nổ vào 3 mét, hơn nữa mò được một khối bạc nhỏ, chênh lệch như vậy...
Haiz, thật đúng là ai cũng có thế mạnh riêng.
- Dưa ca...
Đinh Đinh Ngư ho khan hai tiếng, lần này hắn không còn vẻ mặt trêu tức cùng tự đắc, mà lại đổi sang thần thái nghiêm túc, đương nhiên, vừa nhìn đã biết là giả bộ.
Lý Đại Long nhìn thấy bộ dáng hắn lúng túng, không nhịn được liền mắng:
- Ca hiện tại không rảnh, mỗi giây đều đáng giá mấy trăm ngàn. Ca rất bận, đừng làm phiền ca.
- Khặc khặc!
Đinh Đinh Ngư dù da mặt dày, nhưng lúc này trên mặt cũng nóng bừng, hắn còn phải mặt dày mở miệng:
- Dưa ca, huynh đệ thương lượng một chút được không?