Sau khi hít mấy hơi, cô cố gắng đè nén cơn tức giận trong lòng: "Diêu Biên Lương , theo tôi được biết, cô đã gia nhập tổ 10 của Trình Lưu Huy phải không? Phim ngắn “Gửi thanh xuân của chúng ta” đã được định sẵn là không có thị trường. Nếu cô dựa trên cái này muốn thách thức tôi, thì khuyên cô nên từ bỏ càng sớm càng tốt. "
Diêu Biên Lương không rõ ràng cho lắm: "Tôi đương nhiên biết điều này."
Bộ phim "Gửi thanh xuân của chúng ta" hoàn toàn không có thị trường, nói một cách logic thì không thể nào trở nên nổi tiếng được.
Nhưng, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Nếu mọi chuyện phát triển theo đúng cốt truyện ban đầu thì tất nhiên mọi người sẽ vui vẻ. Nhưng Diêu Biên Lương không thể đảm bảo liệu sự xuất hiện của mình có gây ra hiệu ứng cánh bướm hay không.
Nếu bị nhà họ Diêu chèn ép thì đó chính là được bảo đảm gấp đôi.
Nghĩ đến đây, Diêu Biên Lương nghiêm túc nói: “Mặc dù chúng ta đều biết bộ phim này không có thị trường, nhưng mọi sự đều không có gì tuyệt đối. Vạn nhất….. lỡ như tôi vô tình gặp may và vượt qua vòng sơ tuyển nhờ bộ phim này thì sao?”
Diêu Hân Hân: ???
“Vì vậy, cô không thể bởi vì tôi gia nhập tổ kém mà sơ ý khinh địch nha.” Diêu Biên Lương nghiêm túc nói, “Nên thời điểm cần chèn ép thì vẫn phải chèn ép một chút. "
Diêu Hân Hân sắp ngã xuống, hỏi: “Cô đây là có ý gì?"
Diêu Biên Lương: "Đương nhiên là ý trên mặt chữ."
Diêu Hân Hân : “.....”
Ý trên mặt chữ, cô có nghĩ tôi tin điều đó không?
Dám nói như vậy, Diêu Biên Lương rõ ràng cho rằng mình nắm chắc phần thắng.
Vì vậy, ngay cả khi họ đe dọa chèn ép cô, cô một chút cũng không sợ, thậm chí còn liên tục khıêυ khí©h họ.
Thật không biết cô ấy lấy dũng khí ở đâu ra.
Diêu Hân Hân cười giận dữ: "Được rồi, một khi đã như vậy, tôi cũng không có gì để khuyên nữa. Diêu Biên Lương, tôi có thể nói với cô rằng việc cô bị loại trong vòng sơ tuyển bộ là điều tất nhiên."
"Tôi hy vọng cô sẽ không hối hận vì sự khıêυ khí©h của mình ngày hôm nay."
Khi Diêu Biên Lương nghe thấy điều này, trong lòng cũng vỗ tay tán thành.
Tuy nữ chính được miêu tả là một mỹ nữ ngốc nghếch, chỉ số IQ không quá cao nhưng lời nói lại dễ đến không ngờ.
“Tôi cũng cảm thấy mình chắc chắn sẽ bị loại trong vòng sơ tuyển.” Diêu Biên Lương chân thành nói, “Coi như mượn lời may mắn của cô.”
Diêu Hân Hân : "..."
Có chuyện gì với Diêu Biên Lương này vậy?
Đến nước này, Diêu Hân Hân rốt cục không nhịn được nữa chuẩn bị cúp điện thoại.
Giọng nói của Diêu Biên Lương lúc này tiếp tục vang lên: "Nhân tiện, nếu trong quá trình chèn ép gặp phải khó khăn gì, cô cũng có thể nói cho tôi biết, tôi sẽ cố gắng hết sức để hợp tác với cô."